Chương 8: Tôi không phải loại phụ nữ kiêu ngạo
Tô Thần đương nhiên không biết Vương Hạo Vũ đang nghĩ cái gì.
Anh tiêu 13 vạn nhân dân tệ trong một đêm, đủ để thu hút rất nhiều ánh nhìn của phụ nữ trong quán bar.
Tuy nhiên, Tô Thần lại không thèm để ý tới đám fan cuồng đó.
Cũng có nghĩa, cô gái tên Vân Vân này đã lọt vào mắt cậu.
Đêm dài trôi qua trong chớp mắt.
Giang Tiểu Thiên thông quan Vương Hạo Vũ biết được Tô Thần đến quán qua tiêu cả trăm ngàn một đêm!
Chuyện này thật sự khiến cô ta đón nhận một cú sốc lớn!
Nhưng điều khiến Giang Tiểu Thiên sốc nhất là việc Tô Thần hẹn hò với một nữ sinh tối qua!
Giang Tiểu Thiên không thể chịu đựng được chuyện này!
Cô cho rằng Tô Thần cắm sừng!
Vì vậy, cô ta gọi điện cho Tô Thần từ sáng sớm.
Lúc này Tô Thần vẫn đang ngủ ở khách sạn, nhìn thấy Giang Tiểu Thiên gọi đến, trực tiếp cúp máy.
"Dám quấy rầy giấc mơ ngọt ngào của tôi!"
Sau này tận thế rồi, sẽ không có cơ hội ngủ một giấc ngon như vậy nữa.
Bên này, Giang Tiểu Thiên tức giận mắng: "Tô Thần, tên khốn kiếp này! Anh dám cúp máy tôi! Sau này dù anh có quỳ xuống, tôi cũng không tha!"
Lý Na ở một bên nói: “Xem gia Tô Thần đúng là phú nhị đại! Một đêm tiêu mấy trăm ngàn, hay là cha mẹ cậu ta để lại một số tài sản thừa kế?"
Đôi mắt Giang Tiểu Thiên sáng lên: "Rất có thể! Đó là tài sản cha mẹ anh ta để lại sau khi tốt nghiệp mới được nhận, loại chuyện này trong phim cũng chiếu không ít!"
Lý Na nắm tay Giang Tiểu Thiên nói: "Tiểu Thiên, chúng ta là bạn thân. Nếu cô
trở thành đại phu nhân, đừng quên tôi!"
Giang Tiểu Thiên kiêu ngạo ngẩng đầu nói: "Còn phải nói."
Tô Thần không đi bar nữa mà tới trung tâm mua sắm.
Anh định cuối cùng sẽ tới trung tâm thương mại dạo một vòng, cắt tóc làm đẹp, yên lặng đợi tận thế.
Dù đang ở trong trung tâm thương mại sầm uất, Tô Thần vẫn có cảm giác mình đang giãy giụa trong ranh giới tận thế ở kiếp trước, hiện tại nhìn thấy những nơi náo nhiệt, trong lòng không khỏi tràn ngập cảm xúc…
Khi anh ra khỏi tiệm cắt tóc thì đã hơn chín giờ tối.
Lúc này, Tô Thần nhìn thấy Vương Hạo Vũ, Giang Tiểu Thiên và Lý Na hùng hổ đi về phía mình.
Tô Thần cau mày, ba kẻ này lại tới đây làm gì?
Có cần hành động như yêu quái trước mặt người khác thế không?
"Tô Thần, anh có ý gì?!"
Giang Tiểu Thiên tức giận trừng mắt nhìn Tô Thần.
Tô Thần: “Có chuyện gì sao?”
Vương Hạo Vũ chỉ vào Tô Thần: “Đừng giả vờ nữa! Hôm qua anh đi ngoại tình đúng không? Ở quán bar Thế Kỷ, với một người phụ nữ!”
Tô Thần nhìn Vương Hạo Vũ: “Tôi cho cậu hai giây, bỏ ngay cái tay xuống."
Vương Hạo Vũ nhanh chóng nhớ tới ký ức không hay trước kia, vội vàng bỏ tay xuống, sợ Tô Thần lại ra tay!
Tô Thần nhìn Giang Tiểu Thiên: "Đi đi, để tôi yên!"
Nói xong, Tô Thần xoay người rời đi.
Giang Tiểu Thiên bước nhanh về phía trước: "Đứng lại!"
Tô Thần quay người nhìn cô, ánh mắt bình tĩnh, nhưng lại mang theo loại cảm giác khiến Giang Tiểu Thiên như nghẹn ở cổ họng.
Tô Thần hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người rời đi.
Giang Tiểu Thiên nhìn bóng lưng Tô Thần, tức giận giậm chân: "Tên khốn Tô Thần! Cho dù hắn có giao ra toàn bộ tài sản, tôi cũng sẽ không bao giờ tha thứ!"
Lý Na đột nhiên đi tới bên cạnh Giang Tiểu Thiên, nói nhỏ: “Cậu nói xem, đây không phải là cố ý sao, người có tiền thường thích chơi đùa như vậy, làm vậy cũng là để xem thái độ của cậu."
Giang Tiểu Thiên cau mày: "Nhưng anh ta đã đi quá xa rồi, tôi xuống nước tới như vậy mà còn không biết điều!"
Vương Hạo Vũ vỗ ngực: "Tiền tỷ! Yên tâm, chỉ cần có em ở đây, tuyệt đối sẽ không để tên này chạy trốn!"
Giang Tiểu Thiên gật đầu vỗ vỗ vai Vương Hạo Vũ: "Tiếp tục theo dõi hắn, đợi chị gả vào cửa rồi, tuyệt đối sẽ không đối xử tệ với em!"
Vương Hạo Vũ gật đầu: "Được! cảm ơn Tiền tỷ!"
Nếu Tô Thần biết chuyện, anh ấy có lẽ sẽ chỉ nói hai chữ: "Ngốc nghếch!"
Vào lúc Tô Thần mang 50 vạn cuối cùng còn xót lại tiêu nốt, một số đồ mua trực tuyến lần lượt được chuyển đến.
"Xin chào Tô tiên sinh? Hai mươi lò sưởi lớn mà ngài mua đã đến, ngài có thể đến ký nhận được không?"
"Tô tiên sinh, mười máy làm đá lớn đã được gửi đến địa điểm ngài chỉ định. Chúng được đặt ở đâu?"
"Tô tiên sinh, một ngàn bàn tiệc mà ngài đặt đã được chuẩn bị xong, chúng tôi có gửi luôn cho ngài được không?"
"Tô tiên sinh! Đá viên đã được làm xong! Chúng sẽ gửi đến địa chỉ mà ngài đã cho!"
Nghe đến đây, Tô Thần thở phào nhẹ nhõm.
Nguồn cung cấp có đủ rồi!
Tô Thần bảo những người này bình tĩnh lại, trước tiên trở về nhà kho.
Anh ta để những máy sưởi và máy làm đá lớn tới nhà kho trước.
Bởi vì đồ mua đều rất lớn, một lò sưởi phải mấy người mới nhấc xuống được.
Lúc này, rất nhiều người tụ tập quanh nhà kho, nhìn những món đồ mà Tô Thần mua đang được dỡ xuống.
Tuy nhiên, tình cảm của những người sống trong thành phố không sâu, ai cũng không quen ai, đặt nhiều thì người ta tới xem thôi.
Có điều, Vương Hạo Vũ, người đang đứng trong đám đông, lại rất ngạc nhiên.
Tuy rằng hắn không biết giá trị của những thứ này, nhưng vì rất lớn nên chắc chắn tốn rất nhiều tiền!
Vương Hạo Vũ vội vàng báo cáo sự việc với Giang Tiểu Thiên: "Tô Thần mua rất nhiều loại máy móc lớn, không biết là gì, nhưng đang chuyển về kho!"
Giang Tiểu Thiên trả lời: “Chị biết rồi, bây giờ sẽ qua đó ngay.”
Lý Na vội vàng hỏi: “Sao vậy?”
Giang Tiểu Thiên: “Tô Thần mua rất nhiều đồ, cũng không biết dùng để làm gì, tôi đi qua xem có gì bất ngờ không.”
Tuy rằng rất giận Tô Thần, nhưng cũng không cản trở việc cô muốn trở thành đại phu nhân, chắc chắn không thể ảnh hưởng.
Suy cho cùng, tức giận đến mấy cũng vẫn muốn làm đại phu nhân.
Những chiếc xe tải chở hàng lớn lần lượt đỗ xuống xung quanh nhà kho, dưới sự chỉ huy của Tô Thần, máy móc lần lượt được đưa vào bên trong.
Thật ra Tô Thần cũng không chỉ huy gì, chỉ ở một bên quan sát.
Dù sao thì cứ đặt vào trong là được, có rất nhiều chỗ.
Ngay sau đó, Giang Tiểu Thiên và Lý Na hào hứng chạy tới, vừa tới nơi, họ liền nhìn thấy xe giao đồ ăn biển hiệu khách sạn Lục Thành.
"Tiểu Thiên! Nhìn kìa, đó không phải xe của khách sạn Lục Thành sao?"
Giang Tiểu Thiên hưng phấn gật đầu: "Đúng vậy! Là xe của khách sạn Lục Thành!"
Lý Na hưng phấn cầm tay Giang Tiểu Thiên: "Cậu nói xem hôm nay không phải cậu ta muốn cầu hôn chứ? Khách khứa tứ phương bát hướng đều đã tới rồi!"
Giang Tiểu Thiên cũng hưng phấn, nhưng lúc này lại ưỡn ngực: "Hừ, cầu hôn tôi cũng không đồng ý, phải xem thành ý thế nào."
Lúc này, Tô Thần đang quan sát máy móc và đá viên được vận chuyển vào kho.
Có mấy chục chiếc máy, sau khi được giao, Tô Thần ký tên nhân viên liền rời đi.
Đán viên đến cũng không ít, tổng cộng hai ngàn tấn.
Đá vừa được chuyển vào kho, toàn kho gần như bị đóng băng.
Những khối băng xếp chồng lên nhau như một bức tường.
"Tô tiên sinh, bữa tiệc của ngài tổ chức ở đâu?" Lưu Hân Thụy mỉm cười bước tới.
Tô Thần chỉ vào nhà kho: "Bên trong, gần tường băng, quanh khu vực đó, cô muốn để đâu thì để."
Lưu Hân Thụy cũng không hỏi gì, chỉ kêu người bắt đầu làm việc.
Giang Tiểu Thiên cùng Lý Na đi tới.
"Tô Thần, anh đang làm gì thế?" Giang Tiểu Thiên giả vờ kinh ngạc.
Tô Thần nhìn Giang Tiểu Thiên, sau đó nói: "Tôi mua ít đồ ăn và rượu, có việc cần làm."
Giang Tiểu Thiên tò mò hỏi: "Chuyện gì thế?"
Tô Thần trợn mắt, bực mình nói: "Cô giúp tôi chuyển đồ được không? Sau khi chuyển xong tôi sẽ nói."
Giang Tiểu Thiên sửng sốt một chút: "Chuyển đồ?"
Anh đùa à? Tôi sắp trở thành đại phu nhân, sao có thể làm mấy việc vất vả này được?
Đúng lúc cô ta đang định từ chối, Lý Na thì thầm: "Thiên Thiên, đây có thể là thử thách cho cậu đó, xem xem cậu có đủ tư cách trở thành đại phu nhân không."
Giang Tiểu Thiên ánh mắt sáng lên, nhìn Tô Thần nói: “Được rồi, tôi cũng không phải loại phụ nữ kiêu ngạo.”