Chương 453: Thỏa hiệp
Tổ An cười bảo:
- Lúc trước không phải đã nói rồi à, có lão gia gia thần bí truyền thụ một thân bản sự cho ta, trong đó có cả y thuật, chỉ là ta không quá cảm thấy hứng thú với đạo này, lần này cũng là vì cứu ngươi mới nhặt lên.
- Lão gia gia mà ngươi nói là ai?
Lúc này trong đầu truyền đến thanh âm bất mãn của Mị Ly.
- Ta già lắm à.
Tổ An thầm nghĩ không biết ngươi đã sống mấy ngàn năm, thế vẫn chưa phải là già à?
Đương nhiên những lời như vậy khẳng định là không dám nói ra miệng, vội vàng đáp lại nói:
- Không phải ta nói ngươi, chỉ là trước kia để giải thích đủ loại năng lực kỳ quái trên người ta với bọn họ nên mới bịa ra một người.
- Thế còn được.
Mị Ly hừ một tiếng.
- Có điều kể ra ta cũng tò mò, một thân bản lĩnh kỳ quái này của ngươi rốt cuộc là như thế nào, hơn nữa vì sao lần đầu tiên nhìn thấy ta ngươi đã biết tên thật của ta?
Tổ An hối hận không thôi, vừa rồi lỡ lời, không nên nói thật với nàng ta, mà là đổ hết tất cả lên trên người lão gia gia đó là được rồi.
- Những cái này để sau rồi từ từ nói, dù sao hiện tại ngươi cũng ở cùng với ta, ngày rộng tháng dài tự sẽ biết hết, giờ cứu người trước đã.
Tổ An vội vàng nói.
Mị Ly không nói nữa, hiển nhiên là ngầm đồng ý, khiến hắn thầm thở phào nhẹ nhõm.
- Ngươi làm sao vậy?
Sở Sơ Nhan chú ý thấy sắc mặt hắn âm tình bất định, giống như ngẩn ngơ ở đó.
- Không có gì, chúng ta bắt đầu đi.
Tổ An đi tới nắm tay nàng ta.
Sở Sơ Nhan theo bản năng rút lại, nhưng lần này Tổ An lại không buông tay, cứng rắn kéo nàng ta lại.
Biết hắn là vì trị liệu cho mình, Sở Sơ Nhan cũng cảm thấy phản ứng của mình có chút quá khích, liền không phản kháng nữa.
Tổ An ngâm ngân châm trong nước thuốc thần bí, sau đó mới cầm lấy ngân châm nhẹ nhàng búng một cái, thủ pháp đó giống như giống như lão trung y đã tẩm dâm đạo này mấy chục năm.
Vẻ nghi hoặc trong mắt Sở Sơ Nhan càng lúc càng mãnh liệt, bí mật trên người kẻ này thật sự là không ít.
Ngay sau đó trước mắt hoa lên, nàng ta phát hiện ngân châm đó đã đâm vào vị trí hổ khẩu trên tay mình.
Sở Sơ Nhan chớp chớp mắt tình, vốn tưởng rằng sẽ rất đau, ai ngờ lại một chút cảm giác cũng không có, ngược lại có một loại cảm giác ấm áp dần dần từ chỗ châm đâm vào tản ra.
Tiếp theo Tổ An kéo tay áo nàng ta tới đầu vai, để lộ ra một cánh tay trắng ngần xinh đẹp tuyệt trần.
- Ngươi làm gì thế!
Sở Sơ Nhan cả kinh.
Tổ An bĩu môi:
- Cũng không phải là chưa từng thấy, có cần phản ứng mạnh như vậy không, chỉ là châm cứu huyệt đạo khác trên tay ngươi thôi.
Sở Sơ Nhan bị lời nói của hắn khiến cho cực kỳ quẫn bách, nghĩ tới tên gia hỏa này ở trong trong địa cung đè lên người nàng ta mà hôn, trong nhất thời vừa thẹn vừa giận.
Đến từ Sở Sơ Nhan, điểm nộ khí +33!
Nhìn thấy điểm nộ khí, Tổ An hoảng sợ, còn tưởng rằng thật sự chọc giận nàng ta, có điều đợi thấy rõ số điểm cụ thể, lập tức cảm thấy yên lòng, nghĩ chắc là cô nàng này trong nhất thời xấu hổ quá mà dao động cảm xúc thôi.
- Thu liễm tâm thần, đừng nghĩ tới những thứ loạn thất bát tao.
Đúng lúc này trong đầu truyền đến thanh âm cảnh cáo của Mị Ly.
Vẻ mặt Tổ An trở nên nghiêm túc, biết không thể có chút sai lầm, vàng thu liễm tâm thần, dựa theo chỉ thị của Mị Ly, vừa điều động điều động nông sâu không đồng nhất đâm ngân châm vào các huyệt đạo trên cánh tay nàng ta, đồng thời còn bọc lên một tầng Hồng mông chi khí lên trên mũi châm.
Nếu đổi lại là người khác, hắn chưa tu đến tầng thứ tư của Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, Hồng mông chi khí là không có hiệu quả chữa bệnh, nhưng Sở Sơ Nhan và hắn từng có tiếp xúc da thịt, lúc trước nguyên mạch của nàng ta cũng là nhờ Hồng mông chi khí của hắn sửa chữa phục hồi, hiện giờ nguyên mạch trong cơ thể nàng ta vẫn còn lưu lại một chút, vừa hay có thể trong ngoài hô ứng lẫn nhau.
Sở Sơ Nhan đang kinh ngạc sự chuyên nghiệp trong lối hành châm của hắn, bỗng nhiên cảm thấy ở cánh tay từng cỗ cảm giác mát ùa tới huyệt đạo mà ngân châm đâm trúng, sau đó một tia hàn khí mắt thường có thể nhìn thấy từ trên ngân châm phóng thích vào trong không khí.
Tổ An nhẹ nhàng đặt tay nàng ta lên đệm, không rút ngân châm bên trên ra, sau đó lại nắm lấy tay kia của nàng ta.
Cảm thấy có hiệu quả rõ ràng, lần này Sở Sơ Nhan không kháng cự như lúc giống như lúc trước nữa, mà là rất phối hợp giơ tay lên, tùy ý để đối phương xắn tay áo.
Tổ An giống như vẽ hồ lô, cũng cắm đầy ngân châm lên các huyệt đạo ở tay phải nàng ta.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Tổ An lấy một cái gối đầu, cũng đặt tay phải của nàng ta lên trên.
- Cảm giác hai tay dường như không còn lạnh như vậy nữa, hàn khí chung quanh huyệt đạo không ngừng tán ra bên ngoài.
Nhìn chung quanh ngân châm tỏa ra từng trận sương trắng, Sở Sơ Nhan không nhịn được mà cảm thán nói.
- Không ngờ thật sự có hiệu quả.
Tổ An đáp:
- Nào có dễ dàng như vậy, hàn khí trong cơ thể ngươi rất nghiêm trọng, chắc là vì thiên tư của ngươi quá cao, mấy năm nay cảnh giới đề thăng quá nhanh, dẫn tới thân thể không thích ứng được với tốc độ tích lũy của hàn khí, sau đó lại chịu một số thương thế nghiêm trọng khiến vấn đề triệt để bộc phát ra.
- Hiện tại nghĩ chắc là ở lần đại hội gia tộc trước ngươi bị thương có lẽ cũng dẫn tới vấn đề này, chỉ có điều lúc ấy có thể vẫn miễn cưỡng khống chế được, nhưng về sau ở trong bí cảnh nguyên mạch đứt đoạn, lại bị Vô Tung Huyễn Liên cường hành đề cao một cảnh giới lớn, lại bị Thạch Nhạc Chí làm cho bị thương một chút, hàn khí trong cơ thể ngươi triệt để không khống chế được nữa.