Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 350

Chương 350
Sau đó Giang Tả nhìn địa điểm Vịnh Tê một chút, phát hiện vậy mà cũng ở trong Ma Tu địa giới. ͏ ͏ ͏
Sau khi phát hiện chuyện này, Giang Tả liền liên lạc Tây Môn Xuy Hỏa. ͏ ͏ ͏
Ở thời đại của Giang Tả, hắn chỉ biết đây là địa danh, chứ không biết Ma Tu địa giới thiết lập như thế nào. ͏ ͏ ͏
Thời điểm hắn muốn biết, tu sĩ đã bị hắn giết gần hết, Ma Tu địa giới lập tức xuất hiện biến hóa. ͏ ͏ ͏
Cho nên lúc Tây Môn Xuy Hỏa nói cho Giang Tả biết địa điểm, hắn chỉ biết là xa, chứ không biết nó thuộc về Ma Tu địa giới. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa nhận được điện thoại của Giang Tả thì vô cùng vui mừng: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, nghĩ thông rồi sao? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Cậu biết chuyện gần đây Ma Tu địa giới xuất hiện một cái động phủ không? ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa lập tức nói: ͏ ͏ ͏
- Biết, Vịnh Tê cũng xuất hiện ở gần đó, căn cứ tông môn chúng tôi suy đoán, rất có khả năng Vịnh Tê chính là từ nơi đó chạy đến. Bọn họ đã chuẩn bị động thủ bắt, chúng ta chỉ có thể tới trước một bước tìm Vịnh Tê, nếu không sẽ không có hy vọng ăn món dân dã. Khẳng định mùi vị giữa nuôi dưỡng với hoang dã, không giống nhau. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cảm thấy cậu ta nói có chút đạo lý. ͏ ͏ ͏
Sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Tôi không xác định khi nào đi, nhưng nhất định sẽ đến. ͏ ͏ ͏
- Không thành vấn đề, chỉ cần đạo hữu đi là được, đến thì liên lạc với tôi. Tôi đi trước dò đường. ͏ ͏ ͏
Sau khi quyết định, Giang Tả liền cúp điện thoại. ͏ ͏ ͏
Bây giờ tâm tình Giang Tả không tệ, hai chuyện gộp thành một, vừa có ăn lại có thể bảo vệ Tô Kỳ, nhất cử lưỡng tiện. ͏ ͏ ͏
Thế nhưng ở đây không có nhiệm vụ gì kiếm tiền, làm cho Giang Tả có chút khó khăn, hiện tại hắn muốn kiếm tiền mua căn phòng kia. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thích, tự nhiên hắn cũng phải nghĩ biện pháp. ͏ ͏ ͏
Do dự một chút, Giang Tả quyết định đi khảo hạch tu vi, hắn đột phá Nhị giai, có lẽ sẽ có nhiều nhiệm vụ uỷ thác hơn. ͏ ͏ ͏
Nghĩ tới đây, Giang Tả liền đứng dậy đi đến bộ phận khảo hạch. ͏ ͏ ͏
Chỉ là mới vừa đi ra khỏi bộ phận thị trường, thì có người trẻ tuổi xuất hiện bên cạnh hắn. ͏ ͏ ͏
Người kia hỏi: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu có biết bộ phận khảo hạch ở đâu không? Có thể dẫn tôi đi được không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả liếc người này một cái, tiếp theo đi về phía trước. ͏ ͏ ͏
Người kia: ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quả nhiên không thể nghe tỷ tỷ, nói cái gì mà đi ra khỏi nhà phải khiêm tốn, nói công ty có rất nhiều người tài giỏi. ͏ ͏ ͏
Hiện tại cậu ta khiêm tốn, người khác liền huyênh hoang. ͏ ͏ ͏
Chỉ hỏi đường mà thôi, chảnh cái gì mà chảnh. ͏ ͏ ͏
Nội tâm người trẻ tuổi kia muốn phát điên. ͏ ͏ ͏
Hận không được đè Giang Tả xuống đất đánh cho trận. ͏ ͏ ͏
Chờ đi, có ngày ngươi chảnh không đứng lên được. ͏ ͏ ͏
Đùa, cậu ta là ai, tuổi còn trẻ đã có tu vi Nhị giai, một đám tán tu tiểu gia tộc ở bộ phận thị trường, ai có thiên tư như cậu ta? ͏ ͏ ͏
Giang Tả không thể nào biết người này đang nghĩ gì. ͏ ͏ ͏
Thậm chí hắn cũng không muốn nhớ người này, chỉ một cái nhìn, hắn đã cảm thấy thấy ngứa mắt,nên rời đi. ͏ ͏ ͏
Đi tới bộ phận khảo hạch, Giang Tả liền đưa thẻ nhân viên ra: ͏ ͏ ͏
- Khảo hạch 2.1. ͏ ͏ ͏
Nhân viên ở sảnh nhìn thẻ nhân viên của Giang Tả, sau đó nhìn về phía Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu sao? ͏ ͏ ͏
- Có vấn đề ư? ͏ ͏ ͏
Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Không có, không có. ͏ ͏ ͏
Nhân viên ở sảnh lập tức cúi đầu. ͏ ͏ ͏
Quả thật không có vấn đề gì, chẳng qua vừa rồi hỏi theo bản năng mà thôi. ͏ ͏ ͏
Cô đã sớm nghe thấy cái tên Phá Hiểu này, 1.1 hành hạ 1.5, sau đó còn ngược luôn cả Nhị giai, có thể không nhớ sao. ͏ ͏ ͏
Cô còn nhớ lần đầu tiên Phá Hiểu tới khảo hạch, là tới khảo hạch 1.1. ͏ ͏ ͏
Khi đó cô còn đang suy nghĩ, 1.1 vẫn còn do dự trả lời. ͏ ͏ ͏
Sau khi nghe được truyền thuyết về Phá Hiểu, cô đã nghĩ thông suốt, ngay cả 1.5 cũng không phải đối thủ của hắn, khó trách mình lưỡng lự phân vân. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa lúc này mới bao lâu, không tới một tháng đã 2.1 ? ͏ ͏ ͏
Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng công việc vẫn phải làm, sau khi làm xong thủ tục, cô trả thẻ nhân viên lại cho Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Đạo hữu, phòng số sáu đằng sau. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhận lấy thẻ nhân viên rời đi, chỉ là vừa mới đi được hai bước, cô gái kia lại cuống quít kêu lên: ͏ ͏ ͏
- Chờ một chút. ͏ ͏ ͏
Giang Tả xoay người nhìn về phía sảnh, không có lộ ra bất kỳ biểu lộ gì, chờ đợi câu nói tiếp theo của đối phương. ͏ ͏ ͏
Cô gái kia khẩn trương nói: ͏ ͏ ͏
- Có thể, có thể chụp chung bức ảnh với đạo hay không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả xoay người rời đi, không nhìn đối phương. ͏ ͏ ͏
Nhìn Giang Tả rời đi, cô gái cúi đầu thở dài: Thiếu chút nữa thì có thể khoe khoang đến mấy năm, nếu đối phương còn trở nên mạnh mẽ, không chừng có thể khoe khoang cả đời. ͏ ͏ ͏
Sau đó khôi phục lại tinh thần ngồi xuống, bởi vì lại có người trẻ tuổi tới. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cũng không có để chuyện vừa rồi ở trong lòng, ở trong ý nghĩ của hắn, loại sự tình này, vốn không tồn tại. ͏ ͏ ͏
Đi tới cửa số sáu, Giang Tả phát hiện nơi này so với cửa thứ năm tinh xảo hơn một chút, trên cửa cũng xuất hiện nhiều vết tích trận pháp. ͏ ͏ ͏
Xem ra bắt đầu từ cửa số sáu, chính là nơi khảo hạch Nhị giai. ͏ ͏ ͏
Có lẽ năm vị trí đầu là nơi khảo hạch Nhất giai. ͏ ͏ ͏
Nhưng ngẫm lại một chút lại không đúng, 1.1 ở cửa số ba, vậy cửa số hai và số ba để làm gì? ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất