Chương 289: Truy sát
Trên đường trở về sơn cốc, Tổ An còn đang suy nghĩ cửa đá mở thế nào, bỗng nhiên lông tơ toàn thân dựng đứng, cảm giác nguy hiểm truyền đến, hắn vội vàng thi triển Quỳ Hoa Huyễn Ảnh né tránh.
Lúc này một tia hàn quang từ đằng sau tảng đá lớn hiện ra, như giòi trong xương theo đuổi không bỏ.
Tổ An liên tiếp thi triển Quỳ Hoa Huyễn Ảnh, mới kéo ra khoảng cách, sờ sờ ngực, trên tay đỏ bừng, hiển nhiên vừa rồi bị đối phương đánh lén gây thương tích, nếu không phải chạy nhanh, chỉ sợ đã sớm bị chém thành hai nửa.
- A?
Người kia thấy sát chiêu của mình đánh hụt, không khỏi hơi nghi hoặc.
Tổ An đánh giá gia hỏa xém chút lấy mạng hắn kia, đối phương không phải cương hay hung thú, mà là một người sống sờ sờ, nhìn thấy y phục trên người đối phương, còn có khuôn mặt loáng thoáng quen thuộc, trong lòng hắn khẽ động:
- Ngươi là người của học viện!
- Nguyên lai là Tổ lão sư, thật xin lỗi, vừa rồi ta đi qua sơn cốc, thấy rất nhiều hài cốt cương thi, trong lòng một mực căng thẳng, phát giác có động tĩnh, tưởng đến cương thi lợi hại gì, cho nên lúc này mới vội vàng ra tay, không nghĩ tới xém chút làm bị thương lão sư, thật xin lỗi.
Ngữ khí của người kia cực kỳ thành khẩn.
Tổ An cười lạnh, vừa rồi một đao kia súc thế đã lâu, nếu nói không thấy rõ mình, quỷ cũng không tin, bất quá hắn không có biểu lộ ra, ngược lại cười hì hì nói:
- Đồng học ngươi tên gì?
- Ta gọi Sử Thượng Phi, ở Địa tự ban.
Người kia đáp.
- Phân bay trên cao?
Tổ An cười hì hì vỗ vai hắn.
- Tên rất hay tên rất hay.
Gia hỏa này tu vi đại khái là Tam phẩm cao cấp, hiển nhiên ngày bình thường ở học viện cố ý giấu diếm tu vi.
- Quá khen, quá khen.
Thời điểm đối phương vỗ vai hắn, toàn thân Sử Thượng Phi căng cứng, sợ đối phương thừa cơ xuất thủ.
- Đúng rồi, sao ngươi lại ở chỗ này, không đi cùng lão sư và đồng học?
Tổ An hỏi.
Sử Thượng Phi cung kính đáp:
- Hồi bẩm lão sư, trên đường chúng ta gặp một đàn sói, sau đó mọi người vội vàng đào vong mới tẩu tán.
- Xem ra bí cảnh này nguy hiểm hơn dự tính rất nhiều.
Tổ An nhịn không được cảm thán.
- Đúng vậy.
Sử Thượng Phi phụ họa.
- Đúng rồi, những cương thi kia là chết như thế nào vậy?
Tổ An vỗ ngực mình:
- Đương nhiên là lão sư ta đại triển thần uy, lấy một địch vạn giết hết chúng nó.
Sử Thượng Phi:
- ...
Gia hỏa này thật là khoác lác không biết ngượng, nếu ngươi có bản lãnh này, ta tại chỗ ăn thanh kiếm kia, chẳng lẽ hắn có thể được Sở đại tiểu thư ưu ái, chính là dựa vào da mặt dày.
Đến từ Sử Thượng Phi, điểm nộ khí +300!
- Đúng rồi, Tổ lão sư, ngươi và Kỷ Tiểu Hi một tổ mà, sao không thấy nàng?
Sử Thượng Phi không thể không cảnh giác, một đồng bạn không biết ở nơi nào, sẽ thành biến số rất lớn.
- Nàng đi hái quả dại, không phải đã trở về rồi sao.
Tổ An nhìn phía sau hắn cười nói.
Sử Thượng Phi vô ý thức quay đầu lại, bất quá lập tức ý thức được không đúng, vội vàng lùi ra sau, nhưng đã muộn, dù chăm chú che cổ, lại ngăn không được máu tươi chảy đầm đìa:
- Vì... vì sao!
Hắn không dám tin, đối phương thân là lão sư cũng dám hạ sát thủ với học sinh, hắn tự nhận vừa rồi diễn không tệ, giải thích cũng hợp lý, cho dù đối phương hoài nghi, cũng không đến nỗi vừa ra tay liền công kích yếu hại mới đúng.
Tổ An nhịn không được thở dài:
- Làm kỹ nữ thì không nên nghĩ tới lập đền thờ, nếu ngay từ đầu ngươi lựa chọn cứng đối cứng, lấy thực lực của ngươi, ta muốn giết cũng không dễ dàng giống như bây giờ, hết lần này tới lần khác lại muốn diễn kỹ, ngươi không biết trước kia ta có ngoại hiệu là Lương Triều Vĩ sao.
Mặc dù nghe không biết Lương Triều Vĩ là ai, nhưng Sử Thượng Phi hiểu ngay từ đầu mình đã bị nhìn thấu, nghĩ tới đây hắn vừa hối hận vừa tức giận.
Đến từ Sử Thượng Phi, điểm nộ khí +723!
- Ngươi... Ngươi đừng đắc ý, ta đã thông tri đồng bạn, ngươi... rất nhanh cũng sẽ chết.
Gương mặt Sử Thượng Phi đỏ lên, tốc độ chảy máu càng nhanh hơn.
- Ta thay đồng bạn của ngươi cám ơn ngươi, lúc đầu ta đã buông lỏng đề phòng, nói không chừng bọn hắn vừa ra tay ta sẽ ợ rắm, nhưng có ngươi nhắc nhở, đoán chừng đến lúc đó chết là bọn hắn.
Tổ An cười hì hì ngồi xổm xuống ở bên cạnh hắn.
- Ngươi...
Sử Thượng Phi cảm thấy mình sắp tức ngất, gia hỏa này ngay cả chết cũng để ta chết không thoải mái.
Đến từ Sử Thượng Phi, điểm nộ khí +856!
- Đừng ngươi ngươi ngươi ta ta ta, thân là diễn viên quần chúng, phải có giác ngộ của diễn viên quần chúng, lâu như vậy còn chưa chịu chết, đạo diễn sẽ mắng. Nhìn ngươi nửa vời như vậy cũng rất khó chịu, ta giúp ngươi một tay đi.
Tổ An vừa nói vừa giật tay ra.
Không có hai tay che, máu tươi trên cổ Sử Thượng Phi kích xạ, rốt cục không cam lòng nuốt xuống một hơi cuối cùng.
Đến từ Sử Thượng Phi, điểm nộ khí +1024!
Tổ An kiểm tra trên người hắn, cuối cùng chỉ tìm được một chút lương khô, mấy lạng bạc vụn, còn có mấy viên nguyên thạch.
Đao trong tay phẩm chất cũng không ra sao, hiển nhiên kém xa vũ khí Sở gia phân phối cho mình.
Mẹ nó, quỷ nghèo!
Hiện tại giá trị bản thân hắn cũng trăm vạn lượng bạc, tự nhiên sẽ không nhìn trúng những vật này.
Tổ An thầm mắng, bắt đầu suy nghĩ tình huống vừa rồi, trước đó cùng Bùi Miên Mạn, Tuyết Nhi vật lộn, mặc dù nguy hiểm, nhưng tu vi hai người cao hơn hắn, cục diện kia là rất bình thường.
Nhưng tu vi của người này tương đương hắn, lại xém chút mất mạng, xem ra thời điểm mình dã ngoại sinh tồn vẫn quá bất cẩn.
Đúng, vừa rồi hắn nói đã thông tri đồng bạn...
Đúng lúc này, tiếng xé gió bén nhọn vang lên, một tia ô quang kích xạ tới.