Lược Thiên Ký

Chương 319: Chiến Sở Hoàng Thái Tử

Chương 319: Chiến Sở Hoàng Thái Tử

- Oanh...
Tu sĩ ở trong kim quang kia gấp rút đào tẩu ra khỏi Vạn Linh Kỳ bao phủ, lúc này hắn đã chạy trốn tới biên giới khói đen, trong tiếng rống thảm, trong tay tụ lại kim hỏa, muốn xé rách khói đen, chạy ra tìm đường sống, nhưng sau lưng công kích khủng bố đánh úp, hắn lại không thể không nổi giận gầm lên một tiếng, quay người đánh ra một chưởng, kim hỏa văng khắp nơi, đánh tan một quyền của Phương Hành, thấy rõ hình dáng tướng mạo, đúng là Sở Hoàng.
- Vừa rồi ta nói qua muốn cho ngươi một cơ hội đào tẩu, ngươi không có bắt lấy, bây giờ lại muốn chạy trốn sao?
Phương Hành cười hì hì nhìn hắn, phất tay quạt gió, bởi vì hiệu lực của kim đan phát huy, cảm giác có chút khô nóng.
Ở trong cơ thể hắn, ẩn ẩn có ác diễm hừng hực thiêu đốt, rất muốn chiến một trận, giải phóng dược lực khổng lồ.
- Giết chết hỗn đản màu vàng này, vừa rồi chính là hắn ngăn ta, hại ta không cách nào đào tẩu...
Kim Ô oán hận mắng, hiển nhiên không có cảm tình gì với Sở Hoàng Thái Tử.
Phương Hành có chút kinh ngạc nhìn nó nói:
- Ngươi gọi hắn hỗn đản màu vàng?
Kim Ô nói:
- Như thế nào? Có vấn đề sao?
Phương Hành thở dài nói:
- Không có vấn đề, chỉ cảm thấy anh hùng chứng kiến gần giống nhau...
Bành bành...
Hai tay Sở Hoàng Thái Tử đóng mở, đánh bay bốn năm Yêu Linh vây hướng, sắc mặt hắn có chút tái nhợt, hình như áp lực rất lớn, trên thực tế vừa rồi bị Yêu Linh quấn quanh, hắn cũng cảm thấy rất áp lực, những Yêu Linh kia theo đánh chết tu sĩ càng ngày càng nhiều, tích lũy đầy đủ huyết khí, thực lực đã càng ngày càng khủng bố, thậm chí hắn cảm thấy uy hiếp đến tính mạng, lúc này mới chuẩn bị đào tẩu.
- Cái này là kế sách của ngươi, cổ động các tu sĩ,tranh đoạt Kiếm Trủng?
Sắc mặt của Sở Hoàng Thái Tử khó coi, trầm giọng quát hỏi.
Phương Hành cười hì hì nói:
- Chỉ có thể nói bọn hắn vốn rất muốn cướp Kiếm Trủng, tiểu gia chỉ là cho bọn hắn một lá gan mà thôi!
- Ngươi phá hư quy củ của Huyền Vực...
Sở Hoàng Thái Tử tức giận rống lên, cái trán hiển hiện gân xanh.
Phương Hành lại có chút khinh thường:
- Cái kia chỉ là quy củ của các ngươi!
Hắn ý bảo Kim Ô bay về phía trước, lạnh lùng nói:
- Không có chỗ tốt với ta, tự nhiên phải phá cái quy củ này!
Sở Hoàng nghiêm nghị rống to, thanh âm thê lương:
- Quy củ chính là Thiên Đạo, tuân thủ quy củ, chính là thuận theo Thiên Đạo...
Phương Hành lạnh lùng nói:
- Thiên Đạo không giúp ta, vì sao phải thuận Thiên Đạo?
Trong tiếng rống to, hắn từ trên lưng Kim Ô bay lên, hai tay huy động, một âm một dương, thi triển ra Âm Dương Đại Ma Bàn, cùng lúc đó, ở dưới hắn ý bảo, năm con Ly Long từ sau lưng Sở Hoàng đánh úp lại, Đại Kim Ô thì từ dưới đánh lên, thời khắc này, xung quanh Sở Hoàng Thái Tử đều bị phong tỏa, Phương Hành muốn buộc hắn cứng đối cứng, thần thông đối thần thông.
- Miệng lưỡi chi tranh vô dụng, ngươi thực cho rằng ăn chắc ta? Ta chính là Thái Tử của Sở Vương Đình, ngươi dám chiến ta?
Sở Hoàng ở thời khắc này cũng quát chói tai, hai tay hợp ấn, vận chuyển pháp quyết huyền ảo.
- Long Tỏa Ấn...
Thần thông của Sở Vương Đình… Long Tỏa Ấn!
Ở Đại Tuyết Sơn bế quan nửa năm, Sở Hoàng Thái Tử cũng không phải không được gì, trên thực tế hắn cũng tu thành một môn thần thông của Sở Vương Đình, tên là Long Tỏa Ấn, tục truyền chính là bí pháp được từ Đông Thắng Thần Châu, uy lực vô tận, chỉ là hắn tu thành môn thần thông này, vốn muốn lấy ra cùng Thần Tử Bắc Thần Sơn, Tây Mạc đệ nhất kiệt Loạn Vô Song… đánh nhau, lại không nghĩ tới, lúc này đã bị bức bách thi triển ra.
Thần thông vận chuyển, Thiên Địa đại biến, dùng thần ngự pháp, dùng pháp ngự đạo, cả người Sở Hoàng Thái Tử ở thời khắc này tràn ngập kim quang, đạo đạo lưu hỏa màu vàng theo hắn vận chuyển pháp ấn mà bừng lên, bất ngờ hóa thành một Kim Long dài hơn mười trượng, tiếng long ngâm trầm thấp vang lên, long nhãn phóng ra hào quang lành lạnh, vậy mà khóa định Phương Hành ở trong hư không, không thể động đậy.
Loại lực lượng định trụ hư không này, chính là quy tắc do Sở Hoàng Thái Tử phóng thích.
Hắn luôn theo đạo lý, ý niệm ta chính là thiên tử, đại biểu Thiên Đạo, quy tắc chi nguyên, lệnh ngươi bất động, ngươi không thể động.
Thần thông vừa hiện, ngay cả hư không cũng bị định trụ!
- Âm Dương điên đảo, phai mờ Càn Khôn...
Thanh âm của Phương Hành vang lên, Âm Dương nhị khí hóa thành Đại Ma Bàn, chậm rãi thôi động.
Sở Hoàng Thái Tử lấy đạo lý làm quy tắc, nhưng thần thông của Phương Hành chính là nghịch loạn!
Âm Dương điên đảo, Thiên Địa giống như Ma Bàn, trong hỗn loạn phai mờ hết thảy.
Ở dưới Âm Dương nhị khí chậm rãi chuyển động, lực lượng định trụ hư không kia bắt đầu nghiền nát...
Sắc mặt của Sở Hoàng Thái Tử tái nhợt, thét dài một tiếng, thúc dục Kim Long nuốt về phía Phương Hành.
Cùng lúc đó, Âm Dương Đại Ma Bàn của Phương Hành cũng thẳng đón Kim Long.
Thực lực của hai người bọn họ sai biệt không lớn, đạo lý của ai cũng ép không được đối phương, chỉ có thể liều mạng lực lượng.
Đối với điểm này, Sở Hoàng Thái Tử vẫn rất có tự tin, dù sao hắn là Đạo Cơ màu vàng, tu vi Trúc Cơ tầng bốn, vô luận là cường độ linh lực hay trình độ tinh thuần, đều không phải tiểu tử kia có thể so sánh...
Ầm ầm!
Trong hư không, Âm Dương Đại Ma Bàn và Kim Long đụng vào nhau.
Giờ khắc này, giữa mi tâm Sở Hoàng Thái Tử và Phương Hành có vầng sáng thoáng hiện.
Giữa lông mày Sở Hoàng Thái Tử là màu vàng chói mắt, mà giữa lông mày Phương Hành, thì tối đen như mực.
- Đạo Cơ màu đen?
Sở Hoàng Thái Tử nao nao, sau đó cười lạnh một tiếng, quát lên:
- Tuy không thấy qua loại này Đạo Cơ, nhưng ngươi nước sơn đen như mực, tựa như ẩn thân Hắc Ám trùng quyết, âm Vực quỷ hai, đi tà quỷ chi đạo, khó trách hội không bị trói buộc, nhưng liền tính toán như thế, cũng khó ra hồn, lại há như ta đường đường Đạo Cơ màu vàng, Hạo Nhiên Chính Khí, đi vương đạo, lập pháp tắc thì, dùng đến tinh khiết linh lực, ngươi nghiền diệt...
Theo hắn quát tháo, lực lượng Kim Long cường thịnh, cuốn lấy Âm Dương Đại Ma Bàn, thân thể quấn quanh, muốn cắn nát tất cả.
