Lược Thiên Ký

Chương 317: Các tu sĩ tạo phản

Chương 317: Các tu sĩ tạo phản

- Không tốt, nhanh giết nghịch tặc này!
Lôi Cửu vốn đứng cách Phương Hành khá xa, thờ ơ lạnh nhạt.
Hắn chỉ nhìn Phương Hành, không có ý định trực tiếp giao thủ, theo hắn, những người muốn đạt được cơ hội tiến vào Kiếm Trủng, đủ để thay mình bắt tiểu tử kia, hắn chỉ cần chờ người nào đó giao đầu của tiểu tử kia cho mình, sau đó mình đại biểu Hoàng Phủ Đạo Tử, phân phát thủ dụ cho phép người kia tiến vào ngoại vi Kiếm Trủng là được.
Nhưng đến lúc này, hắn đột nhiên ý thức được một sự tình cực kỳ kinh khủng, không dám lưu thủ nữa.
Ầm ầm… Lôi Cửu oanh đến một quyền, quang điện màu xanh da trời bao phủ không gian.
- Ha ha ha ha, Lôi Cửu, ngươi còn chưa chịu chết?
Lúc này Phương Hành lại cười dài.
Ánh mắt của các tu sĩ đều bị che lấp, nhìn không ra tình huống chiến đấu trong khói đen, chỉ có thể dựa vào suy đoán.
Trong khói đen ác đấu không thể nghi ngờ là cực kỳ kịch liệt, theo mây đen cuồn cuộn là có thể nhìn ra được, hơn nữa Phương Hành cười lớn tiếng như vậy, lực lượng cường đại như vậy, nhất thời cho người một loại ảo giác hắn đã hoàn toàn áp chế Lôi Cửu, muốn chém giết đối phương, nhất là lúc trước hắn và Lôi Cửu động thủ liền chiếm cứ thượng phong, thì càng để cho người dễ dàng liên tưởng đến một màn này.
Mà Phương Hành liên tiếp mắng chửi, Lôi Cửu lặng yên không lên tiếng, cũng đã chứng minh phỏng đoán của các tu sĩ.
Lúc này đám người Sở Hoàng phản ứng nhanh chút, đã đoán được dụng ý của Phương Hành, trong nội tâm hoảng hốt.
- Phương Hành, ngươi sắp chết đến nơi, còn dám khẩu xuất cuồng ngôn?
Bọn hắn muốn dùng tiếng hét lớn này, thay đổi ấn tượng của các tu sĩ.
Nhưng bọn hắn bị bao phủ ở trong mây đen, bất ngờ phát hiện thanh âm của mình không thể truyền ra.
Đại Bằng Tà Vương điều khiển Vạn Linh Kỳ, tuy không đủ để đánh chết bọn chúng, nhưng phong tỏa thanh âm lại dư xài.
Rơi vào đường cùng, bọn hắn chỉ có thể tiến lên vây công Phương Hành, muốn đánh chết hắn trước.
Nhưng đáng hận chính là, lúc này Vạn Linh Kỳ thôi phát ra toàn bộ uy lực cuốn lấy bọn chúng.
Yêu Linh trong Vạn Linh Kỳ dùng năm con Ly Long cầm đầu, vốn đều có sức chiến đấu cường đại, chỉ cần huyết khí đầy đủ, bọn nó thậm chí có thể phát huy ra lực lượng giết cả Trúc Cơ hậu kỳ, đương nhiên lực lượng huyết khí chèo chống bọn nó phát huy ra lực lượng cường đại như vậy cũng không dễ tích lũy, lúc này lại là một cơ hội, mây đen bao phủ gần gần trăm tên Trúc Cơ cảnh, đều là tế phẩm có sẵn nha.
Vạn Linh Kỳ vốn là lá cờ chiến tranh.
Thông qua chiến tranh, thu thập huyết tế, lại mượn nhờ huyết tế phát huy ra lực lượng càng cường đại.
Lúc này thôi phát toàn bộ uy lực, dù cao thủ như bọn hắn cũng khó có thể thoát khỏi các Yêu Linh dây dưa.
Trong lúc nhất thời, trong phạm vi Vạn Linh Kỳ bao phủ, máu tươi cuồn cuộn, giống như tu la địa ngục.
- Hôm nay ta kéo cờ muốn làm thổ phỉ, đánh vào Kiếm Trủng, cướp sạch Kiếm Thai, có người dám đến hay không?
Thời điểm các tu sĩ tâm tư suy nghĩ miên man, Phương Hành lại hét lớn một tiếng, chấn triệt khắp nơi.
Các tu sĩ nghe vậy, biểu lộ cực kỳ quái dị.
Không ít tu sĩ xuất thân phàm tục, thậm chí pha trộn ở trong lục lâm, tự nhiên biết rõ "kéo cờ" ý tứ, người làm đạo phỉ, thời điểm phát hiện sinh ý lớn, mình lại không có lực lượng ăn hết, sẽ kéo cờ, hiệu triệu lục lâm đồng đạo tụ lại, mọi người cùng nhau ăn, sau đó lại mỗi người đi một ngả.
Nhưng cái này là cách làm của người trong lục lâm, trong Tu Hành Giới, còn chưa nghe nói qua có người kéo cờ như vậy.
Tiểu tử kia hét lớn như thế, làm trong nội tâm các tu sĩ nhất thời có cảm giác khác thường, đã buồn cười, lại có chút động tâm...
- Giết Phương Hành chỉ có một thủ dụ, mấy trăm tu sĩ làm sao chia? Không bằng dựa thế, cướp sạch Kiếm Trủng...
Bỗng nhiên có người hét lớn, đột ngột từ mặt đất lao lên, xông về mây đen.
Người này khăn trắng che mặt, cưỡi Thiên Mã, ạp không lên trời, tay cầm trường thương, uy thế vô song.
Nhìn bộ dáng, hắn hẳn là Tây Mạc tứ kiệt Hàn Gia Tử, chỉ là không biết vì cái gì nói nhiều như vậy.
- Giết Lôi Cửu tế cờ, công Kiếm Trủng, chia Kiếm Thai...
Trong các tu sĩ, lại có một người cao giọng hét lớn, xông về chiến trường.
Trên thân người này bọc lấy áo tơ cực kỳ chặt chẽ, nhìn không ra diện mạo, nhưng bím tóc chỉ lên trời kia lại rất dễ làm người khác chú ý, người không biết tự nhiên đoán không ra thân phận của hắn, nhưng người nhận thức vừa nhìn là hiểu, đây là Thái tử Quỷ Quốc xuất thủ, vèo một tiếng, hắn trực tiếp vọt vào mây đen, quỷ khí biến ảo, công kích ác liệt.
Phảng phất như một dây dẫn nổ, vèo vèo… lại có ba bóng người phóng lên trời, giết vào trong mây đen.
Những người này đều không ngoại lệ, cải trang cách ăn mặc, nhìn không ra tướng mạo sẵn có.
- Đúng vậy, cơ duyên trước mắt, mỗi người có phần, dựa vào cái gì Hoàng Phủ gia độc bá? Công Kiếm Trủng, chia Kiếm Thai...
Trong lúc nhất thời, thanh âm phản kháng nổi lên bốn phía, càng ngày càng nhiều tu sĩ che mặt, vọt vào trong mây đen.
Người hơi thông minh đều đột nhiên ý thức được, đây là một cơ hội khó được.
Khó được có người hung uy vô hạn, áp chế đội ngũ cấp dưới của Hoàng Phủ gia.
Khó được có người to gan lớn mật, tuyên chiến với Hoàng Phủ gia, muốn đánh Kiếm Trủng, cướp sạch Kiếm Thai.
Khó được có người sáng tạo ra chiến trường như vậy, che đậy ánh mắt, mình xuất thủ cũng không có ai trông thấy.
Càng khó được là, Kiếm Trủng vô cùng quý hiếm kia rốt cục mở rộng đại môn, để cho mình có cơ hội lấy được Kiếm Thai...
Kỳ thật cách làm của Phương Hành rất đơn giản, là cho mọi người có cơ hội đạt được Kiếm Thai mà thôi.
Uy thế của Hoàng Phủ gia tự nhiên không cần hoài nghi, từ sau Trục Yêu Chi Chiến, liền xác lập địa vị siêu nhiên độc nhất vô nhị của mình ở Nam Chiêm Bộ Châu, ngay cả Bát Bộ Yêu Chúng cũng tương đương với một thế lực của Nam Chiêm Bộ Châu, lại càng không cần phải nói Hoàng Phủ thế gia được xưng Ẩn Hoàng, cũng chính bởi vậy, một trong mấy cơ duyên lớn nhất Huyền Vực là Kiếm Trủng, bọn hắn nói phong liền phong...
Bọn hắn phái mấy người đến đóng ở đó, các tu sĩ liền không người dám đến gần.
Vốn là cơ duyên mỗi người có cơ hội thu hoạch, hôm nay lại cần thủ dụ của Hoàng Phủ Đạo Tử mới có thể lấy được.
Chuyện này tự nhiên cực kỳ bất công, nhưng không người nào dám nói chữ "không".
So sánh với phản kháng, bọn hắn lựa chọn bắt Phương Hành, sau đó tìm Hoàng Phủ gia đổi lấy thủ dụ.
Nhưng nếu nói trong nội tâm chịu phục, vậy thì chưa hẳn.
Người tu hành, trong nội tâm hoặc nhiều hoặc ít đều có một phần ngạo khí.
Mà người tiến vào Huyền Vực đều có thiên tư bất phàm, nên ngạo khí càng rõ ràng.
Gan lớn một ít, giống Thái tử Quỷ Quốc Lệ Anh, Tây Mạc Hàn Gia Tử, ba yêu tinh của Bắc Thần Sơn, dám âm thầm liên minh, mưu đồ xâm nhập Kiếm Trủng, chém giết đoạt một phần cơ duyên vốn thuộc về mình...
Lá gan nhỏ thì âm thầm tìm cơ hội!
Đương nhiên, dù gan lớn như đám người Lệ Anh, cũng phải trước đó mưu đồ, tìm người chịu tiếng xấu thay, để tránh bị người tra đến trên đầu mình, vì vậy hắn mới nghĩ tới Phương Hành, có tiểu ma đầu dám diệt sát bốn lộ sứ giả của Hoàng Phủ gia kia, không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất, dù sao người này to gan lớn mật, nếu nói là hắn xông vào Kiếm Trủng, cướp sạch Kiếm Thai, người khác là sẽ tin.
Sau khi cùng đám người Lệ Anh kết minh, Phương Hành liền phát hiện điểm này, sau đó hắn ở thời gian phù hợp, cho những tu sĩ khác một cơ hội, ta đến chịu tiếng xấu thay cho người khác, cái nồi này ta chủ động gánh, thậm chí nói, ta trực tiếp lộ ra cờ hiệu, muốn khai chiến với Hoàng Phủ gia, ai muốn đục nước béo cò thì cứ tới, Kiếm Thai là của ngươi, lửa giận của Hoàng Phủ gia ta gánh!
Dù sao ở thời điểm Hoàng Phủ gia hạ xuống hịch sát lệnh, mình và Hoàng Phủ gia cũng đã không chết không ngớt.
Hoàng Phủ gia còn cho rằng mình chọn được một người thích hợp khai đao, biểu thị uy nghiêm của Hoàng Phủ gia, lại không nghĩ rằng, bọn hắn lựa chọn một đối tượng khó chơi nhất trong Huyền Vực, đây là một tiểu hỗn đản trong mắt căn bản không có kính sợ.
- Lôi Cửu ở đây, ai dám theo tiểu ma đầu này làm loạn, quyết trảm không tha...
Mà lúc này trong mây đen, sắc mặt Lôi Cửu đại biến, lên tiếng quát chói tai.
Hắn đã ý thức được mưu kế của Phương Hành, càng đáng sợ là, hắn phát hiện Phương Hành đã làm được, càng ngày càng nhiều người vọt vào trong mây đen, lại không phải đến tương trợ mình bắt giết Phương Hành, mà là dùng các loại phương pháp cải trang ăn mặc, ánh mắt lập loè nhìn hắn, bộ dáng kia, rõ ràng là không có hảo ý, trong cơn giận dữ, chỉ có thể phẫn nộ hét lớn, chấn nhiếp các tu sĩ.
- Trảm con mẹ ngươi, hôm nay ta trước trảm nô tài ngươi!
Không đợi Lôi Cửu nói xong, Phương Hành đã kéo theo năm con Ly Long vọt tới, thi triển Âm Dương Đại Ma Bàn, nghiền áp Lôi Cửu.
Sau khi ăn kim đan, trong cơ thể hắn như có một ngọn núi lửa, không ngừng phun ra dược lực kinh người.
Lúc này hắn quả thực chiến không biết mệt, đánh không chết, càng chiến càng hung, giống như một Ma Thần đánh vào Tu La chiến trường.
Hắn cũng biết, loại phương pháp này kỳ thật không thể làm, sau này tất sẽ có một thời gian ngắn tinh lực khô kiệt, khí lực bị hao tổn.
Chỉ có điều bây giờ cứ đánh cái đã, còn tác dụng phụ gì đó, ai còn chú ý được nhiều như vậy...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất