Chương 332: Thăm dò cung chủ (2)
Nhìn xem, đây là chỗ tốt của trà xanh! Trương Nguyên Thanh thở dài nói:
“Mặc kệ thế nào, vẫn là bị giáo huấn, anh cùng Lý Hiển Tông chênh lệch rất lớn.”
“Bởi vì Nguyên Thủy ca ca còn chưa tới cấp 3 mà, chờ anh lần sau từ trong linh cảnh đi ra, liền có thể dễ dàng đánh bại Lý Hiển Tông.” Tạ Linh Hi một tay chống má, một tay quấy cà phê, dưới lông mi thật dài, là đôi mắt long lanh sáng ngời:
“Em vẫn rất tin tưởng Nguyên Thủy ca ca.”
Trong lòng Trương Nguyên Thanh không hiểu sao thấy thoải mái: “Em là sử dụng trấn an đối với anh phải không?”
“Nào có, người ta nói đều là lời thật lòng mà ~ “
Cà phê ở trong lúc Tạ Linh Hi thổi phồng dần dần uống hết, tâm tính Trương Nguyên Thanh đã hoàn toàn khôi phục, không còn uể oải cùng nặng nề.
Năng lực trấn an của Nhạc sĩ quả thật không tệ, nhưng trả giá chính là, độ hảo cảm của mình đối với Tạ Linh Hi tăng lên không ít... Trương Nguyên Thanh đánh giá trong lòng, mây đen đã tan hết.
Lúc này, Tạ Linh Hi cầm lấy túi xách tinh xảo đặt ở bên cạnh bàn, mở ra khóa kéo, lấy ra một khối ngọc thạch màu đen, bên trong chảy xuôi hào quang mộng ảo.
“Nguyên Thủy ca ca, đây là quà của em.”
Trương Nguyên Thanh ngẩn ra một phen, “Em muốn tặng nó cho anh?”
“Dù sao em cũng không dùng đến mà.” Tạ Linh Hi thản nhiên nói: “Em một cô gái nhỏ nhu nhược lại đáng yêu, rời xa phân tranh, cầm ngọc phù cũng là lãng phí, không bằng tặng cho ca ca.”
Món quà này có chút quý trọng... Trương Nguyên Thanh tuy âm thầm nghĩ như thế nào lừa lấy ngọc phù của cô, nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi, không có ý tứ muốn hóa thành thực tế.
Xem ra cô ấy cũng lo lắng mình bị Lý Hiển Tông ám sát, mặc kệ ngoài miệng nói như thế nào, hiện thực chênh lệch là chân thật tồn tại.
Tính tới trước mắt, chính phủ cũng tốt, bạn bè cũng thế, thậm chí hành giả hoang dã không liên quan, đều không cho rằng hắn là đối thủ của Lý Hiển Tông, đều cảm thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn bị Lý Hiển Tông nhằm vào, có phiền toái lớn.
“Tự em giữ đi, anh còn chưa xuống dốc đến một bước này.”
Trương Nguyên Thanh đẩy ngọc phù về, hắn sợ mình sau khi đạt được ngọc phù, mất đi quyết tâm cùng nghị lực đập nồi dìm thuyền khổ luyện võ thuật chiến đấu.
Tạ Linh Hi không tiếp tục khuyên bảo, thu hồi ngọc phù, nhỏ giọng nói:
“Nguyên Thủy ca ca, cung chủ tỷ tỷ cũng ở khách sạn, chị ấy muốn gặp anh.”
“Hả? Tỷ tỷ xinh đẹp giống như người điên kia cũng ở khách sạn?”
Trương Nguyên Thanh cả kinh, thầm nhủ may mắn mình là đeo mặt Vương Thái đến, nếu lấy mặt mũi thật xấu hiện, kẻ điên kia nổi sắc tâm, lột da mặt mình thì không ổn.
Tạ Linh Hi đứng dậy, kéo cánh tay Nguyên Thủy ca ca, rời khỏi quán cà phê, quay về phòng. Tới ngoài phòng tổng thống, Tạ Linh Hi nhét thẻ cửa vào trong tay Trương Nguyên Thanh, thấp giọng nói:
“Anh vào đi.”
Trương Nguyên Thanh thấy cô không có ý tưởng đi cùng, hỏi: “Em không vào?”
Tạ Linh Hi liên tục lắc đầu, nhượng bộ lui binh.
Em gái à, bộ dáng này của em khiến anh không hiểu sao thấy hoảng hốt nha... Trương Nguyên Thanh nhìn theo bé trà xanh bước nhanh rời khỏi, hắn chưa lập tức quẹt thẻ, mà là lấy ra “Con Mắt Kẻ Quan Sát” .
Nói tới, hắn mãi chưa có cơ hội sử dụng đạo cụ này, nhìn trộm suy nghĩ trong lòng đại lão.
Vừa lúc thử xem thái độ của vị Chỉ Sát cung chủ này đối với mình, cùng với trong lòng của cô rốt cuộc điên cuồng tới trình độ nào. Trương Nguyên Thanh đeo kính râm, quét mở cửa phòng.
“Tít tít ~ “
Cửa phòng mở ra, tiến vào lối đi vào phòng, hắn ở sau bàn đối diện cửa phòng, thấy Chỉ Sát cung chủ mặc váy dài cổ trang đỏ thẫm, ngực cùng tay áo dùng chỉ vàng thêu ra hoa văn đám mây cùng hoa văn rồng.
Hoa mỹ mà có ý nhị.
“Cung chủ muốn gặp tôi?” Trương Nguyên Thanh gật đầu ra hiệu.
Dưới mặt nạ màu bạc, đôi mắt linh động sáng ngời đánh giá hắn, khẽ cười nói:
“Bị Lý Hiển Tông đánh một trận, tâm tính bảo trì không tệ, tôi còn tưởng rằng cậu sẽ uể oải vài ngày cơ.”
“Cái này không phải tìm đến Tạ Linh Hi trị liệu tâm lý sao.” Trương Nguyên Thanh trả lời: “Cô bé rất biết an ủi người ta, ở cùng cô ấy, luôn không hiểu sao thấy vui vẻ.”
Nói xong, quan sát đối phương, hắn sâu sắc bắt giữ được một ít chi tiết:
Ánh mắt của cô ấy nói cho mình biết, cô ấy không quá vui, cảm xúc của cô ấy là nhằm vào mình. Mình chưa trêu vào cô ấy nha...
Chỉ Sát cung chủ ngồi ngay ngắn sau bàn, thưởng thức tay áo, nhẹ nhàng nói:
“Tôi sắp tới cần rời khỏi Tùng Hải, bắc thượng làm việc, trước khi đi, cần tôi thay cậu làm thịt Lý Hiển Tông hay không? Tôi cũng không muốn trở về Tùng Hải, lại nghe nói cậu chết ở trong tay Lý Hiển Tông, dù sao cậu là trai bao tôi nhắm sẵn mà.”
“Tạ Linh Hi là em gái tôi tương đối thích, cậu ngày thường thân cận với nó nhiều một chút.”