Phương Hành nghe vậy, lại bỗng nhiên cười lạnh, màu đen chậm rãi biến hóa, vậy mà từ đen chuyển vàng, hóa thành màu vàng cực kỳ tinh thuần, lực lượng này đường đường chính chính, hoàng uy vô hạn, chỉ là còn không chờ Sở Hoàng Thái Tử kinh ngạc, lực lượng màu vàng lại biến, bất ngờ bịt kín một tầng tử khí, lộ ra hư vô mờ mịt, mơ hồ đã có một tia Tiên khí khó có thể hình dung...
- Không tuân thủ quy củ chính là cẩu thả sao? Còn có một loại sẽ không tuân thủ quy tắc Thiên Địa, cái kia chính là tiên!
Một màn làm Sở Hoàng Thái Tử giật mình xuất hiện, một màn Kim Long cắn nát Âm Dương Đại Ma Bàn trong tưởng tượng của hắn không có xuất hiện, Kim Long lại bị một đạo hấp lực khủng bố xoắn vào, như một con rắn nhỏ quấn ở trên Thanh Thạch Đại Ma Bàn, từng chút từng chút bị lực lượng khủng bố của Ma Bàn lôi kéo xé rách, sau đó xoắn vào chính giữa...
- Phốc...
Kim Long bị xoắn nát, hai tay Sở Hoàng Thái Tử vận chuyển thần ấn bị lực lượng vô hình đánh tan, phun ra một ngụm máu tươi.
Ánh mắt của hắn lập loè, khó có thể tin nhìn về phía Phương Hành.
Mặc dù một màn kia lại phục chế một trăm lần, hắn cũng không nguyện tin tưởng, thần thông của mình lại bị đối phương đơn giản phá vỡ?
- Ngươi kiêu ngạo nhất là Đạo Cơ màu vàng? Đạo Cơ màu vàng trung phẩm!
Phương Hành phảng phất như xem thấu ý nghĩ của hắn, cười nói:
- Ta là Đạo Cơ hạ phẩm, bất quá là màu tím!
Đạo Cơ màu tím, được xưng Tiên cơ, là căn cơ thành tiên...
Trên mặt Sở Hoàng Thái Tử lộ ra biểu lộ khó có thể hình dung, hắn đột nhiên điên cuồng kêu lớn lên, thoạt nhìn như cực kỳ phẫn nộ:
- Đạo Cơ màu tím? Ta không tin, làm sao có thể có người kết thành Đạo Cơ màu tím? Ta chính là Thái Tử Sở Vương Đình, được thiên chiếu cố, thiên tư kinh người, tài nguyên vô số, Nam Chiêm Bộ Châu ngoại trừ Hoàng Phủ Đạo Tử, còn ai có thể siêu việt ta? Ta không tin!
- Hưu...
Trong tiếng hô, hắn đưa tay ra sau lưng, sau đó một cái, bất ngờ đã nhiều hơn một cây trường mâu màu vàng, nếu nhìn kỹ, thì có thể phát hiện trên trường mâu bất ngờ còn mang theo vết máu loang lỗ, màu ám kim, chính là từ trong cơ thể hắn rút ra.
Mâu này tên Long Cốt Mâu, chính là chiến binh mà Sở Vương Đình bọn hắn dùng bí pháp dưỡng ở trong cơ thể.
Sở Hoàng Thái Tử ở đâu dễ dàng tan vỡ như vậy, nhìn giống như điên rồi, kì thực là dấu diếm sát cơ.
Mâu đột nhiên đâm ra, nháy mắt bộc phát ra lực lượng không gì so sánh nổi, tựa như một đạo thiểm điện, cơ hồ không có quá trình tụ lực.
Bí pháp của Sở Vương Đình tẩm bổ ra chiến mâu, ngày bình thường liên tục không ngừng dùng Vương huyết tẩm bổ, bảo trì trạng thái chiến mâu lúc nào cũng ẩn chứa lực lượng cường đại, đợi cho thời điểm đối mặt hiểm địa, thì có thể bỗng nhiên bộc phát, phát huy ra một kích chí cường, giết chết đối thủ.
- Minh đấu ngươi còn chơi không lại, còn dám ở trước mặt ta chơi ngầm?
Đối mặt Sở Hoàng Thái Tử công kích, Phương Hành chỉ cau mày cười lạnh, sau đó lấy ra một Huyền khí ngăn cản trường mâu.
Đó là một cái dù.
Thời điểm hắn chuẩn bị xông vào Loạn Thạch Cốc, Sở Từ giao cho hắn phòng thân.
Ở trong lúc nguy cấp, Phương Hành thuận tay lấy ra, ngăn cản Long Cốt Mâu của Sở Hoàng Thái Tử.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất