Chương 248: Quá Nhiều Kiến Lính Ngàn Chân
Bóng người làm một bài ca giảng giải:
“Nam nhân đều ưa thích loại nữ nhân nhu thuận hiểu chuyện, hoặc là nũng nịu thích gần mình. Coi như nữ nhân lại cao lãnh thông minh hơn nữa, nhưng cũng nên lộ ra một mặt tiểu nữ nhi, nhất là những lúc thất thố lại càng dễ khiến cho nam nhân phát cuồng. Nếu không thì một chút ý vị của nữ nhân cũng đều không có!”
“Tiểu thư hãy nhìn con Vũ Linh Xà của cô xem, mặc dù nó rất lạnh lùng kiêu ngạo tự mãn, nhưng thỉnh thoảng nó vẫn sẽ nũng nịu với cô.”
“Nhưng cô lại giống như một bãi nước chết, tâm lạnh như băng, cao lãnh như Hàn Nguyệt. Cho nên thực tế sẽ không có nam nhân nào ưa thích cô.”
Lâm Hi thản nhiên nói: “Tôi không cần nam nhân ưa thích!”
“...”
Rất tốt cho một câu nói bít đường giảng giải.
Bóng người đã mang theo vài phần bất đắc dĩ trong giọng nói: “Chậc, tiểu thư Hi, cô đã thắng! Tôi sẽ đi xem anh ta một chút! Thời khắc cốt yếu nhất tôi sẽ ra tay bảo trụ tính mệnh cho vị bạn học của cô! Hèn chi hôm nay cô lại lấy loại phương thức này để hành động...”
Lâm Hi nói: “Cảm ơn dì Khói! Đúng rồi, nếu như ở trên đường đi, dì nhìn thấy Hồn Sủng của Vương Triệt sử dụng ra loại năng lực kỳ lạ gì, tôi hy vọng dì đừng nói cho tôi và những người khác biết.”
Bóng người ngạc nhiên hỏi: “Hả? Vì sao thế?”
Lâm Hi: “Bởi vì Khải Huyền Cúp đã sắp sửa bắt đầu, nếu như tôi và Vương Triệt gặp nhau, tôi cần bằng vào thực lực của mình để đánh bại anh ấy. Bởi vậy, nếu dì sớm nói cho tôi biết, vậy tôi sẽ biết trước nên dù có thắng được anh ấy thì cũng không có ý nghĩa nữa.”
Bóng người cười nói: “Ha ha ha, rất đáng chú ý! Tiểu thư Hi, vậy sao đoạn thời gian trước cô còn điều tra tư liệu dự thi của rất nhiều tuyển thủ tại Khải Huyền Cúp?”
Lâm Hi: “Vì những người kia đều là kẻ yếu.”
Bóng người: “Kẻ yếu thì thế nào?”
Lâm Hi: “Tôi không muốn lãng phí thời gian trên thân kẻ yếu, bởi vì bọn họ vốn dĩ đánh không lại tôi. Những tài liệu kia chỉ là để tôi thắng được mau hơn một chút mà thôi.”
“Ha ha ha ha......”
Sau khi một tràng tiếng cười vang lên, bóng người cũng dần dần biến mất trong hư không.
Đôi mắt Lâm Hi chớp lên, nhẹ nhàng vuốt ve Vũ Linh Xà, sau đó cô cũng nhanh chóng rời khỏi vùng quê rộng lớn này.
---
Vương Triệt ngự kiếm phi hành và đang hưởng thụ cảm giác tùy ý bay lượn.
Anh không thích Hồn Dực nhưng đương nhiên cũng không ghét.
Vì đối với các tu tiên giả và kiếm tu, ngự kiếm phi hành mới là một trong các vương đạo.
Ba mươi dặm này nhìn như rất xa, nhưng trên thực tế lại rất ngắn.
Hơn nữa, bởi vì di chuyển ngược hướng nhau, cho nên Vương Triệt chỉ tốn vài phút là đã gặp được những con Kiến Lính ngàn chân kia.
Thật ra tốc độ của Từ Lực Kiếm cũng không tính là nhanh.
Chỉ là những con Kiến Lính ngàn chân kia có tốc độ quá nhanh.
Trên đường đi Vương Triệt còn gặp được hai vị thủ vệ thành thị bị thương.
Bọn họ thấy anh thì liền cảm thấy rất kích động phấn chấn nên lên tiếng chào hỏi, sau đó vội vã rút lui.
Thậm chí bọn họ cũng không biết thực lực của Vương Triệt.
Chỉ biết anh chính là Vương Thiên Bá!
Như vậy là đủ rồi!
Kiến Lính ngàn chân: là quần thể Hồn Thú, nắm giữ tính chất cao về độ thống nhất quần thể. Ban đầu chúng chỉ có bốn chân, nhưng mỗi lần tu vi hồn lực tăng thêm mười năm, chúng sẽ mọc ra một chân. Sau khi tu vi hồn lực đạt đến trăm năm, mỗi lần tăng lên trăm năm tu vi hồn lực chúng mới mọc ra một chân. Cứ theo thứ tự mà tăng lên số chân.
Khi tu vi hồn lực của chúng đạt đến trăm năm, chúng sẽ tiến hóa thành Kiến Bay ngàn chân, và sẽ mọc ra một cặp cánh.
Mới đầu chúng chỉ có thể phi hành tại tầng trời thấp, nhưng khi tu vi hồn lực càng cao thì chúng sẽ có thể phi hành càng cao.
Rồi khi Kiến Bay ngàn chân đã ra ngoài ngàn năm tu vi hồn lực, chúng sẽ tiến hóa thành Kiến Bay vạn chân. Khi đó chúng sẽ trở thành Hồn Sủng tuyệt phẩm song hệ, gồm hệ Thiên Không và hệ Côn Trùng.
Bên trong Hồn Sủng song hệ, nó thuộc loại điển hình về dạng ‘hệ của ta tự khắc hệ của ta’.
Đương nhiên, Hồn Sủng chính là Hồn Sủng còn Hồn Thú chính là Hồn Thú.
Hồn Thú tiến hóa sẽ không giống với Hồn Sủng tiến hóa.
Chỉ có Hồn Thú đã ký kết sinh mệnh hồn ước cùng với nhân loại, thì chúng mới có thể tuân theo quy luật tiến hóa mà nhân loại đã nghiên cứu ra, từ đó trở thành Hồn Sủng.
Nếu Hồn Thú hoang dã muốn tiến hóa sẽ vô cùng khó khăn. Coi như tu vi hồn lực của chúng đã đạt đến giới hạn định mức, nhưng chúng cũng sẽ không thể tùy ý tiến hóa.
Cho nên, rất dễ dàng để nhìn thấy Hồn Thú hoang dã mấy trăm năm hoặc mấy ngàn năm tu vi hồn lực.
Khi Vương Triệt nhìn thấy đám Kiến Lính ngàn chân kia, anh liền cảm giác có chút không ổn.
Vì số lượng của chúng nhiều lắm!
Độ cao mà Từ Lực Kiếm phi hành cũng không cao, chỉ có mấy chục mét.
Vì vậy Vương Triệt có thể nhìn thấy bên dưới rất rõ ràng, là một đám bóng đen lít nha lít nhít giống như một đàn châu chấu, đang băng ngang qua vùng quê.
Chúng đang lũ lượt phi tốc hướng về phía trước.
Tùy tiện một con Kiến Lính ngàn chân, đã có kích thước như một chú chó con bình thường, ngang ngửa với Lục Mao Trùng.
Như vậy có thể tính ra được, tu vi hồn lực của chúng ít nhất đều từ năm đến sáu trăm năm.