Chương 193: Hiện Thân
Ở phía trước bồn rửa mặt là một tấm gương rất lớn, hiện tại Thượng Quan Vân đang cúi đầu rửa mặt, hắn ta không có phát hiện ra một bóng người đang xuất hiện ở bên trong tấm gương, mà trong nhà vệ sinh chỉ có mỗi một mình hắn ta mà thôi. Dường như người này chỉ tồn tại ở trong gương, không hề tồn tại ở trong hiện thực, cũng có thể thứ này chỉ được nhìn thấy thông qua tấm kính. Lúc này, người ở trong kính đang chậm rãi đi lại gần Thượng Quan Vân đang cắm cúi rửa mặt. Mặc dù tốc độ di chuyển của người này không chậm nhưng khoảng cách ở trong kính lại xa hơn tưởng tượng, không chỉ là khoảng cách giữa hai bức tường hai bên của nhà vệ sinh. Nhưng mà lúc này Thượng Quan Vân lại cắm cúi rửa mặt, vì máu mũi của hắn ta lại chảy. Chỉ chốc lát, người kia đã đi đến trước tấm gương, thân hình cũng thay đổi từ nhỏ thành lớn, dần dần bao trùm toàn bộ bề mặt của tấm gương.
Thượng Quan Vân nháy mắt mấy cái, vội vàng mò sang bên cạnh của bồn rửa mặt.
- Nước chảy vào mắt.
Rõ ràng hắn ta có để cái khăn lau mặt ở bên cạnh, hiện tại sờ qua sờ lại mấy lần mà không sờ được, dường như có người nào đó đã di chuyển tấm khăn khỏi vị trí cũ rồi, sau đó dường như có ai đó giúp đỡ đẩy tấm khăn lại gần tay nên hắn ta mới mò được.
Thượng Quan Vân nói:
- Cảm ơn.
Có điều người kia không nói lời nào hết.
Nói xong, Thượng Quan Vân lau khô nước, mở to hai mắt nhìn thẳng vào gương nhưng mà gương mặt của hắn lại trở nên trắng bệch, hai mắt có chút trống rỗng, không hề có biểu cảm gì hết.
- Hả?
Thượng Quan Vân dùng tay sờ sờ lên mặt.
Sắc mặt bản thân lại khó coi đến mức này hay sao?
Nhưng hắn ta vừa mới ngẩng đầu được có một lát thì máu mũi lại chảy ra, thế là hắn vội vàng cúi đầu xuống dùng hai tờ giấy bịt lại.
Lúc Thượng Quan Vân cúi đầu để xoa máu mũi, hình ảnh trong kính của hắn ta vẫn đứng yên không hề nhúc nhích, cũng không cúi đầu theo hắn. Ngược lại cái đầu của nó còn chuyển động, dùng ánh mắt quỷ dị nhìn về phía Thượng Quan Vân bên ngoài tấm gương.
…
Giờ phút này Triệu Lỗi đột nhiên nói:
- Tôi cảm thấy chúng ta nên đi gọi anh họ Tiểu Thiện trở về, nếu thật sự có quỷ, hiện tại anh ta đang ở một mình trong nhà vệ sinh là vô cùng nguy hiểm, những chuyện ma quỷ đều theo mô típ này hết mà, lạc đàn sẽ chết.
Dương Gian gật đầu đồng ý với ý kiến của Triệu Lỗi:
- Cậu nói rất đúng.
Nhưng đó cũng không phải là long tốt của hắn, chỉ là hắn cảm thấy dưới tình trạng bản còn chưa có hiểu rõ quy luật của con quỷ thì không nên để người nào chết là tốt nhất, như vậy chỉ khiến lệ quỷ mạnh hơn.
Bởi vì một khi quỷ bắt đầu giết người, điều này có nghĩa là chuyện linh dị sẽ có một mở đầu không mấy may mắn, sau đó sẽ tiếp tục có người chết.
Ngược lại, nếu quỷ không ra tay giết người, mặc dù nhìn chung chuyện linh dị này rất khủng bố nhưng tạm thời mọi người vẫn còn đang an toàn.
Miêu Tiểu Thiện có chút bất an, nói:
- Vậy chúng ta còn chờ gì nữa, cùng nhau đi vào thôi.
Ngay khi mấy người vừa định đứng lên để đi vào nhà vệ sinh tìm kiếm người anh họ của Miêu Tiểu Thiện, thì của phòng vệ sinh đột nhiên mở ra, Thượng Quan Vân đi ra ngoài.
Miêu Tiểu Thiện thấy vậy, cô cảm thấy lòng nhẹ nhàng hẳn, thở dài một hơi.
- Anh họ, anh không có việc gì chứ? Tốt quá.
Cùng với việc xuất hiện quỷ thì việc anh ta bị đánh lúc trước chẳng là gì hết, Thượng Quan Vân nói:
- Sao vậy? Anh đương nhiên là không có chuyện gì rồi, em họ, chúng ta phải về thôi, lúc nãy anh nhận được điện thoại, có chút chuyện gấp cần phải rời khỏi đây sớm. Cứ để cho mấy người bạn học của em ở lại chơi rồi về sau đi, chúng ta về trước.
Miêu Tiểu Thiện có chút chần chờ, sau đó đứng dậy:
- Thế nhưng...
Vốn dĩ cô định nói là ở trong này có xuất hiện quỷ, ngay cả Dương Gian cũng không thể xác định được con quỷ kia có ở bên cạnh hay không nữa mà hiện tại cũng đã muộn rồi, cô nên trở về nhà.
Miêu Tiểu Thiện có chút do dự:
- Dương Gian, cậu nói xem...
Trương Vĩ kinh ngạc nói:
- Cậu dám đi khỏi đây? Lúc nãy Triệu Lỗi cũng không dám đi, ca ca nói rồi, có thể có một con quỷ đã trà trộn vào trong đám người chúng ta. Hiện tại người nào đi trước, người đó sẽ trở thành kẻ lạc đàn, nếu con quỷ kia về nhà theo cậu, hậu quả của nó là không thể tưởng thượng nổi. Bạn học Miêu Tiểu Thiện, hiện tại tôi mạnh liệt yêu cầu toàn bộ mọi người sẽ ở lại đây, tối hôm nay không ai được phép về nhà. Đến nhà của tôi, mọi người cùng nhau ở đó mấy ngày đi, sau khi chuyện này đi qua thì hãy trở về nhà, mọi người thấy như vậy có được không?
Không thể không nói, đề nghị của Trương Vĩ vừa đưa ra đúng là cách tốt nhất hiện tại, cũng lâu rồi thì đầu óc của hắn ta mới trở nên bình thường được như vậy. Vốn dĩ mấy người định khen hắn ta một câu nhưng câu nói tiếp theo của hắn ta lại khiến cho mọi người phải lau mắt mà nhìn.
- Đương nhiên, tôi muốn ngủ cùng một giường với Dương Gian, còn cậu với Triệu Lỗi, cả người anh họ của cậu nữa, mấy người thích ngủ đâu cũng được.
Thượng Quan Vân nói ra:
- Cái gì mà có quỷ xuất hiện chứ, mấy thứ đó đều là những thứ vô căn cứ, loại chuyện này có thể dùng để lừa gạt mấy đứa học sinh tiểu học còn được, chứ người trưởng thành ai đi tin mấy thứ đó làm gì?
Trương Vĩ nói:
- Tôi là người trưởng thành này, tôi tin điều này.
Thượng Quan Vân nói:
- Mấy cậu là những đứa không có đầu óc, hiện tại tôi không muốn tiếp tục nói chuyện với mấy cậu nữa. Với lại hiện tại đã quá muộn rồi, nếu không đưa Tiểu Thiện về nhà, cha mẹ con bé sẽ lo lắng. Tôi thấy cuộc tụ họp lần này của mấy cậu cũng ổn rồi, có ở lâu thêm nữa cũng chẳng có ý nghĩa nhiều, nên giải tán thôi. Mấy cậu về nhà sớm đi, kẻo cha mẹ các cậu lại lo lắng.
Miêu Tiểu Thiện nói:
- Dương Gian, nếu không tôi cùng anh họ đi về trước, mấy cậu cứ ở lại chơi tiếp đi, nếu có chuyện gì thì tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu có được không? Cậu thấy thế nào?
- Không được tốt cho lắm, nếu xảy ra chuyện cậu cũng đừng gọi cho tôi làm gì, cứ gọi thẳng cho dịch vụ mai táng thì tốt hơn. Cùng là bạn học với nhau nhưng tôi không rảnh đi nhặt xác giúp cậu được, chỉ có thể tham gia tang lễ của cậu.
Bất chợt, Dương Gian híp mắt lại, gương mặt hắn trở nên lạnh lùng, hắn đứng lên và nói:
- Hiện tại tôi đề nghị cậu nên cách xa người anh họ của cậu một chút... Ngay lập tức.
Miêu Tiểu Thiện ngơ ngác nhìn lấy hắn:
- Có chuyện gì xảy ra vậy?
- Không có chuyện gì xảy ra hết, chỉ là tôi cảm thấy người anh họ của cậu có chút kỳ quá thôi, chẳng lẽ túi áo trên áo sơ mi bị đổi ngược lại hay sao? Lúc trước rõ ràng cái túi áo nằm ở bên trái, vậy mà hiện tại nó lại nằm ở bên phải, hơn nữa đây cũng là cùng một bộ quần áo như lúc nãy... chữ tiếng anh trên thắt lưng lại viết ngược.
Dương Gian vốn là người rất nhạy cảm nên đã chú ý đến những chi tiết này.
- Mặc dù vết thương ở trên mặt vẫn còn nhưng rõ ràng so với bình thường thì nó đã khép rất nhanh, máu không còn chảy nữa, dạng tốc độ này không phải thứ con người có được.