Chương 91: Khe Hở Không Gian?
Lúc này, bầu trời chợt thắp lên một mảnh sáng trắng.
Một tia lôi điện cực lớn xuất hiện, thẳng tắp đánh xuống bọn họ!
Đám người Lâm Hữu biến sắc, căn bản bọn họ không kịp làm ra phản ứng, lôi điện kia đã ‘Răng rắc’ một tiếng, ầm ầm bổ tới con Nguyên Tố Đất cấp sáu bên người Viêm Vũ.
Chỉ trong giây lát, Nguyên Tố Đất kia đã chém thành tro bụi, chẳng còn cả cặn bã!
- Này!
Viêm Vũ trừng lớn hai mắt, vẻ mặt hắn đầy kinh hãi nhìn một màn này.
Chỉ như vậy, một binh chủng cấp sáu của hắn đã chết ư?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn còn tưởng bản thân mình hoa mắt rồi!
Ngay cả đám người Lâm Hữu, cũng vô cùng hoảng sợ.
- Đi mau!
Lâm Hữu la lên một tiếng kinh hoàng, trong nháy mắt hắn đã khiến đám người kia phục hồi lại tinh thần.
Không dám dừng lại, bọn họ chỉ còn cách đẩy nhanh tốc độ đi về nơi sâu hơn.
Dọc theo đường đi, dung nham, cột lửa và tia chớp càng ngày càng nhiều, thậm chí trên mặt đất cũng bắt đầu xuất hiện một mảnh hồ quang xẹt qua, khiến bọn họ phải né tránh liên tục.
Nhưng dù bọn họ cẩn thận tới mức nào, vẫn không ngừng có binh chủng bị chết trong dung nham và tia chớp, Lâm Hữu cũng tổn thất ba thực vật cấp sáu.
- Cẩn thận!
Bỗng nhiên, từ trong đội ngũ truyền đến một tiếng thét kinh hãi của Bạch Hải Đường.
Ngay vị trí không đầy 20 mét trước mặt bọn họ, không gian vừa nứt ra một cái khe, tiếp theo một cái xúc tu màu đen đột nhiên lao ra từ trong khe không gian đó, rồi bắn thẳng về phía bọn họ.
- Khe hở không gian?
Lâm Hữu cả kinh dừng chân lại, sau đó hắn lập tức mệnh lệnh cho Tướng Lĩnh Thụ Tinh che ở phía trước mình.
Đồng thời, Bức Tường Lửa của Viêm Vũ, Hắc Ám Thôn Phệ của Duẫn Thiên Ca, Ánh Sáng Thẩm Phán của Bạch Hải Đường cũng hạ xuống, ầm ầm nổ tung ngay phía trước đội ngũ, đánh lui xúc tu màu đen đó ra ngoài.
Nhân cơ hội này, bọn họ lập tức thay đổi phương hướng, tránh xa khe hở không gian kia.
Thế nhưng dần dần, bọn họ phát hiện ra chung quanh bắt đầu trở nên càng ngày càng nhiều khe hở không gian, cũng không ngừng có xúc tu màu đen từ bên trong vươn đến, muốn kéo bọn họ vào bên trong.
Duẫn Thiên Ca chỉ sơ ý một chút, đã khiến hai Ác Ma cấp sáu bên người hắn bị xúc tu bò lên. Hai Ác Ma kia chỉ kịp kêu lên một tiếng hét điên cuồng, đã bị xúc tu nọ kéo vào bên trong khe hở không gian, chỉ trong nháy mắt chúng đã bị không gian loạn lưu xé thành mảnh nhỏ.
Những người khác cũng tổn thất thảm trọng, không ngừng có binh chủng bị chết.
- Không gian nơi này rất bất ổn, mọi người cẩn thận một chút!
Lâm Hữu lớn tiếng nhắc nhở.
Lúc này bên người hắn, chỉ còn lại bốn mươi binh chủng mà thôi.
Tất cả thực vật có kỹ năng trị liệu đều đang ra sức trị liệu thương thế cho bọn họ và binh chủng của hắn, đám còn lại đang hỗ trợ chống đỡ xúc tu đến từ bốn phương tám hướng.
Bộ đội Thiên Sứ Tế Tự bên người Bạch Hải Đường cũng bận tối mày tối mặt, không ngừng ngâm xướng ma pháp thánh quang, vừa trị liệu cho bọn họ, vừa xua tan tổn thương.
Bởi vì Ác Ma của Duẫn Thiên Ca không thể nhận ma pháp ánh sáng, cho nên bọn chúng chỉ có thể lui khỏi vị trí hai sườn, phụ trách ngăn cản công kích từ hai bên đó.
Bốn người đi nhanh, tiếp tục xâm nhập vào bên trong.
Nhưng ngay lúc đó, một khe hở không gian, không hề có dấu hiệu gì đã xuất hiện ở phía sau Bạch Hải Đường đang chỉ huy binh chủng.
- Không tốt! Mau tránh ra!
Mấy người Lâm Hữu sợ hãi hét lớn.
Không chờ bọn họ cứu viện, vùng eo và bụng của Bạch Hải Đường đã bị cái khe lướt qua, cô kêu thảm một tiếng, máu tươi phun tung toé!
May mắn dây leo bên người Lâm Hữu đuổi tới đúng lúc, nó lập tức trói được Bạch Hải Đường vừa ngã xuống đất, kéo cô qua bên này, sau đó vội vàng thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của khe hở không gian.
- Ngươi không sao chứ?
Lâm Hữu nhanh chóng khiến nhóm thực vật bên người trị liệu miệng vết thương trên người Bạch Hải Đường.
Đồng thời, các Tế Tự Thiên Sứ cũng buông xuống từng mảng từng mảng thánh quang, bao vây cô ở bên trong.
Viêm Vũ và Duẫn Thiên Ca cũng nhanh chóng chạy lại đây.
Binh chủng hệ thiên sứ của Bạch Hải Đường chuyên về trị liệu với phòng hộ, rất quan trọng với đám người bọn họ. Nếu cô xảy ra chuyện gì, hành trình xuyên qua sương mù xám của bọn họ sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Huống chi bây giờ, đám người bọn họ đã là đồng đội trên một mặt trận thống nhất, có hoạ cùng chịu.
Bất kỳ ai gặp chuyện không may, cũng là đả kích trí mạng với bọn họ.
- Ta không sao… Khụ khụ...
Bạch Hải Đường hộc ra mấy ngụm máu tươi từ trong miệng, dưới tinh thần đồng tâm hiệp lực trị liệu của nhóm thực vật và các thiên sứ, cuối cùng cô cũng bảo toàn được tính mạng, từ từ thức tỉnh.
Mà miệng vết thương trên lưng cô, đã hoàn toàn ngừng chảy máu, thậm chí đang thong thả khép lại.
Thấy vậy, ba người Lâm Hữu lập tức lộ vẻ mặt vui mừng.
- Trước hết cứ để cho thực vật của ta đưa ngươi đi theo, ngươi bị như vậy, không tiện hành động, cứ chờ thương thế khỏi hẳn lại nói sau.
Lâm Hữu quyết định thật nhanh, hắn để cho Yêu Cơ Máu Tươi thu gai lại rồi dùng dây leo bện thành một cái cáng giản dị, đặt Bạch Hải Đường lên đó cùng rời đi
Bạch Hải Đường cũng biết thương thế của mình rất nặng, cô không hề từ chối ý tốt của Lâm Hữu.
- Cám ơn.
Cô cho Lâm Hữu một ánh mắt cảm kích.
Vừa rồi nếu không phải Lâm Hữu đúng lúc ra tay cứu giúp, chỉ sợ cô đã sớm bị cuốn vào khe hở không gian, chết không có chỗ chôn rồi.
Đâu cũng là lần đầu tiên, cô chính thức nhìn thẳng vào Lâm Hữu.
Cứ như vậy, đội ngũ lại xuất phát, tiếp tục xâm nhập vào mảnh đất sương mù xám.
Có vết xe đổ của Bạch Hải Đường, bọn họ lại trở nên cẩn thận hơn rất nhiều, chỉ cần phát hiện chỗ nào đó không đúng, đám người này sẽ bật người ra xa, tuyệt đối không mạo hiểm.
Nhưng mảnh đất sương mù xám rất rộng lớn, còn rộng hơn bọn họ tưởng tượng.
Đi hết một ngày thời gian trong sương mù xám cũng chưa tìm thấy dấu hiệu sắp xuyên qua nơi này.
Ngược lại hoả diễm lôi điện xung quanh, bắt đầu trở nên càng ngày càng khủng bố, khe hở không gian cũng xuất hiện càng ngày càng thường xuyên.