Chương 173: Bạch Tố Tố
Nghe hắn nói, người xung quanh xôn xao, ai cũng không ngờ Lỗ Đức xử phạt nghiêm khắc như vậy, vậy mà trực tiếp khai trừ.
Lấy thực lực và thân phận địa vị của Lỗ Đức, không ai hoài nghi hắn có thể làm được điểm này.
Hồng Tinh Ứng trốn ở trong đám người âm thầm cười lạnh, có câu tiểu nhân đắc chí liền tùy tiện, lần này rốt cục bị báo ứng? Bị học viện khai trừ là sỉ nhục lớn cỡ nào, Sở gia coi trọng danh dự, đến lúc đó lão gia phu nhân khẳng định không tha cho ngươi.
Hai ngày trước phụ thân cố ý tìm hắn khuyên bảo, vì không làm khó phụ thân, bây giờ hắn rất khôn ngoan, không còn chính diện nhảy ra gây xung đột, mà đặt tinh lực ở trên tu luyện.
Hôm nay đang tu luyện, chợt nghe bên này náo động, mọi người chạy tới xem, hắn cũng tò mò tới, kết quả nhìn thấy Tổ An đại xuất danh tiếng, trong lòng nhất thời giống như ăn con ruồi, đang muốn rời đi, liền thấy được biến hóa kịch tính, không khỏi thoải mái, quyết định buổi trưa hôm nay đi căn tin gọi thêm hai món chúc mừng.
Tâm lý giống vậy còn có Viên Văn Đống, những năm này hắn ở trong học viện hăng hái bực nào, sặc sỡ loá mắt cỡ nào, lại vừa đột phá đến Ngũ phẩm, lúc đầu đang muốn một tiếng hót lên làm kinh người, lại ngã ở trong tay Tổ An.
Kỳ thật nếu như thua một cao thủ hắn cũng không có phản ứng lớn như thế, nhưng thua ở trong tay một phế vật, loại sỉ nhục kia thật còn khó chịu hơn giết hắn.
Vừa rồi chạy tới nhìn thấy Tổ An ở nơi đó làm náo động, liền hận đến nghiến răng, nghĩ sau khi ra ngoài phải giáo huấn hắn một chút, kết quả chú ý tới Bùi Miên Mạn cũng lẫn trong đám người, nghĩ đến lần thảm bại kia, hắn có thể tưởng tượng một khi mình chạy đi tìm Tổ An, gia hỏa không muốn mặt kia nhất định lại sẽ công khai ăn cơm chùa, đành phải cắn răng từ bỏ.
Vốn còn đang ngột ngạt, kết quả Lỗ Đức xuất hiện để tình thế phong hồi lộ chuyển, vẻ lo lắng trong lòng hắn lập tức quét sạch sành sanh.
Tổ An nhìn thấy trong hệ thống truyền thấy điểm nộ khí vụn vặt lẻ tẻ của Hồng Tinh Ứng, Viên Văn Đống, nghĩ thầm bọn gia hỏa này quả nhiên âm hồn bất tán, bất quá bây giờ không có thời gian nói lý với bọn hắn, đang muốn trả lời Lỗ Đức, Sở Hoàn Chiêu đã vượt lên trước nhảy ra:
- Chủ nhiệm ngươi quá phận, chỉ bằng như vậy liền khai trừ tỷ phu của ta, hắn lại không cược ở trong trường học, huống chi cùng lão sư toán thuật trao đổi kiến thức cũng gọi đánh bạc sao? Cái ước định này là họ Lý kia chủ động nói ra, sao ngươi không trừng phạt hắn?
Nhìn nàng tức giận đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, Tổ An nhịn không được âm thầm giơ ngón tay cái lên, vẫn là cô em vợ biết đau lòng tỷ phu, lúc trước ăn bảy roi của Trường Tiên Rên Rỉ không có uổng phí.
Lỗ Đức nhàn nhạt nói:
- Dương Ủy đánh bạc với học sinh, như vậy cũng khai trừ khỏi Minh Nguyệt Học Viện, ngươi còn có cái gì để nói.
Nghe được tin tức này, phòng học lại vỡ tổ, trước đó mặc dù Dương Ủy đổ ước nói người thua tự động rời học viện, nhưng này dù sao chỉ là ước định trên miệng, nếu da mặt hắn đủ dày, hoàn toàn có thể tiếp tục lưu lại, nhưng bây giờ học viện ra mặt khai trừ hắn, như vậy tính chất hoàn toàn khác nhau, Dương Ủy không chỉ không trở về được, về sau chỉ sợ không có khả năng được học viện khác thuê làm lão sư.
Sở Hoàn Chiêu còn muốn nói gì nữa, Lỗ Đức lại liếc nhìn nàng:
- Nói đến Sở nhị tiểu thư, trước đó ở cửa trường liên hợp người khác gạt ta, ta còn chưa tính sổ với ngươi đâu.
Bị ánh mắt diều hâu của hắn nhìn chằm chằm, Sở Hoàn Chiêu chột dạ, dù sao niên kỷ của nàng còn nhỏ, nơi nào còn dám chống đối.
Tổ An lập tức bừng tỉnh đại ngộ, khó trách luôn cảm thấy gia hỏa này giống như là cố ý nhắm vào mình, nguyên lai là bởi vì sự kiện kia a, nhưng cái này cũng không khỏi quá keo kiệt đi.
Lúc này Thương Lưu Ngư đứng ở một bên mở miệng, thần sắc có chút lạnh:
- Theo ý tứ của chủ nhiệm, vậy ta làm nhân chứng cho bọn hắn, có phải cũng bị xử phạt hay không.
- Thương lão sư nói quá lời, ngươi chỉ là có tâm giữ gìn công bằng, tự nhiên không ở trong đám này.
Thời điểm Lỗ Đức nhìn nàng, trên mặt tận lực bày ra nụ cười, chỉ bất quá phối hợp đỉnh đầu chỉ còn vài cọng tóc, bộ dáng thực không dám lấy lòng.
- Cắt...
Xung quanh xì xào, đương nhiên mọi người chỉ dám mắng thầm, trong lòng căn bản không dám nói ra.
Bất quá bọn hắn không dám, không có nghĩa là người khác không dám, đúng lúc này, một thanh âm truyền đến:
- Ai u, chủ nhiệm nói thật khiến người ta kiến thức đến cái gì gọi là được lòng cả hai bên nha.
Tổ An nháy nháy mắt, thanh âm này mềm mại ngọt ngào, phản ứng đầu tiên hẳn là một đại mỹ nữ, nhưng luôn cảm thấy có chỗ nào là lạ.
Hắn nhạy cảm chú ý tới, sau khi Lỗ Đức nghe được thanh âm này da mặt co rút, không chỉ hắn, rất nhiều nam đồng học cũng vô ý thức nuốt một ngụm nước bọt, có thậm chí thân thể nhịn không được run rẩy, ngược lại nữ đồng học thì bình thường hơn nhiều.
Tiếp lấy trong không khí truyền đến hương khí nồng đậm, thật quá thơm, thậm chí Tổ An hoài nghi, chẳng lẽ thế giới này cũng có Hương Hương công chúa?
Ngay sau đó một thân ảnh thon thả đập vào mi mắt, áo trắng như tuyết, tóc dài xõa vai, lông mày tinh xảo, mắt giống như hoa đào, dung nhan tinh xảo tuyệt luân... nếu như hắn không phải một nam nhân, nhất định sẽ làm cho vô số người điên cuồng.
Phương diện tướng mạo chỉ sợ chỉ có Tạ Tú mới so sánh nổi, bất quá mặc dù Tạ Tú nam sinh nữ tướng, khuôn mặt rất thanh tú, nhưng ở chung sẽ cảm giác được thật ra hắn rất đàn ông.