Lược Thiên Ký

Chương 404: Lộ ra nguyên hình

Chương 404: Lộ ra nguyên hình

Nghe Phương Hành nói, Hận Thiên Ninh ngây dại:
- À?
Phương Hành ngồi thẳng thân thể nói:
- Đừng há miệng lớn như vậy, ta nói rõ ràng với ngươi đi, trên thực tế luận các loại điều kiện ngươi đều không chiếm ưu thế, không nói bộ dáng, tu vi gì đó, chỉ là thân phận, ai bảo ngươi là lão nhị chứ, đoán chừng tộc nhân càng muốn tiểu bạch kiểm kia và tỷ tỷ ngươi kết hôn, sau đó thuận lý thành chương trở thành người nối nghiệp Tộc trưởng?
Hận Thiên Ninh có chút ngẩn người, nhìn Phương Hành miệng lưỡi lưu loát.
- Cho nên nói bây giờ ngươi chẳng những quan hệ không thân cận bằng hai người bọn họ, mấu chốt là ngay cả cơ hội cũng không có, tiểu bạch kiểm kia là tuyệt đối sẽ không cân nhắc ngươi, chỉ có thể tự ngươi tranh thủ, từ trong tay tỷ tỷ ngươi, đoạt hắn đến...
Hận Thiên Ninh lộ ra chần chờ:
- Nhưng ngươi nói cái gì kia... cũng quá...
Phương Hành vung tay lên, trịnh trọng hỏi:
- Hỏi lại một lần, ngươi ưa thích tiểu bạch kiểm kia không?
Hận Thiên Ninh liếc mắt:
- Đẹp trai hơn ngươi là thành tiểu bạch kiểm sao?
Phương Hành:
- Ta hỏi ngươi có thích hắn hay không?
Hận Thiên Ninh nói:
- Đương nhiên là thích, cực kỳ ưa thích!
Phương Hành nói:
- Ngay cả thuốc cũng không dám hạ còn nói cái gì ưa thích?
Hận Thiên Ninh có chút ngốc.
Phương Hành rèn sắt khi còn nóng nói:
- Trước tiên ngủ với hắn, gạo nấu thành cơm, sau đó còn sợ hắn chạy?
Tính tình của Hận Thiên Ninh vốn có chút cổ quái, làm người đáng sợ, cái này ở trong tộc đã sớm truyền ra, thời điểm Phương Hành cùng người uống rượu, nghe nói qua không ít, lúc này nha đầu kia bị Phương Hành kích đến phát hỏa, sau một phen ngụy biện, lại thực hạ quyết tâm, mày nhíu chặt chẽ, suy nghĩ nửa ngày mới đột nhiên nói:
- Hắn đã là Kim Đan, không dễ dàng như vậy?
Phương Hành cười lạnh nói:
- Thuốc của ta, đừng nói Kim Đan, Nguyên Anh cũng chạy không thoát!
Hận Thiên Ninh vươn tay:
- Cho ta!
Phương Hành nói:
- Đợi lấy cái đã!
Nói xong chạy vào phòng, từ trong túi trữ vật chọn lựa cả buổi, lấy ra một hạt Liệu Thương Đan cực phẩm, đây là khi hắn đấu giá Kiếm Thai, có người lấy ra đổi thành Linh Tinh, chính là đan dược cực kỳ hiếm thấy, đừng nói Kim Đan sơ kỳ, ngay cả Kim Đan trung kỳ thấy cũng đỏ mắt, Thiếu Tôn kia bị thương rất nặng, Phương Hành không tin hắn không động tâm.
Lấy ra dược này, Phương Hành lại ngưng thần nửa ngày, đột nhiên nắm Liệu Thương Đan ở trong tay, sau đó vận chuyển Tam Muội Chân Hỏa, không bao lâu, một tia Dục Hỏa tiềm nhập vào trong đan dược...
- Hắc hắc, cũng không tin ngươi không động tâm...
Phương Hành cười xấu xa, lại trân trọng bỏ vào bình sứ nhỏ, lấy ra cho Hận Thiên Ninh.
- Đi thôi, nha đầu, ta vì ngươi, là ngay cả vốn gốc cũng ra...
Phương Hành rất không nỡ, trên thực tế hắn còn có ba hạt Huyết Liên Tử, này là đoạt của Kim Ô, nên không coi thuốc trị thương này là chuyện quan trọng, đương nhiên lúc này nhất định phải biểu hiện ra rất quý.
Hận Thiên Ninh tiếp tới, lật qua lật lại nhìn vài lần, hồ nghi nói:
- Không có độc chứ?
Phương Hành tức đến lấy phi kiếm ra, chỉ bờ mông của Hận Thiên Ninh nói:
- Ngươi muốn bị ăn đòn đúng không?
Hận Thiên Ninh bị hù hoa dung thất sắc, thoáng cái nhảy ra ngoài ba bốn trượng, kêu lên:
- Đánh mông nữ nhân, ngươi không cần mặt sao?
Phương Hành nói:
- Nếu không cởi hết quần áo treo ngược lên đánh?
Hận Thiên Ninh bị hù đến run rẩy, một khắc cũng không dám ở trong tiểu viện này nữa, cất bước bỏ chạy.
Phương Hành cười ha ha, truyền âm cho Hận Thiên Ninh:
- Thừa dịp thương thế của hắn còn chưa lành, kịp thời đưa qua...
Sau khi ngồi xuống, hắn nhẹ nhàng cười lạnh, lại nheo mắt dưỡng thần.
Hắn tự nhiên biết vô luận là Hận Thiên Ninh hay Thiếu Tôn, đều sẽ kiểm tra thuốc trị thương kia, chỉ là mặc cho bọn hắn kiểm tra như thế nào, cũng sẽ không phát hiện được dị trạng, bởi vì Dục Hỏa vô ngân vô tích, căn bản không phải thủ đoạn bình thường có thể dò xét ra được, dù sau đó Hận Thiên Ninh nói chuyện này ra, hắn cũng có thể hoàn toàn phủ nhận, mặc cho người khác nghiệm đan.
Loại pháp môn vận chuyển Dục Hỏa này, là kết quả hai năm qua hắn tìm hiểu, bởi vì Nộ Hỏa là từ trong Huyền Quan Trảm Thủ Đồ đạt được, Nguyện Hỏa là từ trong Huyền Vực Tẩy Cơ Đan đạt được, nhưng Dục Hỏa là Phương Hành dựa theo pháp môn Liên Nữ truyền thụ cho, tự mình tìm hiểu ra, cho nên trong Tam Muội Chân Hỏa, Phương Hành vận chuyển Dục Hỏa càng thành thạo, có thể đưa ra bên ngoài cơ thể.
Đương nhiên trình độ bực này, là không cách nào đả thương địch thủ, nhưng dùng để âm người lại cực kỳ tốt.
Bởi vậy Phương Hành tin tưởng, Thiếu Tôn kia quyết không thể phát hiện mánh khóe, bởi vì Dục Hỏa trong đan vốn không phải độc, chỉ câu dẫn ra Dục Hỏa của hắn, nghĩ tới Thiếu Tôn kia bốn mươi năm mươi năm qua vẫn giữ Thuần Dương Thân, dù có pháp môn đặc thù áp chế, Dục Hỏa cũng sẽ rất mãnh liệt.
Trong tộc đồn đãi, sau khi Thiếu Tôn đi vào thị tộc, đã biểu hiện tâm ý với Đại tiểu thư, chỉ là hắn làm người cao ngạo thủ lễ, vẫn dùng lễ đối đãi, từ từ thân cận, nhưng Phương Hành suy đoán, chỉ sợ là vì Thiếu Tôn này không chịu thân cận, mới khiến cho nội tâm Đại tiểu thư không có cảm giác an toàn, cũng làm cho Hận Thiên Ninh cảm giác mình còn có cơ hội, một mực liều mạng tranh đoạt.
Chỉ có điều, Phương Hành lại cảm thấy, Thiếu Tôn kia một mực dùng lễ đối đãi với Đại tiểu thư, cũng không phải thật sự đứng đắn, mà là vì bảo trì Thuần Dương Thân, phải rời xa nữ sắc, sau khi thân cận nữ nhân, chỉ sợ hắn sẽ áp chế không nổi.
Người tu hành, không qua Cửu Kiếp thì vẫn là người, thất tình lục dục không những không giảm, ngược lại sẽ càng mạnh hơn nữa.
Lúc này Thiếu Tôn đang ở trong đình viện của mình, Hận Thiên Ninh đi đến, Thiếu Tôn thấy là nàng, lại nghe nàng nói đưa cho mình thuốc trị thương, vốn không cho rằng nàng có thể có thuốc trị thương tốt gì, ý định nhẹ lời an ủi vài câu liền tiễn nàng đi, lại không nghĩ tới nha đầu kia lại lấy ra một viên đan dược cực kỳ quý giá.
- Ninh nhi muội muội, viên thuốc này từ đâu mà có?
Thiếu Tôn nhìn đan dược này, hơi ngưng thần, cũng không chối từ, ngược lại nhẹ giọng hỏi.
Hận Thiên Ninh cười hì hì nói:
- Là gia hỏa gọi Hình Phương kia đưa cho ta để xum xoe, ngươi yên tâm dùng đi!
Thiếu Tôn nao nao, vốn muốn cự tuyệt, nhưng đáy lòng lại hiện lên một tia lãnh ý, Hình Phương kia và mình vừa gặp mặt, liền để mình ăn thiệt thòi lớn như vậy, làm hắn rất khó nhịn, vừa nghĩ tới trong mắt lại lóe lên tinh quang.
Hận Thiên Ninh cười hì hì nói:
- Thiếu Tôn ca ca, dùng đan dược của gia hỏa kia dưỡng thương, lại quay đầu giáo huấn hắn!
Lời này thật nói đến trong tâm khảm của Thiếu Tôn, khẽ gật đầu, trầm ngâm nghĩ:
- Ta vốn nghe nói trong Hận Thiên Thị có người mang theo Chân Long đến, liền cố ý trở về, tùy thời thu phục làm của riêng, vốn không muốn sinh sự, từ từ mưu tính, lại không nghĩ tới gia hỏa kia ngang ngược như vậy, không thể nói trước, ta cũng phải động chút thủ đoạn cường ngạnh, đợi sau khi thương thế của ta lành, kẻ này đừng mong sống yên lành!
Sau khi tính toán, Thiếu Tôn nhận lấy thuốc trị thương, thản nhiên nói:
- Đa tạ Ninh nhi muội muội...
Hận Thiên Ninh cười nói:
- Thiếu Tôn ca ca nhanh trị hết thương thế là được, ta ở cửa ra vào hộ pháp cho ngươi!
Nói xong đứng ở cửa phòng, dựa khuông cửa nhìn Thiếu Tôn cười.
Thiếu Tôn thản nhiên nói:
- Chỉ là chữa thương, tùy thời có thể ngừng lại, không cần hộ pháp gì!
Nói xong, thần thức thăm dò vào đan dược, trong thời gian ngắn đã dùng ít nhất bảy loại phương pháp dò xét, phát hiện xác thực là đan dược tốt nhất, cũng không có dị thường, vì vậy không chút lo lắng ăn viên thuốc, từ từ vận chuyển linh lực luyện hoá, không bao lâu, dược tính dần dần phát tán, rót vào lục phủ ngũ tạng, từ trong ra ngoài, thương thế đều phục hồi rất nhanh.
- Quả nhiên là một đan dược tốt...
Trong nội tâm Thiếu Tôn thầm nghĩ, đồng thời lại cảm thấy, gia hỏa kia từ ngoại khư đến, trên người lại có nhiều thứ tốt như vậy, đợi cho chiếm Xích Long của hắn, cũng phải bắt giữ cẩn thận hỏi thăm, xem hắn có nắm giữ một ít công pháp hữu dụng không...
Đang suy tư, đột nhiên cảm giác có chút không đúng, bụng dưới chẳng biết lúc nào, lại có một đoàn dục hỏa bay lên.
Thiếu Tôn cả kinh, thầm nghĩ vì sao lại ở lúc này phát tác?
Vội vàng thi triển bí pháp áp chế dục hỏa, để tránh ở trước mặt Hận Thiên Ninh hiện ra nguyên hình, lại không nghĩ tới, lúc này dục hỏa đến quá nhanh, chỉ nháy mắt đã đốt toàn thân, ngay cả bí pháp cũng không áp chế nổi, trong lúc nhất thời, khí huyết toàn thân như sông lớn vỡ đê, làn da đỏ như máu.
- Thiếu Tôn ca ca, ngươi không sao chứ?
Hận Thiên Ninh tựa ở cửa ra vào hỏi, không khỏi có chút lo sợ bất an.
Vèo...
Đột nhiên Thiếu Tôn mở mắt ra, ánh mắt đỏ hồng.
- A... Thiếu Tôn ca ca... Ngươi...
Hận Thiên Ninh kinh hãi, vội vàng lui về phía sau một bước, ánh mắt hoảng sợ nhìn Thiếu Tôn.
- Thanh nhi muội muội... Ngươi tới...
Thiếu Tôn trầm giọng mở miệng, thanh âm khàn khàn, trong ánh mắt cũng lộ ra chút tà dị.
- Ta... Ta mới không tới đâu... Ta có việc... đi... đi trước...
Vốn là sự tình trong kế hoạch, Hận Thiên Ninh lại bỗng nhiên cảm giác lúc này toàn thân Thiếu Tôn đều lộ ra tà khí, bộ dáng vốn anh tuấn cũng đột nhiên trở nên đáng ghét, nàng vốn thích Thiếu Tôn tuấn mỹ lỗi lạc, lúc này lại thấy hắn như vậy, thích ý bỗng nhiên phai nhạt, tăng thêm trong nội tâm có chút sợ hãi, vì vậy vội vàng chạy ra khỏi cửa.
- Thanh nhi muội muội ngươi... ngươi trở lại...
Thiếu Tôn trầm giọng kêu to, nhưng chỉ mới một nửa, đã cưỡng ép đè xuống, tự nói:
- Đi... Ngươi đi mau...
Giống như bản tâm hắn cũng không muốn tiếp xúc Hận Thiên Ninh, ước gì nàng đi mau.
Nhưng một tia lý trí kia, ở dưới dục hỏa hừng hực, rất nhanh giống như băng tuyết tiêu tán, tà ý thiêu đốt.
- Nha đầu chết tiệt kia, trở lại cho ta!
Thiếu Tôn gầm lên, cả người chụp ra ngoài.
Động tác hoàn toàn không giống như nhân loại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất