Chương 152: Vô Tung Huyễn Liên
Được rồi, hận cũ của bọn hắn liên quan gì tới ta, việc cấp bách là hỏi sự kiện kia.
- Kỷ thần y, ngươi tìm được phương pháp trị liệu chưa?
- Ngươi không ra ngoài hỏi thăm, xem có bệnh nào ta không biết trị?
Kỷ thần y hừ lạnh, hiển nhiên biết đối phương hỏi tuyệt đối không phải thương thế trên người.
- Bất quá trước đó ta nói điều kiện, ngươi đã làm được chưa?
- Yên tâm, ta đã lấy được.
Tổ An nhìn ra ngoài cửa, ẩn ẩn có thể nhìn thấy Hồng quản gia và những hộ vệ kia, không khỏi muốn nói lại dừng.
Kỷ thần y trực tiếp nói:
- Yên tâm đi, có ta ở đây, bọn hắn không nghe được chúng ta nói.
Tổ An sững sờ, nghĩ thầm gia hỏa này đến cùng tu vi gì, từ trong giọng nói của hắn để lộ ra tự tin mạnh mẽ, thực lực khẳng định không thấp nha.
Bất quá bây giờ trọng yếu nhất vẫn là vấn đề của tiểu huynh đệ, giãy dụa từ trên giường đứng dậy, ở trong tủ treo quần áo tìm một lúc, cuối cùng lôi ra một cái yếm, đây là tối đó thăm dò gian phòng của Tuyết Nhi, mượn gió bẻ măng lấy tới.
Tiểu nha đầu này làm hại hắn bị thương nặng như vậy, hắn cũng không ngại để quần áo của nàng rơi vào trong tay thần y háo sắc.
Kỷ thần y thấy hắn còn có thể xuống giường, nhịn không được cảm thán:
- Thể chất của ngươi thật đặc thù, bị thương nặng như vậy, bây giờ còn có thể tự hành động, xem ra toàn bộ Sở gia đều bị ngươi giấu diếm.
Tổ An liếc mắt, cái này không phải nói nhảm sao, quan hệ tới hạnh phúc nửa đời sau, không thể động cũng phải liều mạng đứng dậy.
- Ầy, đồ vật đã chuẩn bị cho ngươi, ngươi nên trị liệu cho ta?
Kỷ thần y vô ý thức tiếp tới, thấy rõ không khỏi ngây ngẩn cả người:
- Đây là của ai?
- Tần Vãn Như.
Tổ An nghĩ thầm họ Kỷ cũng không phải đồ ngốc, Thương Lưu Ngư, Thu Hồng Lệ… gì kia mình còn chưa gặp, làm sao có thể lấy được quần áo thiếp thân, vẫn là Tần Vãn Như khả năng nhất.
Nhạc mẫu đại nhân, xin lỗi, vì hạnh phúc nửa đời sau của nữ nhi ngài, chỉ có thể ủy khuất ngài một chút.
Trong ánh mắt của Kỷ thần y tràn đầy hồ nghi:
- Ngươi sẽ không tùy tiện mua một cái đến lừa gạt ta chứ?
Trong lòng Tổ An giật mình, bất quá hắn mặt không đổi sắc, kiên trì nói:
- Chính ngươi nhìn xem không biết, bên ngoài bán có tốt như vậy sao?
Kỷ thần y lật qua lật lại, cẩn thận kiểm tra:
- Cũng phải, tính chất thượng đẳng, hơn nữa đúng là đồ vật xuất từ Sở phủ.
Tổ An choáng váng, gia hỏa này còn có thể nhìn ra đây là tới từ Sở gia? Biến thái, những năm này ở Sở gia trộm bao nhiêu mới luyện thành Hỏa Nhãn Kim Tinh như vậy?
- Ta đã làm được sự tình ngươi yêu cầu, ngươi thì sao?
Tổ An tràn ngập mong đợi nhìn hắn, phải biết hiện tại tiểu huynh đệ là vấn đề hắn chú ý nhất.
Kỷ thần y nhét cái yếm vào ngực mình, lúc này mới nói:
- Ta đã tìm được một biện pháp tiếp xúc phong ấn của ngươi, bất quá bây giờ còn thiếu một loại chủ dược.
Tổ An tức xạm mặt lại:
- Ngươi đùa bỡn ta hã! Đồ vật đã chuẩn bị cho ngươi, kết quả ngươi nói còn thiếu một vị chủ dược?
Kỷ thần y ngượng ngùng:
- Ngươi cho rằng muốn giải trừ Đại Âm Dương Tiệt Mạch Thủ dễ dàng sao? Ta lật trên trăm bộ điển tịch, kết hợp kinh nghiệm nhiều năm, mới tìm được một biện pháp ổn thỏa, chế thành phương thuốc Linh Căn Giải Phong Đan, đan phương này cần chín chín tám mươi mốt loại dược liệu quý báu, tám mươi loại khác ta đã chuẩn bị đủ, nhưng còn thiếu một loại ta cũng không có.
Kỳ thật đây là hắn khoa trương, những dược vật kia không ít đều là dược liệu phổ biến, mấu chốt nhất vẫn là đan phương của hắn, hoàn mỹ dung hợp những dược vật bình thường kia lại, sinh ra hiệu quả hóa mục nát thành thần kỳ.
Hắn không ngờ gia hỏa này nhanh như vậy đã hoàn thành nhiệm vụ, trở tay không kịp mới nói như thế, đương nhiên sự tình thiếu một vị chủ dược hắn cũng không có nói láo.
Linh Căn Giải Phong Đan?
Mí mắt của Tổ An giật giật, danh tự này thật thông tục dễ hiểu:
- Đến cùng là chủ dược gì, bao nhiêu tiền ta cũng có thể mua!
Bây giờ có giấy nợ 750 vạn lượng, còn có 15 vạn lượng ngân phiếu, hắn có thể nói là tài đại khí thô.
Ai biết Kỷ thần y lại lắc đầu:
- Đồ chơi kia có tiền cũng không mua được.
- Đến cùng là cái gì, ta cũng không tin có tiền lại không thể mua thần bán thánh.
Đối phương thoái thác, làm Tổ An lo lắng.
- Thuốc này tên Vô Tung Huyễn Liên, truyền thuyết ngàn năm mới nở hoa một lần, tương truyền một cánh hoa có thể để cho người ta tăng lên một tiểu cảnh giới, ngươi cảm thấy đồ chơi như vậy có thể dùng tiền tài đến cân nhắc?
Kỷ thần y xem thường nói.
- Thần kỳ như vậy?
Tổ An ngây ngẩn cả người, một cánh hoa có thể tăng lên một tiểu cảnh giới?
- Cái này không hợp lý nha, phẩm cấp cao tăng lên một tiểu cảnh giới và phẩm cấp thấp tăng lên một tiểu cảnh giới, cần nguyên khí là ngày đêm khác biệt?
- Đây chính là chỗ thần kỳ của nó.
Kỷ thần y cảm khái.
- Cái kia phảng phất như một loại quy tắc, mà không phải là dược hiệu mà chúng ta có thể hiểu được, mặc kệ cấp cao cấp thấp, một cánh hoa đều có thể tăng lên một tiểu cảnh giới.
- Đồ chơi như vậy đương nhiên là tu vi càng cao dùng hiệu quả càng tốt, ai sẽ ngốc đến ở thời điểm thực lực thấp lãng phí?
Tổ An nhịn không được hỏi.
- Đạo lý là đạo lý như vậy, nhưng trên đời nào có sự tình như ý, rất nhiều người còn chưa trưởng thành đã chết yểu, đến lúc đó cái đồ chơi này còn không phải tiện nghi người khác?
Kỷ thần y hừ lạnh.
- Thế giới này rất nguy hiểm, ở trong quá trình tu luyện gặp được rất nhiều khó khăn, cũng sẽ gặp rất nhiều địch nhân, trọng yếu nhất vẫn là hiện tại, mau chóng tăng thực lực lên mới là vương đạo.