Lão Bà Ta Là Thánh Nữ

Chương 434

Chương 434
Tô Kỳ đột nhiên nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
- Ông xã, anh muốn có con không? ͏ ͏ ͏
Vấn đề này khiến Giang Tả có chút kinh ngạc, hắn không trả lời. ͏ ͏ ͏
Không phải hắn không muốn mà là hắn không chuẩn bị gì cả. ͏ ͏ ͏
Kiếp trước hắn không có kinh nghiệm cho chuyện này, giờ Tô Kỳ hỏi đột ngột như thế, hắn thật sự không thể phản ứng như người bình thường. ͏ ͏ ͏
Chờ một lúc không nghe thấy Giang Tả trả lời, Tô Kỳ lại quay đầu nhìn hắn lần nữa, thế là tóc lại tuột. ͏ ͏ ͏
Dây buộc tóc lại bung ra, Giang Tả có chút bất lực. ͏ ͏ ͏
- Sao anh lại không nói lời nào? Anh không muốn em sinh con cho anh sao? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ bất mãn hỏi Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Giang Tả thở dài: ͏ ͏ ͏
- Đường nhiên là muốn, nhưng giờ em có tiện hay không? Không thì cứ để thêm một chút thời gian. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏
- anh chỉ cần trả lời muốn hay không muốn thôi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ nghiêm túc như vậy, Giang Tả còn có thể nói gì? Hắn lập tức gật đầu: ͏ ͏ ͏
- Muốn. ͏ ͏ ͏
- Vậy thì em sẽ nộp đơn, chỉ cần nộp đơn là có thể cùng nhau đến Thánh địa sống hai năm. Đến lúc đó có thể yên tâm sinh con rồi. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ cười nói, sau đó xoay người để cho Giang Tả buộc tóc. ͏ ͏ ͏
Cô lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏
- Đến Thánh địa sống hai năm, anh có chán không? ͏ ͏ ͏
- Chỗ nào có em, anh đều ở được. ͏ ͏ ͏
Giang Tả khẳng định. ͏ ͏ ͏
Những gì hắn nói đều là sự thật, chỉ cần có Tô Kỳ, nơi đâu hắn cũng có thể sống. Không có Tô Kỳ, không nơi nào có thể giữ chân hắn. ͏ ͏ ͏
Hai năm đối với Giang Tả bây giờ mà nói là rất dài, hắn có thể làm rất nhiều việc, không có Tô Kỳ, không đời nào hắn sẽ ở một chỗ tới tận hai năm. ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu có Tô Kỳ, mấy trăm năm, mấy ngàn năm hắn đều có thể ở được. ͏ ͏ ͏
Chán ngấy hoặc buồn tẻ không tồn tại đối với Giang Tả, bởi người đã từng trải qua một đời như hắn hiểu rất rõ thế nào mới là chán ngấy thật sự, buồn tẻ thật sự. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ dựa vào người Giang Tả, nhẹ giọng nói: ͏ ͏ ͏
- Thế nếu là mấy trăm năm thì sao? Hắn sẽ ở lại nếu nơi đó có em chứ? ͏ ͏ ͏
- Không... ͏ ͏ ͏
Chưa kịp bất mãn, Giang Tả đã ôm Tô Kỳ nói: ͏ ͏ ͏
- Chỉ cần có em, anh tin rằng bao lâu mình cũng ở được, không có giới hạn. Đây là niềm tin tuyệt đối. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ lập tức mềm nhũn trong vòng tay hắn: ͏ ͏ ͏
- anh nói thật chứ? ͏ ͏ ͏
- Thật. ͏ ͏ ͏
- Vậy em còn chưa mặc đồ, anh có muốn... ͏ ͏ ͏
- Đứng dậy đi, anh buộc tóc cho em. ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏
Tới giữa trưa, Giang Tả nhìn Tô Kỳ cẩn thận xuống lầu. Vừa đi được hai bước, cô đã nhìn Giang Tả nói: ͏ ͏ ͏
- Không sao. ͏ ͏ ͏
Sau đó lại rón rén đi thêm vài bước, rồi quay đầu nhìn Giang Tả, vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
- Không có chuyện gì cả! ͏ ͏ ͏
Nhún nhảy thêm vài bước vẫn không thấy có chuyện gì, cô liền nhảy lên nói với Giang Tả: ͏ ͏ ͏
- Ông xã, em nghĩ thực sự không còn chuyện gì nữa rồi. ͏ ͏ ͏
Giang Tả chỉ cười không nói gì, hắn đã sớm đoán ra nhưng chưa từng nghĩ tới, kỳ kinh của Tô Kỳ sẽ khiến vận rủi của cô bùng nổ. ͏ ͏ ͏
Trường hợp này, tốt nhất Tô Kỳ nên ở bên cạnh hắn khi “dì cả” tới, sẽ bớt đi không ít vấn đề. Tối thiểu không đi vài bước liền ngã dúi dụi. ͏ ͏ ͏
Sau khi thấy mọi chuyện đã hoàn toàn ổn, Tô Kỳ mới thả lòng, nhanh chóng chạy xuống cầu thang, sau đó chạy loạn khắp nhà. ͏ ͏ ͏
Không có chuyện gì xảy ra. ͏ ͏ ͏
- Phù, cuối cùng thì cũng ổn. ͏ ͏ ͏
Lúc này Giang Tả cũng đi xuống, Tô Kỳ nhanh chóng chạy đến cạnh hắn, nhảy dựng lên ôm lấy Giang Tả rồi vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
- Thế là bà xã của anh sẽ không thể rời khỏi anh nữa rồi. Anh có vui không? ͏ ͏ ͏
Giang Tả sửng sốt, hình như đúng là thế thật. Hắn bèn gật đầu cười. ͏ ͏ ͏
- anh cũng vậy, thế nên em cũng có thể vui vẻ. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ kinh ngạc, rồi vui vẻ ôm lấy Giang Tả. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, cửa biệt thự mở ra, Tĩnh Nguyệt hai mắt vô thần nhìn Tô Kỳ và Giang Tả đang ngây người, sau đó nói: ͏ ͏ ͏
- Hai người mau về nhà của mình đi. ͏ ͏ ͏
Vừa mở cửa đã thấy ôm ôm ấp ấp, nếu họ về muộn chút, có phải hai người này sẽ làm ra những chuyện còn quá đáng hơn không. Ví dụ như hôn môi gì đó chẳng hạn, các cô vốn là Thánh nữ và Thánh nữ dự khuyết, vô cùng trong sáng và thuần khiết. ͏ ͏ ͏
Trong số các Thánh nữ dự bỉ, chỉ có Tô Kỳ đã lập gia đình, những người còn lại đều là các cô gái độc thân. ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ thật ra không để bụng tới những lời của Tĩnh Nguyệt, cô chỉ vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, em không sao rồi, đúng như những gì chị nói, chỉ cần em ở cạnh Tả ca của em thì Tai Ách tiền tệ sẽ không còn tác dụng. ͏ ͏ ͏
Tĩnh Nguyệt cũng không quan tâm mấy lời vừa nói, chỉ đi vào nhìn Tô Kỳ một lượt: ͏ ͏ ͏
- Trừ bỏ tinh thần, những cái khác đều không thấy tốt hơn gì hết. Em chắc là mình đã ổn? ͏ ͏ ͏
Tô Kỳ gật đầu khẳng định. ͏ ͏ ͏
Thế là Tĩnh Nguyệt liền nói: ͏ ͏ ͏
- Chị chắc chắn em đã làm chậm lại vận may của chồng mình trong mười năm, sau này chắc chắn sẽ còn làm chậm lại nhiều nữa. ͏ ͏ ͏
Giang Tả vô cùng bội phục Tĩnh Nguyệt, đúng vậy, tuy rằng ở cùng Tô Kỳ vận may vẫn không tệ, nhưng so với đời trước khi rời khỏi Tô Kỳ thì tầm thường tới mức không đáng để nhắc tới. ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất