Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 392

Chương 392
Thời điểm thanh âm biến mất, cái thân ảnh kia cũng biến mất, lúc này Tĩnh Nguyệt tiếp thu được quyền hạn nơi này. ͏ ͏ ͏
Thân là Thánh nữ, quyền hạn rất nhiều. ͏ ͏ ͏
Sau đó cười nói với đám người Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đi vào bên trong đi, nơi này không có gì đáng tiền đâu. ͏ ͏ ͏
Rốt cuộc, bí mật Thánh nữ Thánh Địa, cũng hiện ra ở trên tay cô. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ hiếu kỳ nhìn Tĩnh Nguyệt nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, chị lại thấy cái gì à? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cười nói: ͏ ͏ ͏
- Bí mật Thánh nữ, tạm thời không thể để cho em biết. ͏ ͏ ͏
Những lời này đặc biệt dễ dùng, ai cũng không cần hỏi. ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đi vào trong thế nào? ͏ ͏ ͏
Tử Phong hỏi. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt tiện tay gõ ngón tay, tiếp theo cảnh tượng chung quanh liền biến hóa trong nháy mắt. ͏ ͏ ͏
- Tôi có quyền hạn, tới lui tự nhiên ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt rất có phong độ nói. ͏ ͏ ͏
Tử Phong cau mày nhìn chung quanh nói: ͏ ͏ ͏
- Nơi này là nơi nào? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Không biết, thế nhưng nơi này rất lớn, chắc bên trong có một ngọn núi, núi là trung tâm, sau đó phân ra Đông Tây Nam Bắc tứ viện. Về phần có thứ tốt hay không tôi cũng không biết, nhưng có một chuyện có thể xác nhận, đó là không có nguy cơ tới từ động phủ. Thế nhưng... ͏ ͏ ͏
Lam Nguyệt hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng làm sao? ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt chỉ chỉ dưới đất: ͏ ͏ ͏
- Dường như phía dưới có một cái uy hiếp rất lớn, nếu như tỉnh lại, chúng ta phải lập tức rời đi. Cụ thể là cái gì tôi cũng không biết. ͏ ͏ ͏
Tử Phong suy nghĩ một chút nói: ͏ ͏ ͏
- Tách ra đi, tôi biết mấy người còn có việc phải làm, đây là truyền tin phù tạm thời, có vấn đề gì thì báo cho chúng tôi biết là được. ͏ ͏ ͏
Sau khi giao truyền tin phù cho đám người Tĩnh Nguyệt, Tử Phong liền cùng Lam Nguyệt rời đi. ͏ ͏ ͏
Nơi này không nguy hiểm, cấp bậc gì đi cùng cấp bậc gì, không khác nhau là mấy. ͏ ͏ ͏
Sau khi đám người Tử Phong rời đi, Tĩnh Nguyệt cũng nói với mấy người Tô Kỳ: ͏ ͏ ͏
- Chị muốn hành động đơn độc, mấy đứa không cần đi cùng. ͏ ͏ ͏
Nói xong, Tĩnh Nguyệt liền hướng về phía ngọn núi ở trung tâm mà đi, rõ ràng cô có mục đích, cũng biết nơi nào hấp dẫn nhất. ͏ ͏ ͏
Nhìn Tĩnh Nguyệt rời đi, Tô Kỳ nhún vai: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ tách chúng ta mà đi rồi. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên hỏi: ͏ ͏ ͏
- Chúng ta bị gạt bỏ sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Vì bí mật Thánh nữ, gần đây sư tỷ thường xuyên tiếp xúc bí mật được Thánh nữ, phần lớn là thấy một ít chuyện hoặc là một số người. ͏ ͏ ͏
- Làm sao sư tỷ biết? ͏ ͏ ͏
Thanh Liên hiếu kỳ. ͏ ͏ ͏
- Bởi vì bản sư tỷ cũng nhìn thấy qua một lần. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nhìn về phía trước nhà nói: ͏ ͏ ͏
- Đi thôi, đi qua nhìn một chút xem có thứ gì tốt hay không. ͏ ͏ ͏
Không lâu sau, Tô Kỳ cùng Thanh Liên đi tới trước một cái sân, nói là sân, nhưng thật ra cũng không có tường rào vây quanh, mà nhà, cung điện, lâu đài đều ở trong rừng cây. ͏ ͏ ͏
Trước rừng cây có một cái bia đá đứng thẳng, bên trên viết Đông Viện. ͏ ͏ ͏
Thanh Liên hiếu kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Rõ ràng nơi này là một mảnh tạo dựng lên, tại sao phải gọi Đông Viện? Có phải còn có Tây Nam Bắc tam viện hay không? ͏ ͏ ͏
- Ai biết người cổ đại nghĩ thế nào, thế nhưng rất có thể có Tây Nam Bắc tam viện, vừa rồi sư tỷ nói, nơi này phân Đông Tây Nam Bắc tứ viện. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ đi ở phía trước dẫn đường, thuận tiện nói. ͏ ͏ ͏
Mà ở bên kia, Tây Môn Xuy Hỏa cũng nhìn bia đá trước mắt nói: ͏ ͏ ͏
- Tây Viện? Xem ra nơi này rất lớn. ͏ ͏ ͏
- Muốn ra bên ngoài nhìn một chút không? ͏ ͏ ͏
Lỵ Nhã cũng nói. ͏ ͏ ͏
Tây Môn Xuy Hỏa lắc đầu: ͏ ͏ ͏
- Hay là ở trong này nhìn một chút xem có cái gì không đã, rồi xem có muốn đi ra ngoài hay không. ͏ ͏ ͏
Nói xong, bọn họ lại trở lại Tây Viện một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Mà lúc này Giang Tả đã đi vào một tòa lầu các, cái lầu các này rất lớn, hơn nữa còn có khí tức cường đại, nhìn một cái liền biết khác với những chỗ khác. ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả đi vào, thấy trên vách đá bốn phía có rất nhiều bích họa. ͏ ͏ ͏
Trong nháy mắt nhìn thấy bích họa, Giang Tả liền ngạc nhiên, bởi vì hắn lại thấy hình ảnh một chiếc lá, mặc dù không hoàn toàn tương tự, nhưng vô cùng giống Vạn Diệp Tiên Linh. ͏ ͏ ͏
Mà ở bên cạnh bức tranh, có một hàng chữ: hình thái ban đầu. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lập tức đi xuống một mặt bích họa, nhưng mà thấy chẳng qua là ba người ngồi ở trong đình. ͏ ͏ ͏
Tiếp về hía sau là hai người đang đánh cờ. ͏ ͏ ͏
Tiếp nữa là một nam một nữ nói chuyện phiếm ở bên bờ. ͏ ͏ ͏
Lúc Giang Tả nhìn xong toàn bộ bức tranh, không khỏi nhíu mày. ͏ ͏ ͏
Không có, trừ bức tranh đầu tiên có liên quan với Vạn Diệp Tiên Linh, còn lại tất cả không có quan hệ. ͏ ͏ ͏
Ban đầu Giang Tả còn tưởng rằng chủ nhân nơi này, có khả năng liên quan mật thiết với Tiên Linh động phủ, hiện tại hắn lại không xác định. ͏ ͏ ͏
Ngay tại thời điểm Giang Tả suy tư, Đoạn Kiều từ bên trong không gian trữ vật bò ra ngoài, nó nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Điện thoại di động kêu. ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất