Lược Thiên Ký

Chương 339: Đào sâu ba thước cũng phải bắt Phương Hành

Chương 339: Đào sâu ba thước cũng phải bắt Phương Hành

Đương nhiên, các tu sĩ chỉ chú ý sự tình Phương Hành đào tẩu, lại không có người nghĩ đến, muốn chạy trốn cũng không dễ dàng như vậy.
Trên thực tế, thời điểm Phương Hành chọc giận tới Hoàng Phủ gia, hắn ly khai Huyền Vực đã là một sự tình cực kỳ gian nan, không nói Hoàng Phủ gia bao vây, bởi vì trên người hắn mang theo một số tài nguyên to lớn, âm thầm cũng có vô số tu sĩ theo dõi.
Vì chuyện này, thậm chí có rất nhiều thế lực chuyên phái người ly khai Huyền Vực, ra ngoài đưa tin cho trưởng bối, bảo bọn hắn nhất định phải chú ý người này, mặc kệ tổn thất bao nhiêu cũng phải bắt được, không thể để hắn chạy thoát.
Mà Hoàng Phủ gia, bởi vì uy nghiêm bị xúc phạm, sau khi nhận được tin tức, cũng có nhân mã của Bát Bộ Yêu Chúng thậm chí là Hoàng Phủ gia canh giữ ở xung quanh Huyền Vực, thề nhất định phải bắt được hắn, trong đó dùng đội ngũ của Cửu Khúc Bộ căm phẫn nhất, dù sao Lôi Cửu thiên phú kỳ tài, được xưng đệ nhất cao thủ dưới trướng Hoàng Phủ Đạo Tử, tiền đồ vô lượng, lại bị tiểu ma đầu kia vây giết, chết quá oan a...
Ở dưới loại thiên la địa võng này, Phương Hành đào tẩu cơ hồ là chuyện không thể nào.
Rất nhiều tu sĩ cho rằng Phương Hành sẽ tiến vào hạch tâm Huyền Vực đánh với Hoàng Phủ Đạo Tử một trận, cũng là cứ vào nguyên nhân này, dù sao đã chắp cánh khó thoát, có lẽ hắn tiến vào hạch tâm Huyền Vực khiêu chiến Hoàng Phủ Đạo Tử, chính là muốn liều chết đánh cược một lần.
Chỉ có điều, bởi vì hết thảy mọi người tin tưởng Phương Hành sẽ đi khiêu chiến Hoàng Phủ Đạo Tử, nên ở trong bảy ngày đầu tiên không có phòng thủ nghiêm mật, ngược lại chỉ lo tìm kiếm phương pháp nghe ngóng tin tức trong Huyền Vực, đợi Phương Hành xuất hiện ở phụ cận Thần Kiều, mà Phương Hành thì nhân cơ hội này, cùng Kim Ô chạy ra khỏi Huyền Vực, vượt qua tầng tầng trở ngại, tìm được đường sống trong chỗ chết...
Mà thời gian là ở ngày thứ tư trong ước hẹn!
Quá trình tự nhiên rất không dễ dàng, dù lúc này thế lực khắp nơi còn tưởng hắn sẽ đi khiêu chiến Hoàng Phủ Đạo Tử, nhưng cũng bày ra tầng tầng phòng ngự, để phòng ngừa vạn nhất, bất luận tu sĩ nào từ trong Huyền Vực đi ra, đều phải bị kiểm tra nghiêm mật.
Chỉ thấy một đám tu sĩ không may, vận chuyển một cỗ quan tài, cực kỳ thê thảm từ trong Huyền Vực truyền tống ra, lúc này Phương Hành đang mặc váy của Diệp Cô Âm, đội tóc giả, tô son điểm phấn khóc sướt mướt, Kim Ô thì đeo Vạn La Quỷ Diện, ẩn giấu lông vũ ánh vàng rực rỡ, hóa thành một con cú mèo ngồi ở trên vai Phương Hành.
Mà đám tu sĩ kia thì cả đám khóc sướt mướt, trên người mang theo thương tích trầm trọng, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm.
Vừa nhìn là biết, đội tu sĩ này chính là điển hình thất bại ở trong Huyền Vực, may mắn giữ được tính mạng trốn ra, thậm chí còn khiêng một cỗ quan tài, không hề nghi ngờ, trong quan tài khẳng định chính là đại nhân vật trong môn phái, bởi vậy mới không nỡ để cho thi cốt của đối phương ở lại trong Huyền Vực, ngay cả người tâm phúc cũng chết, có thể thấy được đội tu sĩ này thảm thành bộ dáng gì...
Một đường thông hành, vậy mà cực kỳ thông suốt, ngay cả người của Hoàng Phủ gia cũng khinh thường tra xét những tiểu tu sĩ kia.
Bất quá đi ra hơn trăm dặm, vẫn có người nhằm vào, là một ít tu sĩ muốn ăn cướp.
Loại tu sĩ này rất nhiều, bọn hắn che dấu ở trong tối, chuyên môn cướp giết tu sĩ từ trong Huyền Vực đi ra, những người này, hoặc là đệ tử của mình chưa đạt được cơ duyên ở trong Huyền Vực, hoặc căn bản không có đệ tử phù hợp đưa vào Huyền Vực, nhưng lại muốn kiếm một chén canh, thế là cả đám theo dõi tu sĩ từ trong Huyền Vực đi ra, từng bước từng bước cướp giết, cướp đoạt cơ duyên.
Chỉ có điều những người này không dám động thủ ở xung quanh Huyền Vực, dù sao trưởng bối của các thế lực đều ở chỗ này, huyên náo quá lớn nói không chừng sẽ có người nhúng tay, bởi vậy phần lớn bọn hắn đều lựa chọn tốt mục tiêu, sau đó một đường ra ngoài trăm dặm, lúc này mới sẽ ra tay tập kích, mà quá trình này, thực sự là cho Phương Hành và Kim Ô cơ hội.
Sau khi thong dong đi ra trăm dặm, tu sĩ đằng sau còn chưa kịp động thủ, Phương Hành đã cùng Kim Ô cười dài, phối hợp giết ngược, tu sĩ dẫn đầu ăn cướp kia chẳng qua là Trúc Cơ trung kỳ, bởi vì tuổi vượt qua bốn mươi, cho nên không cách nào tiến vào Huyền Vực, chỉ muốn ăn cướp một ít tu sĩ Linh Động cảnh mà thôi.
Nhưng làm sao nghĩ đến, dê béo bọn hắn nhằm vào lại không phải dê?
Chỉ mấy hơi, ba tu sĩ muốn cướp giết bị Phương Hành và Kim Ô làm thịt mất, sau đó một mảnh kim vân lướt trở lại, nhìn qua bảy tám tu sĩ run rẩy kia nói:
- Hoàng Phủ gia bá đạo như thế nào, chắc hẳn các ngươi cũng biết, nếu bọn họ biết hai người chúng ta được các ngươi yểm hộ đi ra, nhất mạch của các ngươi xem như xoá tên khỏi Nam Chiêm Bộ Châu, có lẽ các ngươi không ngốc a?
Đám tu sĩ bị Phương Hành cưỡng ép vội vàng gật đầu:
- Không ngốc không ngốc, chúng ta chưa bao giờ thấy qua tiểu ma... chưa bao giờ thấy qua ngươi!
Phương Hành nhẹ gật đầu, cười ha ha, tiện tay lấy ra mấy viên Tẩy Cơ Đan ném tới:
- Xem như các ngươi không làm uổng công!
Sau khi nói xong, hắn vác Thông Minh Huyền Quan lên vai, cùng Kim Ô dán chặt mặt đất rời đi.
Tới lúc này, hắn xem như trốn ra tìm được đường sống, chuyện còn lại không thể nghi ngờ là tìm mấy cái linh mạch, tăng cường tu vi, lại quan sát động tĩnh, nếu Hoàng Phủ gia thật đào ba thước đất, không tìm được hắn thề không bỏ qua, như vậy Nam Chiêm Bộ Châu thật đúng là không ở lại được, tuy Phương Hành ngông cuồng, lại không phải người ngu, dùng thực lực của hắn cứng đối cứng với Hoàng Phủ gia, cái kia chính là muốn chết.
Ngày thứ bảy sau khi Phương Hành trốn ra Huyền Vực, trong Chí Tôn Điện do Linh Sơn Tự bố trí, Vạn La lão quái nghe người nói tiểu ma đầu Phương Hành đã xác định trốn ra Huyền Vực, trên mặt như ẩn như hiện lộ ra nụ cười, nhưng nụ cười này thu lại rất nhanh, thở dài một tiếng, nhắm mắt dưỡng thần, không hề để ý tới sự tình ngoại giới, dáng vẻ ấy, hắn đã giữ vững mười ngày.
- Đã gửi thư cho Hoàng Phủ gia nói rõ, Đại Tuyết Sơn ta thu nhận đệ tử tên Phương Tiểu Cửu, chỉ là kẻ này đã từng mượn danh tiếng của Phương Hành làm bậy, chỉ là hiểu lầm, hôm nay Phương Tiểu Cửu vì đuổi bắt tiểu ma đầu Phương Hành lập công chuộc tội tử vong, tội nghiệt tiêu tán, từ hôm nay trở đi, Đại Tuyết Sơn là Đại Tuyết Sơn, tiểu ma đầu là tiểu ma đầu, không có một chút quan hệ!
Quỷ Thần Cốc Trương Đạo Nhất từ ngoài điện đi vào, khoanh chân ngồi xuống, nhẹ nhàng nói.
Mạc Long Ngâm giống như cười mà không phải cười nói:
- Hoàng Phủ gia sẽ tin?
Quỷ Thần Cốc Trương Đạo Nhất nói:
- Thiền Sư của Linh Sơn Tự tự mình đưa tin, Hoàng Phủ gia phải tin!
Mạc Long Ngâm thở dài nói:
- Vậy là tốt rồi, cuối cùng tránh được tai họa, tiểu ma đầu này cũng thật là...
Nói một nửa, hắn ngừng lại, nhìn thoáng qua Vạn La lão quái nhắm mắt dưỡng thần, không nói thêm gì nữa.
Mười ngày trước, khi tin tức Sở Hoàng bị tiểu ma đầu Phương Hành giết từ trong Huyền Vực truyền ra, Sở Thái Thượng liền cùng Vạn La lão quái đấu một trận, cuối cùng Sở Thái Thượng trọng thương rời đi, trở lại Sở Vương Đình, cũng ở trước mặt mọi người thề, hắn tất sẽ dùng tất cả lực lượng, bắt giết tiểu ma đầu Phương Hành, bất luận là ai, nếu dám ngăn cản hắn, sẽ cùng Sở Vương Đình hắn kết xuống sinh tử đại thù, không chết không ngớt.
Về sau mọi người đề nghị, muốn tách rời liên hệ giữa Đại Tuyết Sơn và tiểu ma đầu Phương Hành, Vạn La lão quái cũng không ngăn cản, chỉ cười hắc hắc nói:
- Đại Tuyết Sơn nhất mạch thu hoạch cơ duyên, mười phần có năm sáu là tiểu ma đầu trong miệng các ngươi đoạt được?
Từ ngày đó, các tu sĩ không ai dám nói chuyện với Vạn La lão quái, chỉ bất quá vẫn chặt đứt liên hệ giữa tiểu ma đầu và Đại Tuyết Sơn, mà quá trình chặt đứt này, nói khó cũng không khó, dù sao lúc Phương Hành bái nhập Đại Tuyết Sơn, dùng tên là Phương Tiểu Cửu, tuy có một lần hắn nói tên thật, nhưng chỉ cần cố tình che lấp, quyết không nhận nợ là được.
Thời điểm Mạc Long Ngâm và Trương Đạo Nhất trầm mặc, Vạn La lão quái lại mở miệng:
- Hoàng Phủ gia nói như thế nào?
Trương Đạo Nhất biết hắn hỏi cái gì, trầm tĩnh nửa ngày, mới nói khẽ:
- Đào sâu ba thước, cũng phải bắt Phương Hành!
Vạn La lão quái rùng mình, thở dài một tiếng, lẩm bẩm:
- Chạy được sao?
Trương Đạo Nhất biết hắn đang lo lắng cái gì, nói:
- Bát Bộ Yêu Chúng đã xuất động toàn bộ, phong tỏa tất cả tế đàn, cũng triệu tập quẻ sư, suy diễn phương vị đào tẩu của tiểu tử này, ở dưới tình huống như vậy, tiểu tử kia trốn một ngày hai ngày dễ dàng, nếu hắn vận khí tốt, trốn một hai năm cũng có khả năng, nhưng trừ khi hắn cả đời đều trốn ở trong động không lộ diện, bằng không...
Hắn không có nói tiếp, chỉ là mọi người đều hiểu.
Thế lực của Hoàng Phủ gia quá cường đại, nói là khống chế Nam Chiêm Bộ Châu cũng không quá mức, ngay cả Bát Bộ Yêu Chúng ở dưới trướng cũng không giống bình thường, thế lực kinh người, có thể so với tông môn thế gia nhất đẳng của Nam Chiêm Bộ Châu, bị quái vật khổng lồ như vậy toàn lực lùng bắt, dù Kim Đan cảnh như bọn hắn, cũng khó thoát khỏi cái chết, huống chi là Trúc Cơ cảnh như Phương Hành?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất