Chương 404: Ta vẫn chưa chơi đủ đâu
Lúc này Tổ An mới cảm thấy thoải mái, trước đó nghe nói Thái A Kiếm lợi hại thế nọ thế kia, nhưng cầm ở trong tay lại không cảm thấy có bao nhiêu kỳ dị, thì ra là kiếm linh bị hao tổn, chắc hẳn hiện tại tiếp cận với một thanh kiếm chết hơn, trừ một dòng dư uy còn sót lại ra, lại thêm thân kiếm vô cùng sắc bén ra, không có hiệu quả rõ ràng khác.
- Trước tiên bảo thê tử của ngươi buông tay ra đã.
Mị Ly không biết phải nói gì, nhìn thanh kiếm này ra ra vào vào phía trước ngực mình, dù là thần chí của nàng kiên định, cũng không dám có chút phân thần, để tránh không cẩn thận lại đi đời nhà ma.
Tổ An vội vàng nói với Sở Sơ Nhan:
- Sơ Nhan, ngươi buông tay ra đi đã, tất cả đều trong khống chế rồi.
Sở Sơ Nhan do dự một chút, mới chậm rãi buông lỏng tay trái.
Mị Ly hừ một tiếng, miệng lẩm bẩm đọc một đoạn khẩu quyết huyền ảo khó hiểu, sau đó một hư ảnh có bộ dạng của Mị Ly từ trong thân thể Sở Sơ Nhan bay ra, chui vào trong Thái A Kiếm.
Nàng đi vào, thân kiếm của Thái A Kiếm liền vang lên một tiếng rên khẽ.
Tổ An lờ mờ có thể cảm thấy nó trở nên khác với lúc trước, nhưng khác ở chỗ nào thì trong một chốc một lát không nói ra được.
Mị Ly vừa ra, thân thể của Sở Sơ Nhan mềm nhũn, lập tức đổ sang bên cạnh, Tổ An hoảng sợ, vội vàng đỡ lấy nàng ta:
- Ngươi làm sao vậy?
- Vừa rồi là ta chiếm chủ động, hiện tại nàng vẫn chưa hoàn toàn khống chế thân thể, rất nhanh sẽ hết thôi.
Thanh âm của Mị Ly vang lên, rõ ràng là yếu ớt hơn vừa rồi rất nhiều.
- Ơ, sao tiếng ngươi nói nghe khẽ thế?
Tổ An ngạc nhiên nói.
- Lắm lời, người thường trong nháy mắt linh hồn rời thể sẽ hồn phi phách tán, ta lại liên tục rời khỏi hai lần, hiện giờ nguyên khí đại thương rồi.
Mị Ly oán hận nói, hiển nhiên chuyện này khiến nàng vẫn canh cánh trong lòng.
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +233!
Tổ An cười ngượng ngùng, không đi chọc giận nàng nữa, mà là nhìn giai nhân trong lòng:
- Lão bà, ngươi sao rồi?
Sở Sơ Nhan từ từ tỉnh lại, mắt đẹp chậm rãi nhìn hắn, không biết đang nghĩ gì, bỗng nhiên sắc mặt đỏ lên, đẩy hắn ra, ngược lại đi tới đỡ Kiều Tuyết Doanh lên.
Tổ An:
- ...
Bỗng nhiên lại xa lạ như vậy, lúc trước khi Mị Ly ở trong thân thể nàng rõ ràng là tốt hơn nhiều mà.
- Đừng ở đây chàng chàng thiếp thiếp nữa, mau tinh lọc những oán linh đó đi, nếu không chờ hai mươi vạn oán linh đều lao ra khỏi đầm nước, mọi người chỉ có cùng chết thôi.
Mị Ly lạnh lùng nhắc nhở.
- Được!
Tổ An gật đầu, xoay người đi đến đầm nước.
Chỉ có điều vừa đi được vài bước liền ngừng lại, hắn do dự một chút, vẫn mở miệng nói:
- Cái này... Tinh lọc rốt cuộc là làm thế nào?
Mị Ly:
- ???
Sở Sơ Nhan à Kiều Tuyết Doanh ở bên cạnh cũng hiếu kỳ nhìn hắn, vừa rồi hắn nói chắc chắn như vậy, Mị Ly mới khuất phục rời đi, sao hiện tại nghe ý tứ trong lời nói của hắn...
- Ngươi không biết thuật tinh lọc à?
Mị Ly cũng phản ứng lại, hỏi với vẻ không dám tin.
Biểu cảm của Tổ An có chút ngại ngùng:
- Ta vốn nên biết, chỉ là lúc ấy dòng tàn hồn đó của Doanh Chính không nói rõ với ta.
Mị Ly:
- !!!
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +1024!
Nàng thực sự là sắp tức tới nổ phổi rồi, nghĩ mình không ngờ bị một tiểu tử hậu bối lừa cho quay như chong chóng, đến nỗi linh hồn hao tổn rất nhiều, rất lâu vẫn chưa khôi phục lại.
- Ta phải giết ngươi!
Thái A Kiếm phát ra một tiếng rồng ngâm, sau đó tự giãy ra khỏi tay hắn, không ngừng đuổi theo hắn mà chém.
Sở Sơ Nhan:
- ...
Kiều Tuyết Doanh:
- ...
Bọn họ cuối cùng cũng minh bạch vì sao vừa rồi đối phương lại mạo hiểm đáp ứng điều kiện của Mị Ly, thì ra là đang phô trương thanh thế.
Người này thật sự rất xấu, chơi người ta mà không chớp mắt lấy một cái.
Lúc này Tổ An vừa chạy trối chết vừa cấp tốc hô:
- Vừa rồi chúng ta đã ký kết 'Tử Sinh Khế Khoát', hiện tại là đồng sinh cộng tử, ngươi giết ta thì ngươi cũng phải chết.
Nghe thấy lời nói của hắn, Thái A Kiếm ngừng lại trong không trung, có điều vẫn một mực phát ra âm rung ong ong, không cần nghĩ cũng biết Mị Ly ở bên trong đang tức giận tới mức nào.
Lúc này nàng hận không thể chém người này thành vạn mảnh, nhưng nghĩ đến sinh mệnh của hai người đã cột vào nhau, loại cảm giác bất lực uất nghẹn này khiến lửa giận của nàng tăng mạnh.
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +1024!
- Hay là chúng ta rời khỏi nơi này trước đã, chờ vượt qua trước mắt trước mắt, sau này ngươi có thể chậm rãi tính sổ với ta?
Tổ An thử đề nghị.
Mị Ly:
- ...
Một lúc sau, nàng mới bình phục cảm xúc một chút:
- Rời khỏi? Những oán linh này đã thấy các ngươi, tỏa định khí tức của các ngươi, cho dù chạy trốn tới chân trời góc biển chúng cũng đuổi giết các ngươi tới cùng, so với như vậy, không bằng giải quyết sớm đi.
- Nhưng ta không biết thuật tinh lọc gì đó.
Mặt Tổ An như mướp đắng.
- Tu luyện Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh đến tầng thứ hai, ngươi điều động Hồng mông chi khí, có thể tinh lọc tai hoạ, oán linh của thế gian.
Mị Ly nghiến răng nghiến lợi nói.
- Tầng thứ hai?
Tổ An có chút khó xử.
- Nhưng hiện tại ta chỉ mới tu luyện đến tầng thứ nhất.
Mị Ly hừ lạnh một tiếng:
- Vừa rồi ngươi bị thương nặng như vậy, lại một mực không ngừng vận chuyển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh để chữa thương, theo ta phỏng đoán chắc cũng sắp đột phá rồi, hiện tại ngươi tiếp tục vận hành đi.
- Được!
Tổ An hết sức chăm chú bắt đầu vận hành Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, cảm thấy thương thế trong thân thể đang khôi phục với tốc độ cực nhanh.
Đúng lúc này, Thái A Kiếm bỗng nhiên phát ra một tiếng kiếm minh, trực tiếp đâm tới trên người hắn.