"Tư Đồ Nghĩa, Tư Đồ Tín bây giờ đang ở tại một thị trấn nhỏ Nute ở California, nếu theo đường bộ, thì ước chừng khoảng hai giờ chạy xe".
"Có bản đồ vệ tinh cụ thể không?"
Hai mắt Vương Siêu vừa đảo, đưa một tay ra.
Wily mang ra hai cái máy tính, sau đó lại gọi thư ký vào. Chỉ chốc lát hắn liền in ra một cái bản đồ chi tiết cực kỳ rõ ràng. Địa điểm cụ thể trên đường đi cũng dùng dấu mũi tên lớn màu hồng để đánh dấu.
"Ừm. Hai giờ đi xe? Vậy thì khoảng bốn giờ sau ta sẽ trở về, như vậy làm phiền Wily tiên sinh ngươi ở chỗ này chờ bốn giờ. Vẫn có thể miễn cưỡng kịp chuyến bay".
Vương Siêu thản nhiên nhìn sơ qua bản đồ vệ tinh. Thân thể trực tiếp bước về phía trước từng bước. Dưới sự quan sát của Wily, đột nhiên hắn biến mất.
"Oh my God".
Ngực Wily đập thình thịch, trong lòng âm thầm nguyền rủa Thượng Đế, đã làm cho mình đụng tới một nhân vật giống như ma quỷ.
"Ngươi bây giờ hô hấp mười sáu lần mỗi phút, trống ngực mỗi phút đập sáu mươi ba lần. Hy vọng ngươi không vọng động. Nói cách khác, chưa tới một giây, ngươi sẽ chết".
Ba Lập Minh lạnh lùng nói một câu, ngồi trên ghế sa lon không nhúc nhích, vẫn như trước nhắm mắt dưỡng thần. Vương Siêu để hắn trông chừng Wily bốn giờ, hiển nhiên trong tầm tay hắn, không sợ đối phương giở trò gì.
Lấy mẫn cảm của hắn, thính lực, động sát lực, Wily ngay cả tần suất hô hấp, tần suất trống ngực, tần suất mạch đập, hắn cũng nghe rõ ràng. Chỉ cần Wily tâm tình hơi chút ba động, hắn sẽ lập tức bạo khởi đả thương ngay. Trên trời dưới đất, đố kẻ nào cứu được Wily.
Wily mở hai tay ra, cười khổ một chút, rồi ngồi vào ghế. Lẳng lặng chờ đợi, không hề nhúc nhích.
Giữa đêm khuya, Vương Siêu cấp tốc hành tẩu. Hai chân hắn như bay trên đường, dưới ánh đèn đường lờ mờ giống như không có chân. Dưới tốc độ cao, quần áo bị kéo ngược về phía sau, vang lên tiếng vù vù, giống như bị một bàn tay to vô hình hung hăng kéo về phía sau. Đây là con đường từ San Francisco đến thị trấn nhỏ Nute ở California… Trên đường thường có xe chạy qua, nhưng chỉ có một bộ phận rất ít người chú ý tới quốc lộ bên này có một nam nhân đang cấp tốc hành tẩu. Không thể không nói, người Mĩ có thần kinh rất tốt, hơn nữa các loại ngạc nhiên cổ quái cũng đã xem nhiều, cư nhiên không thể nào quan tâm đến một người… so với xe của mình thì tốc độ còn có vẻ nhanh hơn.
Vương Siêu sau khi xem bản đồ. Trực tiếp dùng chân mà chạy, không dùng xe. Hai giờ chạy xe, hắn dùng chân chưa chắc đã chậm hơn xe, hơn nữa nếu dùng xe của Wily, thì lại cố kỵ việc đối phương động tay động chân vào.
Chân công của hắn bây giờ, toàn lực thi triển ra, đã rất kinh thế hãi tục, nhưng hắn căn bản không sợ, tại nước Mĩ hắn sợ cái gì. Hơn nữa hắn đâu có đưa mặt ra.
Khả năng của Wily quả nhiên rất mạnh, chỉ thông qua vài phương thức điều tra, đã tìm ra Tư Đồ Tín, Tư Đồ Nghĩa ở nơi nào. Như vậy cũng làm Vương Siêu âm thầm kinh ngạc, thế lực Rockefeller quả nhiên to lớn. Nếu không phải tạm thời đã khống chế Wily. Bằng không nhà Tư Đồ chính thức mượn thế lực Rockefeller để phát động công kích đối phó với Đường Môn, vậy thì quả thật là phiền toái lớn.
Vương Siêu sau khi chạy trên đường được một tiếng, thì để ý thấy xe cộ rất ít, cũng bởi vì thị trấn nhỏ Nute ở California là một nơi hẻo lánh, đêm nào cũng thường xuyên phát sinh cướp bóc, bạo lực.
Điều kiện trị an không được tốt cho lắm. Hơn nữa dân cư nước Mĩ so với trong nước thì ít hơn mười triệu. Đã trễ thế này, ở một cái thị trấn hẻo lánh thì người ra đường ít cũng là chuyện rất bình thường.
"Xích! Xích!"
Đó là tiếng phát ra từ chiếc xe Ferrari màu hỏa hồng phía sau, đã bám theo được năm sáu phút, đột nhiên tăng tốc… vọt lên… tích tắc, chỉ nhìn thấy bên hông xuất hiện một chiếc xe sang trọng.
Hiển nhiên chủ nhân chiếc xe này đã bám theo Vương Siêu năm sáu phút rồi, cảm thấy hứng thú, nên mới nổi lên tâm tư, muốn đón đầu Vương Siêu.
Đích xác, trên đường vào đêm khuya, một người lái xe mà vẫn không đuổi kịp tốc độ chạy bộ, nếu theo tâm lý của người thường thì sẽ khiếp sợ, tò mò, hoài nghi.
Vương Siêu nhíu nhíu mày, dừng cước bộ lại, đứng thẳng, chiếc xe hỏa hồng Ferrari cũng dừng lại ngay trước mặt mình.
Lấy thân pháp của Vương Siêu, hoàn toàn có thể tránh bị chiếc xe này cản lại, tiếp tục chạy. Sở dĩ hắn dừng lại, bởi vì trong nháy mắt hắn thấy một khuôn mặt làm cho chính mình cũng phải kinh ngạc.
Từ cửa xe một nữ nhân phi thường xinh đẹp bước ra, hơn nữa lại là một… nữ nhân tóc đen da vàng.
Đúng thật là người từ Trung Quốc đi đến California. Làm Vương Siêu kinh ngạc chính là, khuôn mặt nữ nhân này phi thường, phi phường giống Tư Đồ Nguyệt. Bất kể là lông mi, tóc, cũng như hình dáng… đều giống như bước ra từ một bức tranh.
"Gặp quỷ chăng, Tư Đồ Nguyệt đã chết rồi. Ở đâu lại xuất hiện thêm một người?" Vương Siêu lông mi dựng đứng, chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua, cũng không suy nghĩ cẩn thận, mà là cất bước tiếp tục đi.
Dù sao việc giết người vẫn quan trọng hơn.
"Này, chờ một chút?"
Nữ nhân trên xe lên tiếng, dùng ngôn ngữ Trung Quốc mang âm hưởng vùng Bắc Kinh.
"Có việc gì thế?" Vương Siêu thoáng nhìn qua nữ nhân giống Tư Đồ Nguyệt như đúc này.
"Thoái công tốt lắm, ngươi là người luyện võ" Ánh mắt nữ nhân nhìn Vương Siêu, đánh giá trên dưới một cái. " Ngươi là người nhập cư trái phép từ Mexico? Xem bộ dáng của ngươi, tuyệt đối đến nước Mĩ không quá ba ngày? Trên người không có tiền? Muốn đi đâu? Có cần ta giúp đỡ không?"
"Đến thị trấn Nute. Làm sao ngươi biết được ta đến nước Mĩ không quá ba ngày?" Vương Siêu rất kinh ngạc trước nhãn lực của nữ nhân này.
"Rất đơn giản, nhập cư trái phép đến nước Mĩ sau vài ngày lăn lộn, trên người đều đã dính một số đồ vật. Hơn nữa nhìn ngươi cư nhiên chạy, khẳng định nhập cư trái phép trên người không hề có tiền, người như vậy ta thấy qua cũng không ít. Vừa lúc ta cũng đang đến thị trấn Nute. Lên xe đi, ta tiễn ngươi một đoạn đường. Nếu như ngươi không có chỗ ở, thì tạm thời cứ ở trong nhà ta cũng được". nguồn TruyenFull.com
Nữ nhân vén tóc qua một bên nói.
"Ồ! Ta gặp phải thứ dữ rồi." Vương Siêu cười khổ. "Ngươi là một nữ hài tử, nửa đường tùy tiện cho người khác đi nhờ xe? Chẳng lẽ không sợ xảy ra chuyện sao?"
Nghe nữ tử này nhiệt tình như vậy, Vương Siêu tưởng rằng chính mình đã đụng phải thứ dữ, hoặc những người Hoa sống ở hải ngoại đều có tính cách mạnh mẽ?
"Gặp chuyện không may? Tại California này, không ai có thể làm ta lo lắng" Nữ nhân nhẹ nhàng cười: "Bất quá nếu như là người Mĩ, ta khẳng định sẽ không giúp. Người Hoa nhập cư trái phép đến Mĩ, nhiều ít thì cũng có điểm khó xử. Người như ngươi, ta cũng giúp không ít. Hơn nữa ta cũng hiểu biết chút công phu… Ít nhất có thể đánh ngã tám đến mười gã đàn ông. Như vậy còn sợ cái gì nữa".
Vừa nói, nàng vừa đẩy tay xuống dưới, nhìn có vẻ như dùng kình lực, mà đột nhiên phía bờ bên kia lại phát ra một tiếng rít chói tai, giống như tiếng còi của người gác đêm.
"Bát Quái Chưởng thật tốt".
Mí mắt Vương Siêu nháy một cái, Bát Quái Phát Kình này cùng với Bát Quái của lão già nọ trong nước cực kỳ tương tự. Hơn nữa hạ thủ lại dứt khoát như thế, khẳng định nữ nhân này chính là một cao thủ! Hơn nữa đã đột phá đỉnh Minh Kình, tiến vào Ám Kình. Khó trách lại tự tin như vậy.
"Lên xe đi. Ta tiễn ngươi đến trấn Nute." Nữ nhân cực kỳ tiêu sái cười, rồi mở cửa xe. "Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm gì ngươi đâu. Bất cứ người Hoa nào đến nước Mĩ, thì đều có thể đến chỗ ta xin trợ giúp. Càng huống chi ta nhận thấy ngươi cũng là một người luyện võ."
"Được rồi, như vậy thì cám ơn nhiều." Vương Siêu không khách khí, trực tiếp ngồi vào xe." Nghĩ không ra, trên thế giới này vẫn còn có người nhiệt tình đến thế. Xin hỏi, ngươi tên là gì?"
"Ta họ Tư Đồ, tên Ngọc. Còn ngươi?"
Tư Đồ Ngọc lắc mái tóc mai. Trên mặt lộ ra thần thái phi thường điềm tĩnh.
Cùng Tư Đồ Nguyệt cao ngạo, dã tâm bừng bừng mà nói thì khí chất hoàn toàn bất đồng. Nàng không những xinh đẹp mà còn rất nữ tính ôn nhu.
"Ồ, ta họ Mạnh, tên Thần Cơ" Nghe Tư Đồ Ngọc nói tên, Vương Siêu trên mặt không có nửa điểm ba động, hình như là đã nằm trong dự liệu. Đồng thời Vương Siêu cũng nói ra một cái tên giả.
Hắn về nước, chỉ dùng mỗi tên này, vừa có thân phận, vừa có hộ chiếu. Không có nửa điểm sơ hở.
"Ngươi từ đâu tới đây? Đến Nute tìm thân thích hay là tìm công việc, hay là chuyện khác?" Tư Đồ Ngọc đạp phanh khởi động chiếc Ferrari, xe chạy với tốc độ rất lớn, phóng vọt đi.
Đồng thời hỏi.
Quần áo trên người Vương Siêu vừa mới trải qua đánh nhau, vẫn còn dính một ít vết máu. Trên vết máu còn dính một ít tro bụi, khiến cho nó càng thêm loang lổ, có dáng vẻ nghèo túng. Vả lại đêm tối đi một mình, không bắt xe, cũng khó trách Tư Đồ Ngọc xem hắn là người nhập cư trái phép, chưa tìm được việc làm.
Hàng năm người nhập cư trái phép đến San Francisco rất nhiều, phần lớn đều có bộ dáng giống như Vương Siêu.
"Ta đúng là người nhập cư trái phép" Vương Siêu tùy ý trả lời.
Tư Đồ Ngọc mỉm cười, cũng không hỏi tiếp. Bộ dáng như đã hiểu rõ người trước mặt.
Xe chạy như bay. Chỉ chốc lát, trong màn đêm, xuất hiện một mảnh đất lớn xanh như ngọc, đây chính là nông trang ở Bắc Mĩ. Như vậy rõ ràng đã tới vùng ngoại ô hẻo lánh. Chạy thêm một đoạn nữa, đã tới một tiểu trấn. Xung quanh đều làm hàng rào màu trắng, hình thành một cái sân độc lập, đây là phong cách điển hình của người dân tiểu trấn.
Xe chạy tới cuối tiểu trấn, liền xuất hiện một cái nông trang khổng lồ, bên trong có rất nhiều nhà trệt khổng lồ, xem bộ dáng thật giống như sản phẩm đã được gia công. Những phòng ốc ở đây, Vương Siêu cảm nhận được tuyệt đối không phải đơn giản như vậy.
Phương diện này ngẫu nhiên cũng đã xuất hiện ở Russia, bên trong có hàng loạt người cầm AK qua lại. Khẳng định trong nhà Tư Đồ có một cái… trụ sở vũ trang.
Bất quá điều này cũng không ngạc nhiên, Bắc Mĩ có rất nhiều nông trại khổng lồ nằm ở nơi hẻo lánh như thế. Chủ trang viên, cũng có lực lượng vũ trang của riêng mình, chỉ là hoạt động có chút bí mật, thậm chí có trồng loại anh túc cũng không phải là điều ngạc nhiên.