Chương 489: Trấn áp Hỏa chủng
Thời điểm ba người nói chuyện với nhau, đã trao đổi tin tức, vào lúc này, bốn tiểu tổ của Trục Yêu Minh cũng chạy tới, bọn hắn đều im lặng, phân biệt tới gần hang đá, Hạc sư huynh phi thân tiến lên, lật túi trữ vật, vậy mà có năm trăm mười hai trận kỳ nho nhỏ bay ra, hắn thuận ngón tay chỉ, mấy hơi sau đã bày ra một trận pháp ở cửa động.
- Lợi hại...
Phương Hành dùng Nguyệt Như Ý dò xét động tĩnh bên này cũng âm thầm tắc luỡi, phát hiện ba vị khách quý kia quả thực có chút bất phàm.
Bố trí xuống trận pháp không khó, ngay cả hắn cũng không thể tiện tay bố trí xuống một đại trận bình thường, nhưng thiếu niên kia lại tiện tay bố trí ba tầng đại trận, cũng chính là năm trăm mười hai trận kỳ, thậm chí ngay cả thời gian suy tính cũng không có, cái này liền hiển lộ tạo nghệ trận pháp kinh người, dù sao trận pháp mỗi nhiều một tầng, thời gian suy tính sẽ phức tạp gấp tám lần.
Người này tiện tay bố trí xuống trận pháp tam chuyển, có lẽ trình độ trận pháp huyền ảo không tính quá sâu, nhưng mấu chốt ở chỗ hai chữ lập tức, trong nháy mắt tính ra phương vị của năm trăm mười hai trận kỳ, đây là công lực sâu như thế nào?
Đơn giản mà nói, tạo nghệ trận pháp của người này, đã là mạnh nhất Phương Hành tiếp xúc qua.
Sau khi bố trí trận pháp ở cửa động, người bày trận đánh vào một đạo linh quang, năm trăm mười hai trận kỳ cùng nhau vận chuyển.
Theo trận kỳ chuyển động, liền có một lực hút cường đại từ trong trận pháp hiện ra, chỉ nghe trong hang đá cát bay đá chạy, hỏa diễm ở cửa động càng lúc càng mạnh mẽ, sau nửa ngày, bỗng nhiên ánh lửa đại thịnh, lại có một ánh lửa giống như long nhãn bay ra, tựa như đom đóm phơi phới trên không trung, bồng bềnh lấp lóe, nhiệt lực giống như mặt trời.
- Hỏa chủng mạnh như vậy, vận khí không tệ... Đại trận tam chuyển, phong ấn!
Hạc sư huynh thấy được Hỏa chủng, cũng có chút mừng rỡ, nhanh chóng bắt pháp quyết.
Năm trăm mười hai trận kỳ lập tức bay múa, linh quang lấp lóe, bao bọc Hỏa chủng ở trong đó.
Hỏa chủng kia chấn kinh, ở trong trận pháp tả xung hữu đột, giống như muốn chạy trốn, tuy năm trăm mười hai trận kỳ vây nó ở bên trong, linh lực đầy đủ, nhưng sự tình ngoài ý muốn xuất hiện, hỏa lực trên Hỏa chủng quá mạnh mẽ, sau khi năm trăm mười hai trận kỳ bao trùm nó, vậy mà ẩn ẩn có mùi khét truyền ra, trận kỳ lại không chịu nổi nhiệt lực.
- Tốt, phẩm chất còn vượt qua ta dự đoán...
Hạc sư huynh không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, tu vi phóng thích mãnh liệt, ra sức áp chế Hỏa chủng phản kháng.
- Hạc sư huynh, ta đến giúp ngươi!
Một nam tử khác thấy thế, vội vàng hét lớn, tế ra một hộp ngọc, trong hộp tuôn ra hơi nước màu trắng, cũng ở trên không Hỏa chủng hóa thành một đóa sương vân màu trắng, dưới đám mây bao phủ, sương khí rét lạnh đóng băng hư không.
Ở dưới sương khí áp chế, hỏa diễm trên Hỏa chủng ẩn ẩn có vẻ yếu bớt, nhiệt độ chung quanh cũng đang hạ thấp, thậm chí ngay cả biên giới Xích cốc cũng có dấu hiệu kết sương, nhưng không chờ ba vị khách quý vui vẻ, Hỏa chủng nhẹ nhàng lay động, phía trên có yêu khí phóng ra, trong thời gian ngắn hỏa diễm lại phóng đại...
Oanh!
Hạc sư huynh khống chế năm trăm mười hai trận kỳ, chừng hơn phân nửa dấy lên hỏa diễm, mây trắng ở giữa không trung phóng thích ra vô số sương khí, lại bốc hơi lên rất nhiều hơi nước màu trắng, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được thu nhỏ lại...
- Đáng chết, Yêu tính còn sót lại của Yêu Tiên kia sống lại, vậy mà tình nguyện tự hủy cũng không nguyện để chúng ta hàng phục!
Hạc sư huynh phẫn nộ kêu lớn:
- Hồng sư muội, cho mượn Thiên La Cẩm của ngươi...
Nữ tử khẽ gật đầu, véo một ngón tay bắt quyết, sau đó bàn tay nhẹ nhàng đưa ra sau đầu, động tác lơ đãng kia, lại khiến cho thần thức quanh người nàng thu vào, ở dưới Nguyệt Như Ý của Phương Hành nhìn quét, lập tức thấy rõ hình dạng, rõ ràng là một nữ tử mặc váy đỏ, dung nhan cực kỳ xinh đẹp, sau đầu lại không cài trâm, mà dùng một cái khăn gấm cột tóc.
Chỉ nhìn một cái, lại khiến trong tâm Phương Hành hơi động, mơ hồ cảm giác: khí tức trên người nữ tử kia có chút quen thuộc?
Còn chưa cẩn thận suy nghĩ, nữ tử kia đã bắt xong pháp ấn, sau đó bàn tay trắng nõn kéo khăn gấm đi, mái tóc đen mất đi trói buộc, lập tức tản ra ở trên không trung, một màn tuyệt mỹ kia thật khiến người mê mẩn, nữ tử dương tay tế khăn gấm về phía không trung, lại đón gió biến lớn, bao tới Hỏa chủng.
Oanh!
Cái khăn tay kia, cộng thêm sương mù và trận kỳ còn sót lại, cùng nhau bao vây, hóa thành một quả cầu màu trắng.
Quả cầu kia trôi nổi giữa không trung, giấu kỹ hỏa diễm, nhưng vẫn có thể thấy được bên trong có lực lượng xung kích mãnh liệt, như Hỏa chủng kia vẫn đang không ngừng phóng ra lực lượng kinh người, nhưng bị khăn gấm cưỡng ép bao phủ.
Chỉ có điều lúc này, phù văn trên khăn gấm dần dần thoáng hiện, càng lúc càng sáng.
Nữ tử kia mở miệng, thanh âm có chút cấp bách:
- Thần tính của Hỏa chủng quá mạnh mẽ, khăn gấm của ta cũng chống đỡ không được bao lâu!
Ánh mắt của Hạc sư huynh lành lạnh, thở hổn hển mấy hơi, âm thanh lạnh lùng nói:
- Hỏa chủng này bất quá là một tia thần tính của Yêu Tiên kia mà thôi, ngay cả một phần vạn lực lượng cũng chưa tới, chẳng lẽ tập hợp lực lượng của ba người chúng ta còn không hàng phục được nó sao? Chê cười, dù thần hồn của Yêu Tiên kia sống lại, hôm nay ta cũng phải luyện hóa nó, Hồng sư muội, La sư đệ, ba người chúng ta đồng loạt ra tay áp chế nó...
Hai người khác đáp ứng, như nổi lên ngạo ý, ngang nhiên ra tay, muốn mạnh mẽ trấn áp Hỏa chủng.
Bốn vị tiểu tổ của Trục Yêu Minh thấy thế, hơi do dự, cuối cùng đi lên, muốn thúc dục linh lực trợ giúp trấn áp Hỏa chủng.
Nhưng Hạc sư huynh thấy vậy, lại quát một tiếng:
- Cút ngay, các ngươi không hiểu thuộc tính của khăn gấm, muốn nhiễu loạn thần phù bên trong sao?
Sắc mặt của ba tiểu tổ ngượng ngùng thu tay lại, thối lui đến một bên.
Lăng tiểu tổ Lăng Tiêu Tiêu là người thông minh, không có tiến lên đụng cây đinh, mà ánh mắt trầm tĩnh, như suy nghĩ cái gì, qua nửa ngày mới lên tiếng nói:
- Ba vị sư huynh sư tỷ, tiểu muội có một chủ ý, lực lượng của Hỏa chủng kia quá mạnh mẽ, khó có thể trấn áp, không bằng đưa pháp thuyền đến, mượn nhờ trận nguyên trên pháp thuyền phong ấn nó?
Lời vừa nói ra, ba vị khách quý hơi suy nghĩ, Hạc sư huynh nói:
- Kế này có thể thực hiện, chỉ là dùng trận nguyên trên pháp thuyền trấn áp Hỏa chủng, pháp thuyền xem như hủy, Lăng gia lão tổ của các ngươi không đau lòng sao?
Lăng Tiêu Tiêu cười nói:
- Tuy pháp thuyền này là Lăng gia lão tổ tự tay luyện chế, nhưng không coi bảo vật quý giá gì, cứ việc dùng!
- Đã như vậy, đa tạ!
Hạc sư huynh mở miệng, cũng không nhiều lời nữa.
- Sư huynh khách khí!
Lăng Tiêu Tiêu nghe vậy cực kỳ vui mừng, mặt mày mỉm cười, lập tức lấy ra ngọc phù truyền tin, lệnh Đông trưởng lão điều khiển pháp thuyền tới, trên pháp thuyền có một trận nguyên ẩn chứa lực lượng cường đại, chính là căn bản để pháp thuyền vượt qua Lạc Nhật Đại Mạc, nếu dẫn lực lượng kia ra, quả thực có thể vượt nửa bước Nguyên Anh, khó có thể tưởng tượng.
- Ta có một Băng Ly Thần Phiên, có thể thoáng áp chế Hỏa chủng...
Sau khi Dư gia tiểu tổ thối lui, bỗng nhiên mở miệng nói, sau đó lấy ra một thần phiên, phía trên thêu một Ly Long màu trắng trông rất sống động, còn chưa thúc dục, trên lá cờ đã có lãnh ý um tùm thích phóng, Hạc sư huynh thấy thế, không khỏi gật đầu, Dư gia tiểu tổ đại hỉ, vung vẩy thần phiên, Ly Long hiển hóa ra, bay về phía Hỏa chủng, vòng quanh bay múa.
Mạc gia tiểu tổ thấy thế, cũng cắn răng nói:
- Ta có ba tấm Cửu U Huyền Băng Phù, có thể dùng để trấn áp Hỏa chủng!
Nói xong cũng lấy ra ba tấm phù triện màu sắc óng ánh, phất tay đánh vào giữa không trung.
Bọn hắn không nguyện để Lăng gia đoạt hết danh tiếng, cũng muốn thừa cơ hội này, kéo tốt quan hệ với ba vị khách quý đến từ Thần Châu, chỉ là người ta dâng ra pháp thuyền, mình lại không được, tuy chiếc pháp thuyền kia là do Đông trưởng lão điều khiển, nhưng lại là vật của Lăng gia, chỉ có Lăng Tiêu Tiêu mới có thể dâng ra, bọn hắn không còn thượng sách, chỉ có thể lấy ra bảo bối của mình.
Thôi Thiểu Đình thấy vậy, vốn muốn giao ra Yêu Đan mình cất giữ, nhưng lại do dự, nghĩ tới một biện pháp khác, kêu lên:
- Mấy vị sư huynh, ta có một biện pháp, Hỏa chủng kia khó hàng như vậy, đơn giản là bởi vì bên trong còn sót lại Yêu tính không nguyện bị chúng ta hàng phục, nhưng nếu như dùng huyết mạch Yêu tộc hiến tế, có thể thu lại hay không?
Ba vị khách quý nghe vậy, không khỏi nao nao, liếc nhau, cảm giác việc này có thể thực hiện.
Hạc sư huynh nói:
- Nếu có, thì nhanh đi bắt giữ, không câu nệ tu vi, huyết mạch càng tinh khiết càng tốt!
Thôi Thiểu Đình đại hỉ, kêu lên:
- Trên pháp thuyền có, chính là tiểu đệ mua lại, bây giờ sẽ đi bắt giữ...
Dứt lời chắp tay, hóa thành lưu quang lướt gấp, chạy về chỗ pháp thuyền.
- Chúng ta lấy ra dị bảo trân tàng, nhưng hỗn đản kia lại thuận nước giong thuyền...
Ba tiểu tổ liếc nhau, trong ánh mắt đều có chút không cam lòng.
Bọn hắn đều nhìn ra, ba vị khách quý đến từ Thần Châu kia, thật rất coi trọng Hỏa chủng, đã tới trình độ quyết tâm hàng phục, ai có thể giúp đỡ chuyện này, thì không thể nghi ngờ quan hệ sẽ càng thân cận, sau khi tới Yêu Đình, sẽ được ba vị này chiếu cố, đến lúc đó lấy được chỗ tốt to lớn, quả thực khó có thể tưởng tượng...
Mà từ phản ứng của mấy vị khách quý, ý kiến của Thôi Thiểu Đình, không thể nghi ngờ là hợp tâm tư của người ta nhất.
Nhất là Lăng Tiêu Tiêu, trong nội tâm thầm hận, nghĩ thầm lúc trước mình dẫn tán tu kia lên thuyền, xác thực là muốn lừa bịp Thôi Thiểu Đình, về sau sự tình xác thực náo không lớn không nhỏ, làm cho nàng cực kỳ hài lòng, chỉ là ai nghĩ tới, lúc trước mình tiện tay đào lên một cái hố, lại để họ Thôi thuận tay nhặt được tiện nghi?