Lược Thiên Ký

Chương 340: Binh đến Thanh Vân Tông

Chương 340: Binh đến Thanh Vân Tông

Ngày thứ ba sau bảy ngày ước hẹn trôi qua, cũng là ngày thứ mười sau khi Phương Hành đánh Kiếm Trủng, liền có một đạo pháp chỉ truyền khắp Nam Chiêm Bộ Châu.
- Nghịch phỉ Phương Hành, phạm thượng Hoàng Phủ, giết bốn thiếu bộ thủ của Cửu Khúc, Hỏa Vân, Đãng U, Hắc Chiểu, đánh Kiếm Trủng, tội ác tày trời, muôn lần chết không chuộc hết tội, Hoàng Phủ ra pháp chỉ, các tu sĩ của Nam Chiêm Bộ Châu nghe lệnh, bắt Phương Hành, bất kể sinh tử, đều có trọng thưởng. Phàm là người bắt giữ được nghịch phỉ Phương Hành, ban thưởng một môn thần thông, 300 Linh Tinh, ban thưởng một Bất Tử Bài của Hoàng Phủ, một linh quật, trăm viên Tử Đan. Người tru sát Phương Hành, thưởng một môn Huyền quyết, 100 Linh Tinh, một kiện Huyền khí, 50 viên Tử Đan!
Từ pháp chỉ là có thể thấy được Hoàng Phủ gia tức giận như thế nào.
Người bắt giữ Phương Hành, thưởng một môn thần thông, 300 Linh Tinh, cái này là giá trị bực nào?
Cần biết thần thông bí pháp, là căn cơ của các tông môn, mà 300 Linh Tinh, là số tài phú có thể làm cho tu sĩ Kim Đan cảnh động tâm, về phần linh quật và Tử Đan, thì tính là vật kèm theo, trọng yếu nhất là Hoàng Phủ Bất Tử Bài, bài này có ý là, người bắt giữ Phương Hành, có thể đạt được một lệnh bài của Hoàng Phủ gia bảo hộ, thấy lệnh bài như thấy Hoàng Phủ gia, quần tu tránh lui.
Pháp chỉ này ban thưởng, thật sự là quá nặng, có thể nói người người động tâm.
Nguyên nhân trong này, cố nhiên là bởi vì Phương Hành xúc phạm uy nghiêm của Hoàng Phủ gia, Hoàng Phủ gia muốn giết gà dọa khỉ, mà một nguyên nhân khác, là bởi vì Hoàng Phủ gia muốn thông qua bắt Phương Hành, tìm Kiếm Thai thất lạc trở về, tuy Hoàng Phủ gia đã biết, Kiếm Thai đều bị tiểu ma đầu kia bán đấu giá, khó có thể thu hồi, nhưng vẫn không nguyện ý buông tha cho manh mối này.
Ban thưởng bắt giữ Phương Hành, cao hơn so với giết rất nhiều, chính là vì nguyên nhân này.
Đạo pháp chỉ này vừa ra, rất nhanh thì truyền khắp Nam Chiêm Bộ Châu, hiệu suất cao đến dọa người, ở tất cả thành trì đều có bức họa của Phương Hành, thậm chí ngay cả Kim Ô cũng quang vinh lên bảng, Hoàng Phủ gia đáng sợ không chỉ ở thế lực khổng lồ, còn có lực hiệu triệu của nó, ra lệnh một tiếng, Nam Chiêm Bộ Châu nghiêng trời lệch đất, vô số thế lực, vô số nhân mã hành động.
Huyền Vực mở ra, không biết có bao nhiêu thế lực bởi vì không có phương pháp, thiên tư chưa đủ, hay cốt linh quá lớn, không cách nào tiến vào Huyền Vực tranh đoạt cơ duyên, nhưng hôm nay, pháp chỉ của Hoàng Phủ gia lại cho bọn hắn một cơ hội không thua Huyền Vực.
Ngày thứ ba pháp chỉ tuyên bố ra, thì có một mảnh mây đen đông nghịt bao phủ đỉnh núi của Thanh Vân Tông, mây đen không biết rộng lớn mấy trăm dặm, giống như một mảnh thương thiên, trấn áp ở trên không Thanh Vân Tông, trong mây mơ hồ có vô số Yêu thú ánh mắt hung hãn lạnh lẽo nhìn chằm chằm, hình như ra lệnh một tiếng, thì sẽ trực tiếp lao xuống, san bằng Thanh Vân Tông.
Ở trước mặt uy thế của mây đen, Hộ Sơn Đại Trận của Thanh Vân Tông lộ ra ảm đạm như thế.
- Thanh Vân Tông tông chủ ở đâu, đi lên gặp ta!
Mây đen tản đi, lộ ra một lão giả áo trắng đứng chắp tay, ký hiệu ở góc dưới áo bào đã biểu lộ rõ ràng thân phận của hắn, là người của Hoàng Phủ gia, mà trong mây đen, lờ mờ có bốn năm thân ảnh khí tức cường đại, ánh mắt sâm lãnh xuyên qua mây đen rơi xuống Thanh Vân Tông, để cho bất luận kẻ nào chứng kiến, cũng cảm thấy sát khí lành lạnh.
- Hậu bối Thanh Vân Tông tông chủ Trần Huyền Hoa, bái kiến Thiên Sứ của Hoàng Phủ gia, không có tiếp đón từ xa, mong được thứ tội...
Trong Thanh Vân Tông, trầm mặc hai ba hơi sau, một thân ảnh bước lên mây, xa xa quỳ gối, hắn thậm chí không có cân nhắc ở lại trong đại trận cho an toàn, bởi vì hắn biết, ở trước mặt người Hoàng Phủ gia, Hộ Sơn Đại Trận của Thanh Vân Tông không tính là bảo đảm an toàn gì, trốn ở bên trong cũng vô dụng, chẳng bằng thản nhiên đối mặt Hoàng Phủ gia.
- Nghịch phỉ Phương Hành kia, là đệ tử của Thanh Vân Tông ngươi?
Lão giả áo trắng nhìn về phía Trần Huyền Hoa, thanh âm lành lạnh:
- Các ngươi dạy được đồ đệ giỏi!
Trần Huyền Hoa kinh hồn táng đảm, vội vàng nói:
- Tiền bối minh giám, nghịch đồ Phương Hành kia bởi vì phản nghịch môn quy, đã bị Thanh Vân Tông ta xoá tên, thậm chí ở trước khi đi, hắn còn to gan lớn mật phá ba cốc, cướp sạch tài nguyên của ba cốc không còn, sự tình ác liệt như thế, nhân thần cộng phẫn, qua nhiều năm như vậy, Thanh Vân Tông chúng ta cũng đang tìm hắn, hận không thể bầm thây vạn đoạn...
Trần Huyền Hoa tận hết khả năng thuyết minh phẫn nộ của mình, dùng cái này mong được lão giả áo trắng đồng cảm, mà lão giả áo trắng nghe vậy, tuy trên mặt nhìn không ra hỉ nộ, lại không có ra tay với Trần Huyền Hoa, kỳ thật ở trước khi đến, Hoàng Phủ gia bọn hắn đã điều tra rõ ràng, Phương Hành xác thực đã mưu phản Thanh Vân Tông, lửa giận của mình không thể trút lên Thanh Vân Tông được.
Sở dĩ đi qua, là bởi vì Đại Tuyết Sơn được Linh Sơn Tự bảo hộ, hơn nữa thực lực của Đại Tuyết Sơn không kém, Hoàng Phủ gia không dám tùy tiện đắn đo, không cách nào từ hướng kia ra tay điều tra tiểu ma đầu, đành phải cầm Thanh Vân Tông khai đao, dù tiểu ma đầu kia đã mưu phản Thanh Vân Tông, nhưng dù sao cũng ở chỗ này tu hành sinh hoạt qua, chắc là có chút dấu vết lần theo.
- Ngươi không cần sợ hãi, Hoàng Phủ gia ta quân lâm Nam Chiêm Bộ Châu, phụng quy thủ đạo, tiểu ma đầu kia đã mưu phản Thanh Vân Tông, chúng ta sẽ không gây khó dễ cho Thanh Vân Tông, chỉ là chúng ta muốn vào Thanh Vân Tông kiểm chứng, còn nữa, năm đó tiểu ma đầu này ở Thanh Vân Tông đã dùng qua những gì, ở địa phương nào, ngươi phải ghi rõ ràng cho ta, việc này, ngươi có đáp ứng không?
Tuy lão giả áo trắng hỏi thăm, nhưng không có cho Trần Huyền Hoa thời gian trả lời, giống như trực tiếp hạ lệnh.
- Vâng...
Mặc dù đối phương đã hạ lệnh, nhưng Trần Huyền Hoa cũng phải bổ sung một câu, sau đó lui sang một bên.
Đám người Hoàng Phủ gia từ không trung rơi xuống, trực tiếp phong tỏa toàn bộ Thanh Vân Tông.
Tất cả đệ tử Thanh Vân Tông đã từng có tiếp xúc với Phương Hành đều bị gọi ra, thậm chí kể cả dược đồng ban đầu ở linh dược điền được Phương Hành thu làm tiểu đệ, mà tất cả ốc xá Phương Hành ở qua, đồ vật đã dùng qua đều bị lật tung, ngưng trọng thu vào, bởi vì chúng ở trong tay một ít người am hiểu bói toán, có thể dựa vào khí tức lưu lại trên vật phẩm, suy tính ra hướng đi của Phương Hành.
Các đệ tử của Thanh Vân Tông sợ hãi rụt rè, như con cừu nhỏ ở trước mặt một đám hổ lang.
Vô luận người của Hoàng Phủ gia hỏi cái gì, bọn hắn đều không dám giấu diếm, một năm một mười nói ra.
Ở trong nội tâm đệ tử Thanh Vân Tông, cũng ẩn ẩn có loại cảm giác cực kỳ quái dị, tuy Phương Hành chọc đại họa, nhưng thực lực hôm nay, cũng làm cho bọn hắn khiếp sợ, phải biết, năm đó mọi người là cùng nhau nhập môn tu hành, hơn nữa lúc Phương Hành vừa gia nhập Thanh Vân Tông, các đệ tử trong Thanh Vân Tông, có cái nào không phải gia cảnh, tư chất, khởi điểm đều cao hơn tiểu ma đầu kia?
Hôm nay dựa vào cái gì tiểu tặc kia trộn lẫn đến trình độ cao như vậy?
Mà ở trên tông chủ phong, nhìn mây đen giống như che trời, cùng với tộc nhân và gia tướng của Hoàng Phủ gia vội vàng đi lại, có hai người sắc mặt như băng, trong ánh mắt có khiếp sợ, nghi hoặc, khẩn trương, hoảng sợ, hối hận, hai người này, một người mặc xích bào, một người mặc áo xanh, đúng là Thanh Điểu và Tiếu Sơn Hà.
- Tiểu ma đầu kia lại gây ra đại họa như vậy, quả nhiên là tự tìm đường chết...
Thanh Điểu cười lạnh, nhìn như khinh thường, trên thực tế trong ánh mắt hoảng sợ đã khó có thể che dấu.
Khuôn mặt Tiếu Sơn Hà lạnh lùng, lạnh giọng nói:
- Nếu hắn không chết thì sao?
Biểu lộ của Thanh Điểu nhất thời cứng đờ, đáy lòng khủng hoảng lộ ở trên mặt.
Tiếu Sơn Hà lạnh lùng mở miệng:
- Ta sai người đi nghe tin tức đã xảy ra ở trong Huyền Vực, tuy khả năng có hư giả, nhưng tiểu tử này ngay cả Sở Hoàng Thái Tử, Phương Tiểu Cửu một người diệt bốn mạch cũng giết, càng đánh chết Cửu Khúc Bộ thiếu bộ thủ Lôi Cửu, đoạt Kiếm Trủng của Hoàng Phủ gia... Những sự tình này có cái nào là ta và ngươi có thể làm được? Ha ha, năm đó lo lắng, không nghĩ tới nhanh như vậy liền biến thành sự thực, con Tiểu Cẩu thích cắn người kia đã biến thành ác lang...
Biểu lộ của Thanh Điểu quái dị, kiệt lực bình phục lại, ra vẻ vô sự nói:
- Vậy ngươi tốt nhất chờ mong Hoàng Phủ gia tìm được tiểu tử kia và giết chết hắn đi, nếu không hắn sẽ quay lại tìm ngươi báo thù cũng nói không chừng, đã nhận được truyền thừa của Phù Diêu Cung, tu vi của ngươi đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng dù sao còn chưa Kết Đan, đối mặt tiểu tử quỷ kế đa đoan kia, không dễ đối phó a?
Tiếu Sơn Hà cười lạnh:
- Ta tự nhiên là không dễ đối phó, bất quá ngươi cho rằng ngươi có thể không đếm xỉa đến sao?
Biểu lộ của Thanh Điểu càng mất tự nhiên, đạm mạc nói:
- Liên quan gì tới ta?
Tiếu Sơn Hà cười lạnh:
- Năm đó không phải ngươi vì đạt được Huyền quyết của Phù Diêu Cung, mới đưa Tiểu Man đi sao?
Thanh Điểu phẫn nộ quát lên:
- Tiểu Man là đệ tử của ta, ta đưa nàng cho ai cũng là chuyện của ta...
Tiếu Sơn Hà nói:
- Nếu như ngươi cảm thấy lý do này có thể thuyết phục tiểu tử kia, đại khái có thể cầm lời này đi chuyện nói với hắn!
Thanh Điểu trưởng lão nghẹn lời, nàng há không biết tiểu tử kia căn bản không phải người thích đàm luận?
Huống hồ nàng còn biết một ít sự tình Tiếu Sơn Hà chưa nghe nói qua, nàng đã từng bức bách Phương Hành giao ra bí pháp mà Bạch Thiên Trượng lưu cho Phương Hành, vì thế thậm chí không tiếc dùng Tiểu Man và Hứa Linh Vân uy hiếp, sau khi Phương Hành mưu phản Thanh Vân Tông, nàng còn từng làm một sự tình mà ngay cả nàng nhớ tới cũng thấy xấu hổ, trong nội tâm ẩn ẩn khủng hoảng, không biết có thể chọc giận tiểu tử kia hay không.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất