Chương 394
Tần thiếu gia gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Cần bế quan một đoạn thời gian, cũng có thể tìm hiểu bước đầu, nhưng rất khó dự đoán thành công hay thất bại, bồi dưỡng là cái vấn đề lớn. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông mặc áo trắng vẫn mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần có thể tìm hiểu được bước đầu là được, phía sau từ từ đi, ta cũng không vội. ͏ ͏ ͏
Tần thiếu gia gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Ừ, chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ bắt đầu bế quan, chuyện bên ngoài liền giao cho muội muội ta xử lý. ͏ ͏ ͏
Tần thiếu gia suy nghĩ một chút lại mở miệng nói: ͏ ͏ ͏
- Đúng rồi, bất kể lần này thất bại hay là thành công, sau khi xuất quan, hai người cưới nhau đi. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông mặc áo trắng kia sững sờ, ngay sau đó vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
- Rốt cuộc đại thiếu gia của chúng ta cũng chịu thả người? Ta còn tưởng rằng phải chờ mấy vạn năm nữa. ͏ ͏ ͏
Tần thiếu gia lắc đầu, sau đó bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏
- Gần đây nha đầu kia bắt đầu cáu kỉnh, động một chút là trách người làm ca ca như ta, có lẽ là không đợi được muốn lập gia đình. ͏ ͏ ͏
Người đàn ông mặc áo trắng ném cọ vẽ đi, không thèm để ý đến nguyên, mà hưng phấn nói: ͏ ͏ ͏
- Vậy ta phải đi nói cho nàng ấy biết. ͏ ͏ ͏
Tần thiếu gia lại lắc đầu, sau khi thu thập đồ vật xong, nói: ͏ ͏ ͏
- Ta cũng phải đi, thuận tiện giao phó một ít chuyện. ͏ ͏ ͏
Sau đó hình ảnh biến mất. ͏ ͏ ͏
Tầm mắt Giang Tả lại khôi phục lại nguyên dạng một lần nữa. ͏ ͏ ͏
Hắn cau mày, tin tức ngắn ngủi không dài, nhưng tiết lộ rất nhiều chuyện, đối với Giang Tả mà nói, lượng tin tức không nhỏ chút nào. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đi đến bên một bức bích họa khác, trên bích hoạ tổng cộng thể hiện ba người. ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, có thể là huynh muội Tần gia, cùng với Tiên Linh phủ chủ. ͏ ͏ ͏
Không nói tới Tần thiếu gia, chỉ riêng tính riêng quan hệ giữa Tiên Linh động phủ với Thánh Địa, Giang Tả cũng có thể đoán ra một, hai. ͏ ͏ ͏
Tất có khả năng Thánh Địa liên quan tới huynh muội Tần gia, tất cả mọi chuyện đều xoay quanh ba người này. ͏ ͏ ͏
Hơn nữa bất kể là Thánh nữ hay là Thánh nữ dự khuyết đều phải là nữ, một khi là nam ý chí đặc thù trong trận pháp sẽ chán ghét, rồi sau đó xóa bỏ. ͏ ͏ ͏
Nghĩ tới đây Giang Tả ngạc nhiên, ý chí đặc thù trong trận pháp sao? ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lắc đầu, không suy nghĩ nữa, tạm thời đều là tưởng tượng. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả lại xuất hiện ở dưới bức tranh chiếc lá, thở dài nói: ͏ ͏ ͏
- Thứ ban đầu thai nghén ra Vạn Diệp Tiên Linh, rất có thể là Tiên Thiên Hỗn Độn Khí. Sau đó chọn dung hợp Thánh nữ, rồi nửa đường có biến cố gì đó, khiến chủ nhân Tiên Linh động phủ, thay đổi bố trí. ͏ ͏ ͏
Ví dụ như, cái ý chí trong trận pháp đó? ͏ ͏ ͏
Thế nhưng những thứ này đều là suy đoán, Giang Tả sẽ không nghĩ quá nhiều. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là có một chuyện Giang Tả rất buồn bực. ͏ ͏ ͏
Hắn lấy quyển sách trên Ly Uyên Đảo ra, hắn lại nhìn mở đầu, bên trong viết Tần Thiên bế quan mà ra. ͏ ͏ ͏
Nếu như thời gian không sai, như vậy Tần Thiên vô cùng có khả năng chính là chủ nhân cái động phủ này. ͏ ͏ ͏
Như vậy cũng nói rõ tu vi Tần thiếu gia cũng không có cao thâm như vậy, ít nhất là dưới cái nhìn của Giang Tả thì là thế, mà Tần thiếu gia và Tiên Linh phủ chủ không sai biệt lắm. ͏ ͏ ͏
Từ đó suy ra, hai người kia cộng lại cũng không phải là đối thủ của Giang Tả hắn. ͏ ͏ ͏
Như vậy tại sao hai người kia có thể nghiên cứu ra Vạn Diệp Tiên Linh? ͏ ͏ ͏
Vạn Diệp Tiên Linh ẩn chứa bí mật bất tử, hắn tốn thời gian rất lâu cũng không thể nghiên cứu rõ ràng, tại sao hai người kia bế quan lại có khả năng tìm hiểu ra bước đầu? ͏ ͏ ͏
Đối với chuyện này, Giang Tả làm như thế nào cũng không nghĩ ra. ͏ ͏ ͏
Chẳng lẽ hắn suy nghĩ không bằng hai người kia? ͏ ͏ ͏
Hoặc là hai người này cộng lại, mạnh hơn hai rất nhiều? ͏ ͏ ͏
Hay là mạnh mẽ vượt qua điểm mù hắn không thấy được? ͏ ͏ ͏
Tạm thời Giang Tả không nghĩ ra chuyện này. ͏ ͏ ͏
Sau khi hiểu về quan hệ của những người này, Giang Tả ngẩng đầu nhìn về phía lầu các, nơi này cũng không phải chỉ có một tầng, bên trên còn có những tầng lầu khác. ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là không đợi Giang Tả đi lên, bên ngoài đã có người gọi hắn: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu, có thể ăn cơm rồi. ͏ ͏ ͏
Là Chung Dịch Dương, nghe thấy ăn cơm, Giang Tả liền không nhẫn nại được. ͏ ͏ ͏
Nhắc tới, muốn ăn cơm như vậy, thật đúng là hiếm thấy. ͏ ͏ ͏
Sau đó Giang Tả đi ra khỏi lầu các. ͏ ͏ ͏
Mà ở tầng hai của lầu các có một cái tế đàn, trong tế đàn có một cái ao nhỏ, trong ao có một con mắt đang xoay chuyển. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt hướng về phía ngọn núi chính giữa mà đi. ͏ ͏ ͏
Cô dọc theo đường đi không hề dừng lại một chút nào. ͏ ͏ ͏
Cô có thể cảm giác được, nơi này có mấy chỗ đều cần cô kiểm tra. ͏ ͏ ͏
Nhưng quan trọng nhất là ở chính giữa. ͏ ͏ ͏
Bởi vì tính ổn định nơi này không cao, cho nên phải bắt đầu từ chỗ quan trọng nhất. ͏ ͏ ͏
Ngoài ra có thời gian rồi lại đi nhìn, nếu không một khi nguy hiểm ẩn núp bùng nổ, đồ vật lưu lại sẽ không còn. ͏ ͏ ͏
Như vậy cô sẽ hối hận chết. ͏ ͏ ͏
Cho nên, cô dùng tốc độ nhanh nhất đi địa phương quan trọng nhất. ͏ ͏ ͏