Lão Nạp Phải Hoàn Tục

Chương 226: Ba Nén Hương

Chương 226: Ba Nén Hương


         Xuống núi, Vương Hữu Quý đã đứng chờ ở dưới núi, chào hỏi Phương Chính một tiếng, Phương Chính tranh thủ thời gian đi qua.
Trong thôn Nhất Chỉ, nhà họ Vương là một thế gia vọng tộc, số người nhiều nhất, như Vương Hữu Quý nói, ban đầu nơi này gọi là thôn Vương Gia, sau này mới đổi tên. Mặc dù hiện tại nhà họ Vương không phải độc bá một thôn, nhưng vẫn chiếm một nửa nhân khẩu toàn thôn như cũ. Còn lại là những gia đình dòng họ khác.
Vương gia có mộ tổ, một khi có người qua đời, đều được chôn cất ở mộ tổ. Còn những nhà khác thì đều tự tìm phong thuỷ bảo địa...
Vương Hữu Quý đã hẹn từ trước, đương nhiên Phương Chính sẽ đi đến mộ tổ của Vương gia trước tiên.
Vương Hữu Quý gào to một tiếng:
- Đi!
Nhưng mà khi mọi người đứng dậy, Phương Chính lại không hề chuyển động, mà là một mặt bình tĩnh nhìn một cô gái mặc váy hoa. Mặc dù thời tiết đã trở nên ấm áp, nhưng mà vùng Đông Bắc vẫn còn chưa ấm áp giống như phương Nam, tháng tư vừa đến, rất ít cô gái mặc váy, nhưng hôm nay vậy mà đụng phải một người.
- Phương Chính, tôi có vấn đề gì sao?
Vương Á Nam cúi đầu nhìn xem chiếc váy của bản thân, khó hiểu hỏi.
Vương Hữu Quý cũng nói:
- Đúng vậy a, Phương Chính Pháp sư, có vấn đề gì sao?
Phương Chính lắc đầu nói:
- Thí chủ, mặc váy lên núi, đây là bất kính với tổ tiên. Tế tổ là một chuyện rất trọng đại, cô mặc quá mức lòe loẹt hoa lệ, sẽ khiến tổ tiên cho rằng cô không xem trọng chuyện này.
Vương Á Nam ngạc nhiên, nói:
- Còn có chuyện này sao?
Vương Hữu Quý vỗ trán một cái nói:
- Đúng đúng đúng... Đúng là có chuyện này, trước kia bác cũng từng nghe qua một câu chuyện, có một cô gái mỗi lần đi viếng mộ đều mặc váy, kết quả, con gái của cô gái này từ nhỏ đã trêu ong ghẹo bướm, tác phong không thận trọng, sau này tìm đại sư xem xét. Nguồn gốc nằm ở việc mỗi lần cô gái ấy đi viếng mồ tổ đều mặc quá xinh đẹp diễm lệ, làm tổ tiên bất mãn, dẫn đến con cháu xảy ra vấn đề. Đương nhiên, đây chỉ là một câu chuyện...
- Bác Hai a, đã là thời đại gì rồi, còn coi trọng những thứ này.
Hai mắt Vương Á Nam lật một cái, căn bản không thèm tin.
Phương Chính thì nghiêm mặt nói:
- Có lẽ câu chuyện này là giả, nhưng mà cô có thể tự ngẫm lại xem, tế tổ là một chuyện nghiêm túc như vậy, cô có thể ăn mặc, cư xử dễ dãi như thế sao. Như vậy, việc tế tổ này còn có ý nghĩa gì? Tế tổ là để tỏ lòng tôn trọng đối với tổ tiên, phát huy lòng hiếu đạo. Người nhỏ nhìn thấy người lớn hiếu đạo, từ đó mới học theo. Nếu như tất cả mọi người đều học theo cô, một vài năm sau, từng đời một dần dần không xem trọng chuyện này nữa, kết quả sau cùng là gì? Cô cho rằng sẽ còn có người đi tế bái tổ tiên hay sao? Đây là một truyền thống, cũng là một loại giáo dục.
Lời này vừa nói ra, gương mặt xinh đẹp của Vương Á Nam ửng đỏ, nhếch nhếch miệng nói:
- Phương Chính, thật không nghĩ tới, từ sau khi cậu lên làm trụ trì, vậy mà biến hóa lớn như thế, còn lên giọng dạy dỗ tôi rồi.
- Dạy mày thì có sao? Phương Chính nói sai gì sao? Uổng công học đại học? Cút về thay quần áo!
Cha của Vương Á Nam quát lớn.
Vương Á Nam chu mỏ ra nói:
- Biết rồi, thay thì thay... Con cũng không nói là cậu ấy nói không đúng, chỉ là... Bị người đồng lứa thuyết giáo, cảm giác thật... Khó chịu.
- Mẹ thấy, hẳn là con cảm thấy xấu hổ khi đã là sinh viên nhưng lại bị một người bỏ học dạy dỗ a?
Vẫn là người làm mẹ hiểu rõ con gái, khuôn mặt Vương Á Nam đỏ lên, vội vàng chạy về.
Xảy ra một chuyện như thế, Vương Hữu Quý cũng để ý nhiều hơn, không bao lâu sau, một cô gái vừa mới mang thai cũng bị kêu về.
Hầu Tử không hiểu hỏi: "Người kia là thế nào?"
Phương Chính thấp giọng nói:
- Mang thai.
"Mang thai cũng không thể đi sao? Trong đám khỉ chúng ta, ai mang thai cũng có thể đi a." Hầu Tử không hiểu.
Phương Chính nói:
- Nói theo truyền thống, nếu phụ nữ mang thai lên núi tế tổ, địa phương tế tổ nặng âm khí, rất dễ ảnh hưởng tới thai nhi. Ví dụ như, quỷ hồn phụ thể, chiếm lấy thân thể thai nhi rồi trở thành quỷ thai. Những chuyện này dù có nói, hơn phân nửa là ngươi cũng không hiểu được, nhưng mà ý tứ chân chính, hẳn là núi cao đường hiểm, hơn nữa, trên núi có khá nhiều rắn rết, phụ nữ mang thai tự đi đường cũng đã dễ mất thăng bằng mà té ngã, huống chi là lên núi? Nếu đi đường núi bị té ngã, tạo thành sinh non, hoặc là tình huống nghiêm trọng hơn, vậy thật là được không bù nổi mất. Còn tế tổ, dù cô ấy không đi, chỉ cần có người thay thế cô ấy đến trước mộ phần dâng hương, nói một tiếng là được.
Bây giờ Hầu Tử mới hiểu được ý tứ trong đó, nhưng mà hắn cũng nghĩ không ra, vì sao đạo lý bên trong đơn giản như vậy, lại nhất định phải dùng một lý do phức tạp như vậy để hù dọa người chứ?
Phương Chính thấy Hầu Tử nghi hoặc, thấp giọng nói:
- Đây chính là chỗ trí tuệ của người xưa, ngẩng đầu ba thước có Thần Minh, làm cho trong lòng mỗi người có điều e sợ, mới sẽ không làm loạn. Cùng một đạo lý, người xưa tin Quỷ Thần, mọi thứ có liên quan đến Quỷ Thần, người xưa sẽ thấy kiêng kị, từ đó cẩn trọng hành xử. Nếu không nói như vậy, rất nhiều người to gan sẽ ỷ vào thân thể của bản thân không tệ, liều lĩnh làm việc.
Hầu Tử gãi gãi đầu, mặc dù đã hiểu được, nhưng trong lòng vẫn có đủ loại nghi hoặc.
Phương Chính cũng không vội, con khỉ này chỉ vừa mới tiếp xúc với xã hội loài người, nghe không hiểu cũng là bình thường.
Không bao lâu sau, mọi người đã chuẩn bị ổn thỏa, đàn ông thì mang đồ vật, phụ nữ thì đi theo, một đám người trùng trùng điệp điệp đi lên núi.
Vòng qua núi Nhất Chỉ, đằng sau còn có vô số ngọn núi lớn, đó là dãy núi Trường Bạch, phía dưới núi lớn còn có núi nhỏ, những tòa núi nhỏ này, có cái có tên, có cái lại không có tên. Mà mộ tổ của Vương gia thì nằm ngay phía trên một ngọn núi tên là núi Vương Phúc...
Đám người đi hơn hai giờ mới đến được mộ tổ của Vương gia.
Toàn bộ quá trình tế tổ, Vương Hữu Quý biết rất rõ, tiến hành chỉ có chú trọng hơn Phương Chính, Phương Chính đã không còn gì để nói. Hết thảy được tiến hành theo thứ tự, cả con nít cũng bị người lớn giữ chặt, không cho chạy loạn.
Phương Chính thì phụ trách hỗ trợ tụng niệm kinh văn, đây cũng là việc duy nhất hắn cần làm.
Bên phía Vương gia kết thúc, Phương Chính lại chạy tới những gia đình khác để hỗ trợ, nhà Tống Nhị Cẩu, nhà Dương Hoa, nhà Dương Bình, nhà Đàm Cử Quốc... Cuối cùng là đi tới nhà Tôn Tiền Trình.
Mộ phần của gia tộc Tôn Tiền Trình nằm ngay bên cạnh ruộng đồng nhà bọn họ, cho nên không cần đi bao xa đã đến rồi.
Tôn Tiền Trình ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nói:
- Phương Chính Pháp sư, nhà chúng tôi mới chuyển đến chưa được bao lâu, cả nhà chỉ có ba miệng ăn, anh chị em còn lại đều đang làm công ở phương Nam, không chạy về kịp. Nơi này cũng chỉ có mộ phần của cha mẹ, mộ phần của tổ tiên không ở nơi này, thậm chí còn không tìm được. Chuyện tế tổ này cũng bị khó khăn...
Phương Chính khẽ lắc đầu nói:
- Thí chủ không cần phiền não, tế tổ cũng không phải là đi đến từng nơi mới gọi là tế tổ. Mộ phần của cha mẹ thí chủ đã ở chỗ này, vậy mọi chuyện đều có thể xử lý.
- Ồ?
Tôn Tiền Trình kinh ngạc nhìn Phương Chính, chuyện này cũng có biện pháp giải quyết?
Phương Chính nói:
- Trong tay chú có ba nén hương, nhưng không nên dùng hết một lượt. Chú lấy ra trước một nén hương, lúc tế bái hãy nói: Cao Tằng Tổ Khảo, Cao Tằng Tổ Tỷ nội ngoại Gia Tiên họ Tôn, quảng nhận khói hương, đến đây hưởng tế. Như vậy, nén hương này cũng ngang với tế bái toàn bộ các thế hệ tổ tiên trong gia tộc.
- Nén hương thứ hai là chủ hương, dùng để tế bái cha mẹ của chú, hãy nói là: Hiển khảo, hiển tỷ, cha mẹ, hôm nay là ngày giỗ của hai người, kính xin hai người về đây hưởng tế, vậy là được rồi.
- Nén hương thứ ba, là thay mặt người nhà dâng hương lên. Anh chị em họ hàng của chú ở ngoài xa chưa thể trở về kịp lúc, chú phải giúp bọn họ giải thích một chút, ví dụ như bận rộn công việc, ví dụ như đường xá xa xôi, mong tổ tiên đừng trách tội, chú thay bọn họ dâng hương. Đồng thời, niệm qua một lần tên họ của những người anh chị em hay con cháu đời sau không có tới đây, đồng thời khẩn cầu tổ tiên phù hộ cho bọn họ được thuận lợi trong công việc, thân thể khỏe mạnh, bình an, vậy là được rồi. Cứ như vậy, chú đã có thể giải quyết mọi chuyện cần thiết trong ba nén hương thế này.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất