Lãnh Địa Tại Mạt Thế

Chương 115: Tay không tiếp đạn

Chương 115: Tay không tiếp đạn


" Giao dịch?" Uông Hoa Vinh nhíu mày, " Giao dịch gì, những người kia lai lịch như thế nào?"
Thuộc hạ suy nghĩ một hồi rồi nói: "Những người đó nói rằng họ có súng và vũ khí, họ muốn trao đổi một số nguyên tinh với chúng ta, hoặc một số vật phẩm kỳ lạ khác. Còn lai lịch, dường như đến từ một nơi trú ẩn nào đó. "
Toàn bộ Trung tâm thương mại Đại Pháp, ngoại trừ lối vào, đều được bao quanh bởi các tòa nhà, lợi dụng đặc điểm này, sau khi Uông Hoa Vinh chặn lối vào, mức độ an toàn của nơi trú ẩn này được cải thiện đáng kể.
Rốt cuộc, ma thú thông thường còn lâu mới phá hủy được các tòa nhà.
Uông Hoa Vinh đi đến tầng cao nhất của một tòa nhà theo chỉ dẫn của thủ hạ, từ hướng này, cách đó không xa có thể nhìn thấy rõ 1 nhóm người.
" Tất cả đều mặc quần áo đồng phục, ai cũng đều trang bị súng. Xem ra bọn họ xác thực có rất nhiều súng, có lẽ bọn hắn sau tận thế chiếm giữ được cái kho súng nào đó?"
Ánh mắt hắn híp lại, hướng về thủ hạ phân phó.
Chẳng mấy chốc, thuộc hạ của hắn cầm một cái loa lớn đi tới mép nóc nhà, " Các ngươi muốn bán súng ở đâu, các ngươi hãy xuất ra tí thành ý cho chúng ta xem qua thử."
Lời nói vừa nói xong
Uông Hoa Vinh thấy bên dưới có mấy người, từ trên xe tải lớn chuyển ra những thùng gỗ lớn.
Cái rương nhanh chóng được mở ra, để lộ những khẩu súng mới tinh bên trong.
Hầu hết chúng là súng lục và súng trường, nhưng vẫn có một số là súng máy, loại vũ khí có tính sát thương lớn.
" Vậy mà có nhiều như vậy, thậm chí cả súng máy cũng có sẵn ..."
Uông Hoa Vinh trong miệng lẩm bẩm rồi lại nhìn chiếc xe tải lớn, ánh mắt sáng ngời.
Nếu như có thể đạt được nhóm súng ống này, đây chẳng phải là ...
Anh xua tay, gọi mấy tên thủ hạ tới bên người, nhỏ giọng thì thầm.
…………
Bên dưới, Tạ Y châm một điếu thuốc và im lặng chờ đợi.
Ngay sau đó, lại nghe thấy một giọng nói ở nơi xa cùng một tòa nhà ở đằng xa, " Giám đốc của chúng ta đã đồng ý giao dịch. Các ngươi hãy đi qua cổng vào của nơi trú ẩn đi."
Cổng của nơi ẩn núp Đại Phát là một cánh cổng đơn giản làm bằng ván gỗ và song sắt, được ngăn lại bởi lối vào lớn nhất của quảng trường thương mại này.
Lúc này, cánh cửa từ từ được kéo lên dưới sự điều khiển của một số người sống sót.
Tuy nhiên, có chướng ngại vật ở cả hai bên lối vào, không gian dành cho lối đi cũng không lớn, cũng liền xe tải cũng chỉ miễn cưỡng đi qua.
" Các ngươi đều vào đi, nhanh lên 1 chút, nếu không sẽ gặp phải ma thú đánh tới phiền phức."
Người sống sót ở cửa thúc giục.
Tạ Y vứt tàn thuốc trong tay và liếc nhìn lên đỉnh tòa nhà đằng xa, lộ ra một nụ cười khó hiểu.
Anh vẫy tay ra hiệu cho các thành viên phía sau, " Đi thôi. "
Cả đội chậm rãi tiến về phía trước và sớm đến cổng nơi ẩn nấp Đại Phát
Tạ Y nhìn thoáng qua, giũ chiếc áo choàng sau lưng và dẫn đầu đi vào
Các thành viên tuần tra khác theo sát, những người này nhìn xung quanh, tựa hồ đối với nơi trú ẩn này vô cùng tò mò.
Ngay sau đó, đến lượt xe tải lớn cuối cùng vượt qua, vì xe tải tương đối lớn và khe hở tương đối hẹp nên việc vượt qua lần này có vẻ hơi khó khăn, người điều khiển xe tải lớn chỉ có thể tiến về phía trước một cách cẩn thận và chậm rãi.
Bỗng nhiên.
Một tiếng hét lớn từ trên cao phát ra.
" Làm đi! "
Trên các tòa nhà ở hai bên lối ra, bên cạnh bệ cửa sổ, những người sống sót với súng xuất hiện.
Những khẩu súng này thuộc nhiều mẫu khác nhau, một số là phiên bản được làm thủ công, độ chính xác và độ giật của chúng kém hơn hàng chục lần so với khẩu súng gốc.
Nhưng trong tình huống này, các thành viên của đội tuần tra đang đi trong lối đi hẹp, trong khi các chiến binh ở bên kia nơi ẩn nấp thì ở trên cao.
Trên sân thượng, nhìn đoàn người này lâm vào tình cảnh tuyệt vọng, Uông Hoa Vinh lộ ra vẻ tự mãn.
" Ngu ngốc, quá ngu ngốc, nếu có trang bị tốt thì sao, chỉ cần không cho ngươi có cơ hội chơi, ngay cả trang bị tốt nhất cũng là cặn bã."
nguyên bản, hắn cũng chuẩn bị một số kế hoạch dự phòng, nhưng hắn không ngờ kế hoạch đầu tiên sẽ thành công dễ dàng như vậy.
Chắc chắn, những người này chỉ trông giống như một người thức tỉnh ưu tú khi họ may mắn có được một kho trang bị nhất định, nhưng thực tế, chả có gì đáng để nói.
Nghĩ đến rất nhanh liền có thể được đến cái xe tải vũ khí, trong lòng Uông Hoa Vinh đáy lòng liền nóng bỏng không thôi.
Những tên thủ hạ tâm phúc cũng sáng mắt lên, vội vàng vuốt mông ngựa, " Đều là do giám đốc cơ trí, chỉ là 1 đội thức tỉnh không biết từ nơi nào đến đây, sao mà có thể làm nên trò trống gì với tài trí của giám đốc?"
Uông Hoa Vinh bật cười.
Ngay sau đó là tiếng động ầm ầm từ bên dưới vang lên, hắn cười vui vẻ hơn.
Nhưng ngay sau đó, Uông Hoa Vinh đã phải sửng sờ.
Thuộc hạ của hắn nhiều nhất cũng chỉ sở hữu một ít súng ống, đạn cũng không nhiều, không thể nào gây ra động lực lớn như vậy.
…………
Bên dưới, giày của Tạ Y giẫm lên mặt đất, ngay sau đó nghe tiếng " đông thủ", giọng nói trầm thấp của anh cũng phát ra.
" Cũng không sai biệt lắm……"
Những người có súng xuất hiện ở cửa sổ phía trên, nhưng Tạ Y không quan tâm. Hắn đã sớm nắm trong tay những hạt sắt, bỗng nhiên hắn giơ tay lên
Tuy là hỏa xạ thủ nhưng sức mạnh của hắn cũng vô cùng mạnh mẽ, dưới siêu năng lực của hắn, những hạt sắt này bay ra như những viên đạn.
Nó bay ra dày đặc, giống như mưa đạn, hướng về các tòa nhà ở hai bên bao phủ.
Những người chiến đấu chuẩn bị bắn, mỗi người đều trợn tròn mắt và phản ứng nhanh, vội vàng chạy sang một bên, muốn trốn ở bức tường đằng sau.
Ngay sau đó, tiếng nổ vang lên.
Những hạt cát sắt không đáng kể này đã bắn phá các cửa sổ và các bức tường bên ngoài của tòa nhà từng tiếng nổ vang lên liên tục.
Sức nổ của Tạ Y liên quan đến chất lượng và chất liệu của vật thể. Những viên cát sắt này đơn giản khi phát nổ uy lực cũng không lớn. Tuy nhiên, khi rất nhiều cát sắt được ném ra vào lúc này, nó giống như hàng ngàn quả pháo đang nổ đồng loạt, sức mạnh nổ như vậy thậm chí còn mạnh hơn, lớn hơn nhiều.
Một số người phản ứng chậm, bị nổ tung máu me be bét, không biết sống chết, thậm chí có người phản ứng không kịp nên bị trọng thương.
Quan trọng hơn là không còn ai dám xuất đầu lộ diện nữa.
Các thành viên của đội tuần tra đều biết khả năng của Tạ Y, thấy cảnh này bọn họ cũng giật mình, không hổ là truyền nhân của trùm khủng bố osama binladen xứng với danh hiệu chính là đội phó Tạ Y.
Những gì tiếp theo là sự tức giận của các thành viên trong đội tuần tra.
Bọn họ bị những người trong nơi ẩn núp Đại Phát này đánh lén, mặc dù bọn hắn cũng sớm có chuẩn bị nhưng không có nghĩa là họ không có tức giận.
Các thành viên của đội tuần tra nhao nhao động thủ.
Một số người trong số họ lao lên và đến trước những người chiến đấu ở cổng, một số tranh thủ nhảy vài bước và đi vào qua cửa sổ của các tòa nhà ở cả hai bên.
Bành Ba đấm người trước mặt đến nôn ra máu, đang định bước lên chém chết người kia thì chợt liếc mắt nhìn về phía đỉnh cao ốc phía xa, ánh sáng lóe lên 1 cái rồi biến mất.
" Cẩn thận, có người bắn tỉa! "
Tiếng súng vang lên
Bành Ba ngẩn người, nhìn chính mình, không có lỗ đạn, nhìn về cách đó không xa, Đội trưởng Tạ Y tay phải nâng lên, lấy tay ngăn lại trước trán.
Lúc này, khói trắng đang từ từ bốc lên từ lòng bàn tay phải đang giơ lên.
" Không đời nào……"
Đôi mắt của Bành Ba gần như muốn rớt 2 con mắt ra ngoài.
Khoảnh khắc tiếp theo, một viên đạn trượt khỏi lòng bàn tay Tạ Y và rơi xuống đất kèm theo một tiếng nổ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất