Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 430

Chương 430
Sức mạnh dâng trào và cưỡng chế mạnh mẽ khiến Lục Nguyệt Tuyết và những người khác đều không thể di chuyển, thậm chí còn cảm thấy rằng cái chết đang đến gần. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày, thực lực của người đàn ông này so với dự kiến của hắn còn lớn hơn một chút. ͏ ͏ ͏
Không phải lúc này hắn ta nên suy yếu sao? ͏ ͏ ͏
Ngay sau đó Giang Tả hiểu ra, người này có thể đang trong thời kỳ suy yếu, nhưng thực lực hiện tại so với lúc hắn ta khỏe mạnh hoàn toàn không đáng để nhắc tới. ͏ ͏ ͏
Người như vậy tự nhiên lại luyện hiện thực hóa giấc mơ, không hiểu hắn ta đang nghĩ gì. ͏ ͏ ͏
Trước sự tấn công của đối thủ, Giang Tả không hề sợ hãi. Hắn tiếp tục sử dụng sức mạnh của mộng cảnh để chặn đòn. Thế nhưng lần này hắn phát hiện, đối phương đang thu hẹp cảnh trong mơ lại. ͏ ͏ ͏
Hắn ta không dựa vào cảnh trong mơ, cũng không muốn để Giang Tả dựa vào cảnh trong mơ, tạo thuận lợi cho kẻ địch, hắn đâu phải đồ ngốc. ͏ ͏ ͏
Giang Tả cau mày, may mà hắn còn chút sức mạnh vừa đủ để đỡ đòn tấn công đó. ͏ ͏ ͏
Trên người Giang Tả cũng bắt đầu xuất hiện vết thương, đối thủ xem ra mạnh hơn tất cả những người hắn đã gặp ở thời đại này. ͏ ͏ ͏
"Chỉ là chút năng lực thao túng giấc mơ thôi, bắt đại một mộng nhân cũng có thể làm được. Thật đúng là nghĩ mình tài năng" ͏ ͏ ͏
Trong mộng, người đó cực kỳ khinh thường. ͏ ͏ ͏
Chuyện này khiến Giang Tả tò mò, người này cũng biết Mộng Nhân. Nghe giọng điệu thì có vẻ còn có chút khinh thường. ͏ ͏ ͏
Nhưng Giang Tả có thể chắc chắn người này không phải kẻ đã lấy trộm đồ của mình. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhìn cảnh trong mơ đang không ngừng co lại, không nói một lời. Sau đó bên trong không còn tiếng động, Giang Tả lại cất bước tiến vào bên trong. ͏ ͏ ͏
"Con người, sao ngươi vẫn còn đi tiếp? ͏ ͏ ͏
Thấy Giang Tả không chỉ không lùi mà còn tiến tới, người kia không khỏi tò mò hỏi. Bởi vì hắn không thể giết kẻ đột nhập lúc này. ͏ ͏ ͏
Giang Tả nhẹ giọng nói ͏ ͏ ͏
- Vì tôi không thấy có gì nguy hiểm cả. ͏ ͏ ͏
"Con người, ngươi có biết ta là ai không? Ngươi có tư cách gì phản đối ta?" ͏ ͏ ͏
Đối với kiểu ăn nói ngu xuẩn này, Giang Tả thường chọn cách bỏ qua. ͏ ͏ ͏
"Con người kiêu ngạo... " Thấy Giang Tả mặc kệ, gã kia lại tiếp tục nói "Ngươi sẽ phải trả giá cho sự kiêu ngạo của mình." ͏ ͏ ͏
Nói rồi một tấm bia đá to lớn đột nhiên từ trên trời rơi xuống. ͏ ͏ ͏
Khi Giang Tả nhìn thấy tấm bia đá này có hơi sửng sốt, trông nó nhìn rất quen. ͏ ͏ ͏
"Chiến Linh bia? Không, không phải, có một chút khác biệt" ͏ ͏ ͏
Đúng vậy, khác biệt duy nhất chính là cái tên bên trên không giống. ͏ ͏ ͏
Nhưng không đợi Giang Tả nhìn rõ những gì viết trên đó, tấm bia đá đã biến mất, sau đó truyền tới giọng nói kinh ngạc của người kia: "Không ngờ ngươi cũng có, không đúng, con người sao có thể có người thứ hai sở hữu. Con người, ngươi nói dối." ͏ ͏ ͏
Người đó vừa dứt lời, cảnh trong mơ lập tức thu nhỏ lại, cuối cùng biến mất hoàn toàn. ͏ ͏ ͏
Thấy đối phương bỏ chạy, Giang Tả không quan tâm lắm, điều hắn để ý là những lời người đó vừa nói. ͏ ͏ ͏
"Lại nói dối? Vậy rốt cuộc là ai đang lừa dối? Mình sao?" Giang Tả tự nhủ. ͏ ͏ ͏
Có điều hắn không quan tâm đến những chuyện này lắm. Lừa dối? Đừng nói hắn không làm, có làm thật thì sao? Huồng hồ hắn cần phải lừa dối ai? ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên kiếp trước hắn chưa từng thấy ai sử dụng bia đá làm vũ khí. Người này có hiện thực trong mơ, đó là một đặc điểm rất rõ ràng, nhưng kiếp trước Giang Tả chỉ biết một người có năng lực này, hơn nữa có thể khẳng định đây không phải người đó. ͏ ͏ ͏
Cho nên người này trốn hay bị giết sau đó, hắn không hề biết. ͏ ͏ ͏
Giang Tả không nghĩ nhiều nữa mà đi tới trước mặt đám Lục Nguyệt Tuyết nói: ͏ ͏ ͏
- Người đã đi rồi, người này vượt ra ngoài sự hiểu biết thông thường, tôi không chắc liệu hắn có quay lại hay không. ͏ ͏ ͏
Nói rồi Giang Tả lập tức rời đi. Ngày mai có khả năng Tô Kỳ sẽ trở lại, hắn phải về sớm. ͏ ͏ ͏
Về phần đám người Lục Nguyệt Tuyết, bọn họ không chết cũng chẳng hôn mê, đương nhiên biết rõ chuyện gì đang xảy ra. Giờ họ phải làm gì, Giang Tả không quan tâm lắm. ͏ ͏ ͏
Sau khi Giang Tả rời đi, Liễu Y Y và những người khác mới miễn cưỡng ngồi dậy, tất cả bọn họ đều bị thương nhẹ. Vừa rồi nếu không phải có Giang Tả, họ chắc chắn mình không thể sống sót, dù có pháp bảo hộ mệnh cũng không thể. ͏ ͏ ͏
- Dưới môn phái của mình có sự tồn tại đáng sợ như vậy mà các người không ai biết? Tâm lớn thật đấy! ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói với Lục Nguyệt Tuyết. ͏ ͏ ͏
Lục Nguyệt Tuyết câm nín. Nếu cô biết dưới đất có kẻ kinh khủng như vậy tồn tại thì đã sớm chạy biến rồi, còn ở lại trồng trọt ruộng nương cái gì nữa. ͏ ͏ ͏
Bây giờ cũng không muốn ở lại trồng trọt luôn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Thiên Giải đột nhiên hỏi: ͏ ͏ ͏
- Phá Hiểu đạo hữu kia có phải Nhị giai không? ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y đáp: ͏ ͏ ͏
- Ừm, anh ta vừa mới lên Nhị giai không lâu. ͏ ͏ ͏
- Vậy ban nãy anh ta dùng cái gì chống lại sự tồn tại kia? ͏ ͏ ͏
Thiên Giải cảm thấy có chút kỳ quái như chuyện cổ nghìn lẻ một đêm. ͏ ͏ ͏
Liễu Y Y nói: ͏ ͏ ͏
- Chắc là dùng thực lực tầm Thất giai gì đó, chuyện này cũng bình thường, không cần quan tâm quá. ͏ ͏ ͏
Thiên Giải, Thiên Nhứu, Thiên Ngữ cạn lời. Rốt cuộc bọn họ đã gặp phải thứ quỷ quái gì vậy? Trên đời này có người đáng sợ như vậy sao? ͏ ͏ ͏
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất