Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 268: Mặt Trận Vững Chắc (Thượng)

Cái gì là "Đạo Thiên Cơ", Vương Siêu hiện tại cùng Tào Tinh Tinh đứng ở trên gờ tường của tầng thượng luyện quyền, phía dưới chính là mặt đất sâu trăm thước, nếu té xuống thì sẽ thịt nát xương tan, đây là muốn đặt bản thân lúc nào cũng ở vào thời khắc sinh tử, tập trung toàn bộ tinh thần, ép chặt tâm và ý, kích thích tiềm lực ngủ say.

Phương pháp luyện quyền này mỗi khi luyện một lần thì chẳng khác nào tương đương với kinh nghiệm một lần chiến đấu sinh tử, công phu tiến triển rất nhanh.

Và loại phương pháp này có tên là "Đạo Thiên Cơ", còn có tên gọi khác là "Trảo Công "

Luyện loại công phu này có khi là luyện bên cạnh vách núi dựng đứng, có khi là luyện vào đêm khuya yên tĩnh không người, một mình một ngựa đến nơi hoang sơn dã lĩnh, các bãi tha ma luyện tập, mục đích chỉ có một đó là trong tình cảnh kinh khủng vô hạn kích thích toàn bộ tinh thần và sự gan dạ của bản thân.

Nhưng loại phương pháp này cũng có nhược điểm rất lớn, nếu người bình thường luyện tập thì tinh thần rất dễ bị khủng bố ngã gục và thần kinh sẽ suy yếu, chẳng những công phu không tiến triển được mà ngược lại lá gan bị thu lại nhỏ hơn, rất khiếp đảm, mà cho dù lá gan có lớn thì cũng trong tình huống run chân mà rớt xuống vách núi thịt nát xương tan.

Từ xưa đến nay, các hòa thượng và đạo sĩ của Thiếu Lâm tự và Võ Đang có không ít người lá gan đều lớn, vùi đầu liều mạng luyện công phu nhưng khi đến bên vách núi có độ sâu trăm trượng luyện tập thì không tự chủ được khiếp đảm chân run mà té xuống vực sâu, những người này chiếm một bộ phận rất lớn.

Dù sao người cũng có lúc thất thủ, ngựa cũng có lúc hỏng móng, mỗi ngày nếu bản thân cứ muốn chết thì lúc nào đó cũng sẽ chết thôi.

Đối với việc luyện quyền chuyên tâm và từng bước của người mà nói thì loại phương pháp này chính là "ma đạo", có thể mau chóng tiến bộ nhưng là cửu tử nhất sinh, tính nguy hiểm rất lớn. {Chú: Hiện tại Thiếu Lâm tự cũng có phương pháp luyện tập như vậy, như người thừa kế hòa thượng Thích Đức Kiến khi luyện tâm ý thì thường xuyên đứng trên đỉnh tại Tam Hoàng Trại Long Dương Động đánh quyền, đây là một cái sườn dốc thẳng đứng, phía dưới chính vực sâu trăm trượng}.

"Đạo Thiên Cơ" như vậy cùng với ký giấy sinh tử trong luận võ hoặc là ra chiến trường đều giống nhau. Chỉ có cảm thụ được sinh tử mới có thể chính thức kích thích được tinh thần và tiềm lực, phát huy ra tác dụng của tâm và ý.

"Không được, không được, tôi không được…", Vẻ mặt Tào Tinh Tinh thảm hại, hai chân như nhũn ra, toàn thân tê dại, từ tầng năm mươi này mà rơi xuống thì có thể tưởng tượng, nàng hít thở nặng nề, chỉ cảm thấy trái tim trong ngực đang nhảy loạn xạ, giống như một con cóc bị ném vào nồi nước nóng vậy.

Mới vừa rồi suýt nữa từ tầng năm mươi rơi xuống, đích thật là kẻ nào cũng phải kinh tâm động phách, nhất là không hề mang bất cứ đồ phòng hộ gì cũng như không có chuẩn bị vải cứu hộ phía dưới, Tào Tinh Tinh bắt đầu nhìn thấy ánh mắt của Vương Siêu, nàng đã tới đây theo lời hắn nhưng sau khi tới đây thì đã cảm thấy hối hận.

Đây là tâm trạng rõ ràng của con người, một khi tự sát không có chết thì sau đó sẽ cảm nhận được sự kinh khủng của cái chết, tiếp đó sẽ không còn dũng khí đi tự sát nữa.

Tào Tinh Tinh nghĩ tới thân thể của mình vừa rồi lay động, suýt nữa đã té xuống, trong nháy mắt đã cảm giác được dũng khí của bản thân toàn bộ tiêu tan, toàn thân không còn một chút khí lực, mặc dù không vận động gì kịch liệt quá sức nhưng là trong nháy mắt đã vô cùng sợ hãi, khiến nàng có một loại cảm giác bất lực.

Ngay lúc đó trong lòng nàng sinh ra một ý niệm: "Võ công gì mà như thế, đâu có đáng phải hy sinh tính mạng để luyện đâu, ta bây giờ có cuộc sống rất tốt, còn muốn theo đuổi gì nữa, không bằng trở về nhà ngủ cho rồi, vậy không phải thoải mái sao".

Trải qua một chút hoảng sợ vô cùng đó thì một loại cảm giác lười biếng nhanh chóng tràn ngập trong lòng nàng.

"Bây giờ mà bỏ cuộc thì sau này cô sẽ không có khả năng tiến bộ nữa, hơn nữa tinh thần cô quá mềm yếu, đã đánh mất đi sự tin tưởng đối với bản thân, cho dù có đụng với đối thủ yếu hơn thì cô cũng phải thua thảm. Đương nhiên, Tinh Tinh, với điều kiện của cô bây giờ thì cũng không cần phải mạo hiểm như vậy, cả đời có thể có được cuộc sống tốt và an nhàn thảnh thơi. Bất quá, trong cuộc sống thì con người phải không ngừng khiêu chiến bản thân, an nhàn thảnh thơi sống cả đời quả là không còn ý nghĩa", Vương Siêu lắc đầu, dường như đã nhìn thấu tâm can của Tào Tinh Tinh: "Luyện quyền pháp mặc dù là phải tập trung khổ luyện dần dần tiến bộ nhưng phàm là việc gì thì cũng đều có một con đường tắt cả, cũng giống như trò chơi vậy, cho dù là trò chơi có hoàn hảo cỡ nào thì cũng phải có lỗi mà".

"Ha ha" Tào Tinh Tinh nghe thấy lời của Vương Siêu nói, không nhịn được cười hai tiếng, đem cảm giác lười biếng trong tâm quét sạch đi, tiếp đó lần nữa cố lấy lại dũng khí, ngậm chặt miệng lại, hai tròng mắt gắt gao nhìn vào gờ tường, hít thở mấy cái thật sâu, chân tay hoạt động một chút, thả lỏng cơ thể, tập trung tinh thần.

Lúc này đây, quả nhiên so với lần đầu đứng tấn rất ổn định, nàng nhìn Vương Siêu đứng ở một bên, sau đó cố gắng đứng thẳng người, trong lòng không biết tại sao lại có một cảm giác rất kiên định và tràn ngập dũng khí. Vương Siêu mặc dù cũng đứng tại đó như nàng, gió lớn thổi làm quần áo của hắn tung bay phần phật, thoạt nhìn cả người hắn lúc nào cũng có thể bị gió thổi bay khiến cho kẻ nhìn mà kinh tâm động phách.

"Từ từ thôi, không nên gấp gáp, đừng nên quan tâm đến sinh tử, hãy cố gắng phát ra ý nghĩ tàn nhẫn nhất của bản thân, chúng ta cùng nhau đánh một bộ Hình Ý quyền nào", Vương Siêu nhìn thấy Tào Tinh Tinh cố gắng lần nữa, nói mấy lời rồi liền động thân thi triển một chiêu Long Hình Thiêu Khố, đạp bộ tồn thân khởi phục, phát lực cương kình, tiếp đó nhảy một bước đánh ra một quyền, một âm thanh vang lên truyền đi theo gió đêm.

Tào Tinh Tinh cũng không dám đánh giống Vương Siêu, nàng cắn răng, cố tập trung tinh thần rồi chậm rãi di động tay chân, ổn định thân hình và chú ý phía dưới chân.

Đứng trên vách núi luyện quyền thì lúc nào cũng phải lo lắng đề phòng vì mỗi một bước đều là sinh tử của bản thân, điều này làm cho Tào Tinh Tinh cảm nhận được sự kinh tâm động phách trước giờ chưa từng có, nàng tựa hồ cảm giác được trái tim của mình đang đập dữ dội, chỉ chờ thời cơ sẽ bùng nổ.

"Ta đoán rằng các thanh niên cao thủ của hai nước Nhật Hàn đến đây đều là nhất lưu cả, tuy nhiên thiên tài Diệp Huyền đã bị ta đánh chết rồi, nhưng thời gian cũng đã trôi qua hơn ba năm, có ai biết được trong khoảng thời gian này họ sẽ có cao thủ nào nữa, dù sao trong giới thanh niên đồng lứa thì Diệp Huyền kia vẫn là đứng đầu, mới chỉ có mười bảy tuổi, nếu như có thể sống đến bây giờ thì võ công cho dù có kém ta nhưng một cao thủ hóa kình mà đấu với hắn thì không thể thoát".

Vương Siêu một mặt chỉ điểm quyền cước cho Tào Tinh Tinh, một mặt nhíu mày suy tư.

Chính hắn hiện tại cũng chỉ mới có 22, 23 tuổi thôi. Lúc đó, Diệp Huyền so với hắn còn trẻ hơn, chỉ có mười bảy tuổi, nếu như có thể sống đến bây giờ thì với tâm tính và sự tu luyện của người này, chỉ sợ đã trở thành cao thủ trong cao thủ có địa vị cao trong giới võ thuật Nhật Bản rồi, lần này dẫn đầu đội thi đấu của Nhật đến đây có thể là hắn.

Đương nhiên, người thành danh như Y Hạ Nguyên chỉ là một người chỉ đạo, cũng không tham gia. Mặc dù lần này các trận đấu rất có tính chất quan trọng, là nơi dành cho các cao thủ võ thuật của Trung Nhật Hàn trao đổi luận bàn. Nếu như Vương Siêu bây giờ còn tại quốc nội thì người chỉ huy cũng rất có thể là hắn.

Dù sao đi nữa thì các võ thuật gia đã thành danh không lẽ lại đi tranh đoạt tiền thưởng và giải thưởng vinh dự cùng bọn tiểu bối.

Thực Chi Tiểu Hòan Tử cũng là siêu nhất lưu cao thủ, nhưng người phụ nữ này tuổi cũng đã hơn ba mươi, có muốn tiến bộ thêm nữa cũng gần như không có khả năng. Dù sao người luyện võ thì trong thời gian từ 16 tuổi đến 24 tuổi là thời gian tinh lực tràn đầy nhất và công phu cũng tiến bộ nhanh nhất. Sau tuổi 24 thì sự tiến bộ sẽ chậm lại, sự mềm dẻo của cơ thể cũng tụt giảm.

Tào Tinh Tinh bây giờ cũng khoảng 23, 24 tuổi, so với Diệp Huyền khi đó còn lớn hơn năm sáu tuổi, mặc dù thể lực có tốt nhưng muốn bồi dưỡng ra sát khí ám kình bộc phát lực, sự tàn nhẫn khi lâm trận, đạt tới trình độ của Diệp Huyền lúc mười bảy tuổi thì phải có sẵn ý chí hy sinh và liều mạng luyện công phu "Đạo Thiên Cơ" mới được.

Hơn nữa theo phán đoán của Vương Siêu, cho dù Tào Tinh Tinh có trải qua rèn luyện và đạt tới trình độ của Diệp Huyền đi nữa, thì trong cuộc đấu lớn lần này nếu như không có một chút may mắn thì nhiều nhất cũng chỉ có thể tiến vào nhóm mười người mà thôi.

Bây giờ ngẫm lại, việc Vương Siêu đánh chết Diệp Huyền trong trứng nước là một việc rất quan trọng.

"Phành", Tào Tinh Tinh vẫn từng bước từng bước tiến tới, phát quyền ra làm chấn động không khí, đã có sẵn minh kình nên nàng cũng bắt đầu thích ứng việc luyện quyền tại đây.

"Đến đây, chúng ta thực chiến, cô cứ tấn công", Vương Siêu trước đó đã chỉ điểm cho Tào Tinh Tinh mấy chiêu, nay nói vậy nên Tào Tinh Tinh liền ra tay tấn công, đạp bộ tiến lên xuất ra một chiêu Băng Quyền Đả Tâm, mũi chân của Vương Siêu điểm nhẹ, cả thân thể liền nhanh chóng né qua một bên.

"A…", miệng của Tào Tinh Tinh kêu một tiếng sợ hãi, thì ra việc né tránh cua Vương Siêu, cước bộ đạp hư, nhìn thấy gần như mất đi thăng bằng, có thể té xuống bất cứ lúc nào.

Ngay lúc nàng kinh ngạc thì trong nháy mắt Vương Siêu đột nhiên phản công, một chiêu Băng Súy liền đánh cho nàng rơi khỏi gờ tường.

"Á…" Tào Tinh Tinh tận mắt thấy bản thân đang rơi xuống, trong óc trống rỗng, đại não hiện tại rất thiếu dưỡng khí, trong nháy mắt có rất nhiều chuyện nhưng điện xẹt qua trong óc, "Thì ra trứơc khi chết, thật sự nhớ ra rất nhiều chuyện".

Trong khoảnh khắc đó, Vương Siêu liền vươn tay ra nắm lấy cổ áo của nàng, năm ngón tay vận lực rồi kéo nàng trở lại đặt trên gờ tường.

"Luyện tập tại đây, sinh tử chỉ trong phút chốc, sao có thể phân tâm thế được. Nếm được mùi vị của cái chết rồi cảm thấy thế nào?" nguồn TruyenFull.com

Vừa trải qua tình huống nguy hiểm, Tào Tinh Tinh ngây người trong chốc lát, cho đến khi nghe được tiếng nói của Vương Siêu thì mới hồi phục tinh thần lại.

"Tôi không sợ nữa".

Trải qua lần này, đột nhiên trong phút chốc lá gan dường như lớn hơn rất nhiều, nàng bây giờ mới chính thức buông lòng cơ thể và tâm linh, cùng Vương Siêu đối luyện, nhất chiêu nhất thức liên tiếp tung ra, mặc dù phát kình vẫn còn không chuẩn nhưng cũng thong thả rất nhiều.

Thật giống như trải qua một lần kinh nghiệm chiến đấu sinh tử, Tào Tinh Tinh có cảm giác như thoát thai hoán cốt vậy.

Cứ như vậy luyện cả đêm, Vương Siêu đem đấu pháp đơn giản Hình Ý ngũ lộ "Hổ Tiên Hùng Chuy" chỉ điểm và cho Tào Tinh Tinh tập đi tập lại nhiều lần, hiển nhiên động tác càng đơn giản thì uy lực càng thuần.

Hai ngày sau, Vương Siêu lại hóa trang, lặng lẽ theo Tào Tinh Tinh đến Bắc Kinh.

Cách ngày thi đấu chính thức còn khoảng hai, ba tháng nên Bộ Thể Theo cũng muốn lựa chọn kỹ lưỡng trong danh sách ngàn người nhằm chọn ra một trăm đại biểu thanh niên cao thủ.

Ngay lúc Vương Siêu tới Bắc Kinh thì tại Bộ Thể Thao đang mở một hội nghị triệu tập.

Có mặt trong hội nghị đa số đều là những người trung niên và lão niên, còn có mấy người hòa thượng và đạo sĩ nữa. Ánh mắt của người nào cũng lanh lợi sắc bén, huyệt Thái Dương nhô cao, họ đều là những quyền sư công lực thâm hậu. Những người này hiển nhiên là những người chỉ đạo đội thi đấu lần này do Bộ Thể Thao mời tới, chú Côn mà Vương Siêu gặp trên xe lửa cũng nằm trong số đó.

Đương nhiên, trong đó cũng có một ít thanh niên như Lưu Thanh, Giang Hải, ngoài ra còn có mấy người thanh niên khí chất rất thâm trầm. Lưu Thanh là truyền nhân của Bát Quái Môn chính tông do Lý lão gia tử một tay truyền thụ, mặc dù tuổi còn trẻ nhưng bối phận rất cao, đương nhiên cũng là một trong những người thuộc nhóm chỉ đạo.

"Về cuộc thi đấu lớn lần này, Bộ Thể Thao chúng ta rất trọng thị cho nên mới mời các vị tiền bối đến đây hội mặt, cùng nhau tạo thành một mặt trận vững chắc. Về người chủ trì lần này sẽ là đồng chí Liêu Tuấn Hoa, Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao kiêm Bộ Thể Thao", mấy người quan chức của bộ liền vỗ tay hoan nghênh lúc Liêu Tuấn Hoa bước ra.

Liêu Tuấn Hoa đã tiến vào tầng cao của chính phủ để chủ trì công việc, chỉ chờ đến cuộc bầu cử tới sẽ tiếp tục thăng tiến, bây giờ đã là Bộ trưởng kiêm luôn hai bộ, tuy nhiên hiện tại chỉ bề ngoài. Cuộc thi đấu lần này cho hắn chủ trì là thích hợp nhất.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất