Chương 535: Kỳ hoa Ngũ Nhân Tổ
Yêu Đế các đã có từ lâu, không biết đã lưu truyền qua bao nhiêu năm, theo lời đồn thì đã có từ ba ngàn năm trước, Yêu tộc còn nắm giữ hai châu Bắc Câu cùng Nam Chiêm. Hơn nữa đại bộ phận thế lực ở Nam Chiêm thì có ba vị Yêu Đế đi tới Bắc Câu nghèo nàn, liên thủ xây dựng Yêu Đế các, bởi vậy một tòa Bạch Cốt Tháp trấn áp, được người ta gọi là Yêu tháp, đây là nơi thần bí nhất của Yêu tộc.
Theo tục truyền bên trong Yêu Đế các có ẩn chứa linh tính của ba vị Yêu tổ, có tu hành đạo âm. Người đi vào có thể ngộ đạo pháp, lắng nghe đạo âm, thậm chí còn có người nói bên trong Yêu Đế các giấu một bộ kinh quyển, do ba đại Yêu Đế liên thủ viết ra. Một khi nắm giữ bộ này có thể đột phá gông cùm thiên địa, tu thành Yêu Tiên cũng không có gì khó khăn, có điều có tìm được hay không thôi.
Yêu Đế các này cùng Nam Hải Quy Khư, Thần Châu Dao Trì, Tây Chúc Ma Uyên có tên tuổi ngang nhau, rốt cục có kinh quyển Yêu Tiên hay không thì không ai biết được, có điều sự huyền diệu của nó là chắc chắn. Năm tháng trôi qua, cứ trăm năm Yêu đình đều chọn một vị tiểu bối Yêu tộc kiệt xuất nhất cho vào bên trong giành tạo hóa. Có người từ đó đi ra hiểu được đạo pháp, tu vi đột nhiên tăng mạnh, có người thì thu được dị bảo như hổ thêm cánh, chiến lực mạnh mẽ, cũng có người thu được linh đan dị thảo, Trúc Cơ trung kỳ đi vào, sau khi đi ra tu vi đã là Kim Đan…
Dù là kém nhất ở bên trong cũng tìm được mười viên tiên linh, chấn kinh Yêu tộc.
Cũng vì nguyên nhân này Yêu Đế các trở thành điểm ngắm mưu cầu cơ duyên lớn nhất của Yêu tộc. Cứ trăm năm một lần, Cổ Yêu bát mạch, thậm chí một số người tài tuấn xuất thân từ Yêu tộc đều sẽ vì thế mà tranh đến một mất một còn, đây là đặc tính quyết định của Yêu tộc, nắm tay người nào lớn người đó được vào.
Nhưng lần này Yêu Đế các mở ra lại khác biệt với những lần trước, lấy thiên hạ đại thế mà cải biến, Yêu đình thập đại trưởng lão đã từng liên thủ thiết hạ đại tế đàn, thỉnh cầu Yêu tháp phụng tế muốn được mở rộng Yêu Đế các. Tiểu bối Yêu tộc kiệt xuất đều có thể đi vào, thậm chí sứ giả Thần Châu cùng Long tử Long tôn Thương Lan Hải Long cung cũng sẽ tiến vào Yêu Đế các, tìm kiếm tạo hóa…
Nguyên nhân này khiến Yêu Đế các trở thành việc quan trọng ngàn năm hiếm thấy của Yêu tộc. Chẳng những các tiểu bối Yêu mạch kiệt xuất sôi nổi xuất quan, mà ngay cả Long Hậu Thương Lan Long cung cũng mang con mình trở về Yêu địa tế tổ. Ngay cả Thần Châu cũng đưa tới những đệ tử bọn họ cảm thấy tốt nhất, thứ nhất là ký hiệp nghị ngưng chiến với Yêu đình, thứ hai là tiến vào Yêu Đế các tìm kiếm tạo hóa.
Vốn Đại Kim Ô vì Phù Tang sơn xuống dốc, còn Phương Hành là Nhân tộc không có tư cách tiến vào trong đó nhưng nhân duyên tế hội, lại thêm Căn bá hiển lộ thần thông mang đến lực uy hiếp lớn. Cô Nhận sơn cùng Thanh Khâu sơn dẫn động sóng ngầm, giúp bọn họ đoạt được thời cơ tiến vào Yêu Đế các. Một đạo pháp chỉ Yêu đình đưa tới Phù Tang sơn, thình lình phát hiện hai núi có hai danh ngạch, chừng năm người.
Cũng vì nguyên nhân này, trước một ngày Yêu Đế các tế tháp mở ra thịnh hội, Phương Hành đi cùng bọn Đại Kim Ô.
Trong thịnh hội này, Yêu đình thập đại trưởng lão chính thức tiếp đãi sứ giả Thần Châu, thậm chí vì Long Hậu Cửu Đầu Trùng Thương Lão Hải trở về mà bày thịnh yến, cũng như tất cả những người xuất sắc Yêu mạch đều có tư cách tiến vào Yêu Đế các biểu diễn. Có thể nói cảnh tượng này vô cùng lớn, có lời đồn có thể gặp được Nguyên Anh lão tổ, mà một Yêu tộc phổ thông để có tư cách tiến vào trong hội trường phải mất đến ba mươi viên linh tinh.
Đơn giản mà nói, không làm gì chỉ tiến vào tiệc rượu xem náo nhiệt cũng phải mất ba mươi viên linh tinh.
- Mẹ nhà nó, ba mươi viên linh tinh, nếu không tiểu huyền tôn cùng con quạ trọc lông ngươi về đi, ta bán kiếm được sáu mươi khối linh tinh…
Lúc này, cửa ra vào Thiên Phong Uyển, bên trong yến hội sớm đã bắt đầu, chỗ cửa lớn đã có năm người, à không đúng phải nói là bốn người một quạ. Trong bốn người này, một thiếu niên mặc áo bào vàng nhạt, dáng người thon dài, dáng vẻ tuấn tú, có điều ánh mắt có chút tặc, nhìn thế nào cũng không trung thực. Bên phải hắn là một con Kim Ô to lớn, chẳng biết tại sao nó không biến hình người, còn bên trái hắn là một cô gái nhỏ, vóc dáng mảnh khảnh, khuôn mặt xinh đẹp cười rạng rỡ.
Đi theo phía sau là hai tên ngốc, một tên thiếu niên dáng người tuấn mỹ, phong cách cùng ăn mặc khá oai phong, nhưng lúc này có vẻ hơi uể oải, lười biếng đi theo ba người. Tên bên cạnh đi thụt về phía sau một chút, người này có mái tóc thưa thớt, xanh xao vàng vọt, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, thận trọng nhìn bốn phía.
Năm người này chính là Phương Hành, Đại Kim Ô, Ô Tang Nhi, Kim Sí Tiểu Bằng Vương cùng con trai tộc trưởng Ô Nhất Điển.
Lúc đầu Phương Hành không định mang theo Tiểu Bằng Vương cùng Ô Nhất Điển, nhưng dù gì cũng có năm vị trí, vậy dẫn theo bọn họ tham gia náo nhiệt cho vui.
- Ngươi… Ngươi không thể bỏ rơi ta, cha ta nói muốn để ngươi mang theo ta đi quan sát trải nghiệm.
Đi tuốt ở phía sau, Ô Nhất Điển nghe Phương Hành nói muốn đuổi y đi, bán vé của y lấy linh tinh thì nhất thời bị dọa sợ đến hét lên.
Ô Tang Nhi im lặng nắm lấy cánh tay Phương Hành, quay đầu an ủi Ô Nhất Điển:
- Đừng sợ, hắn dọa huynh đấy!
Vẻ sợ hãi của Ô Nhất Điển lúc này mới giảm xuống, thận trọng liếc nhìn Phương Hành một chút.
Phương Hành trở tay bóp tay Ô Tang Nhi, cũng không để ý phản ứng của Ô Nhất Điển.
Đây cũng là một người đáng thương, lúc đầu thiên tư xuất chúng, so với Đại Kim Ô cùng Ô Tang Nhi thì mạnh hơn nhiều, đã từng là thiên tài được so sánh cùng Hồ Tiên Cơ của Thanh Khâu sơn, Tiểu Viên Vương Đại Thánh sơn. Lúc đó Ô Cổ Mộc cũng rất có tham vọng, muốn bồi dưỡng con mình trở thành niềm hi vọng trong tương lai của Kim Ô nhất mạch, cho nên n tạo áp lực quá lớn cho y, thúc giục mạnh mẽ.
Chỉ tiếc Kim Ô nhất mạch có tư nguyên thiếu hụt, tuy Ô Nhất Điển được phụ thân chiếu cố nhưng so với Hồ Tiên Cơ cùng Tiểu Viên Vương vẫn không thể nào sánh được. Nếu dựa vào thiên tư của mình, y có thể theo kịp tiến độ tu hành của đám Hồ Tiên Cơ, thậm chí còn cao hơn, nhưng theo tu vi tăng trưởng, sai sót khi thiếu thốn tài nguyên dần hiển lộ, sức mạnh càng ngày càng không đủ.
Nhưng càng như thế, cùng với kỳ vọng của phụ thân vào y quá nhiều khiến Ô Nhất Điển vô cùng nóng vội, liều mạng muốn tăng tu vi, cuối cùng ở Trúc Cơ trung kỳ bị tẩu hỏa nhập ma, khi Ô Cổ Mộc phát hiện ra y có điều không thích hợp liền cưỡng ép ngừng tu luyện. Khi ngừng tu luyện được thì căn nguyên cũng đã bị đả thương, cả người như bị điên điên khùng khùng, bụng dạ hẹp hòi, dù có linh dược cũng không thể trị liệu được.
Đơn giản mà nói, con Ô Nha này xem như hỏng rồi.
Kỳ thật cũng chính vì vậy Ô Cổ Mộc mới xem trọng Đại Kim Ô. Ông ta cũng biết rõ con trai mình đã bị phế rồi, hi vọng của Kim Ô nhất mạch chỉ có thể phó thác vào Đại Kim Ô. Có điều ông ta cũng không đành lòng quát tháo con mình, dù sao Ô Nhất Điển bị tẩu hỏa nhập ma hơn phân nửa nguyên nhân là do ông. Nếu không phải ông thúc giục quá gấp cũng sẽ không xuất hiện tình huống này.
Lần này Yêu Đế các mở ra, ông cũng muốn tìm cho Ô Nhất Điển một chỗ, nên khẩn cầu Phương Hành dẫn y đi.
Ngay cả Đại Kim Ô cùng Ô Tang Nhi cũng biết nội tình nên dù có chán ghét Ô Nhất Điển cũng cố gắng nhường nhịn y.
Ô Nhất Điển hoảng sợ muốn chết nhưng tên Kim Sí Tiểu Bằng Vương kia lại không quan tâm, lười biếng nói:
- Ta thật sự không muốn đi vào…
Lời còn chưa nói hết, phía sau đầu liền bị Đại Kim Ô đập cho một cánh, mắng:
- Đây chính là hai vị lão tiền bối Cô Nhận sơn muốn ngươi đi theo hai vị tiểu tổ chúng ta, tiểu tử ngươi không theo chúng ta vậy là muốn tìm con hồ ly tinh lẳng lơ kia sao?
Kim Sí Tiểu Bằng Vương giận dữ, trừng mắt nhìn Đại Kim Ô nói:
- Con quạ đáng chết kia, ngươi dám đánh ta?
Đại Kim Ô không nói hai lời lại cho một cánh, con mắt trừng lớn hơn:
- Đánh ngươi thì sao?
Chỉ Phương Hành:
- Đây chính là tiểu tổ nhà người, còn ta, biết ta là ai không?
Hỏi xong lại chỉ miệng mình:
- Ta chính là huynh đệ của tiểu tổ nhà ngươi, cũng chính là một vị tiểu tổ khác, giáo huấn ngươi không phải là chuyện kinh thiên địa nghĩa hay sao. Với lại, ngươi chỉ có tu vi Trúc Cơ, dám nổ cánh có tin ta thu thập ngươi không?
Kim Sí Tiểu Bằng Vương tức giận đến phát cuồng, một thân linh lực bạo phát, quát lớn:
- Đừng tưởng rằng tu vi Trúc Cơ thì ta sẽ sợ ngươi.
Phương Hành bên cạnh quay đầu, vỗ đầu Tiểu Bằng Vương:
- Huyền tôn, ngươi lại sao thế?
Kim Sí Tiểu Bằng Vương như bị xì hơi, chán chường đến không có sức sống nói:
- Không có… Không có việc gì…
Tiếng nói như từ trong kẽ răng phát ra, gã cực hận Phương Hành nhưng cũng cực sợ Phương Hành. Gã biết rõ tên khốn kiếp này nhất định sẽ đánh gã, mà lão tổ tông Cô Nhận sơn lại chẳng nói lời nào, ngược lại còn dặn dò gã cùng giữ gìn mối quan hệ với tên khốn này.
- Sao hai người các ngươi thích bắt nạt người khác thế, còn chính sự đấy, vậy mà còn nháo ở đây…
Ô Tang Nhi như gà mái nhỏ, hết bảo vệ cho Ô Nhất Điển rồi lại bảo vệ cho Tiểu Bằng Vương, lảm nhảm không ngừng.
Bốn tên gia hỏa này ở cùng một chỗ, thật khiến nàng hao tốn quá nhiều tâm tư.
Phương Hành thì ưa thích hù dọa Ô Nhất Điển, Đại Kim Ô không có việc gì thì tìm Tiểu Bằng Vương kiếm chuyện, Tiểu Bằng Vương lại xem thường Ô Nhất Điển, Ô Nhất Điển vui buồn thất thường, gặp chuyện gì liền la to, nàng kẹp ở giữa giải quyết mâu thuẫn, vô cùng bận rộn.
Có điều công lực càu nhàu của nàng cũng rất siêu phàm, nhìn thấy môi hồng chu lên thì âm thanh vang lên so với đậu phộng rang còn nhanh hơn, không riêng gì Phương Hành cùng Đại Kim Ô bất đắc dĩ che tai, sắc mặt Tiểu Bằng Vương cũng tái xanh.
- Được rồi được rồi, đừng nói nữa, chính sự cái rắm, không phải chỉ đến vuốt mông ngựa với đàm phán cùng hồ ly tinh lẳng lơ kia thôi sao?
Phương Hành bất đắc dĩ cắt ngang lời Ô Tang Nhi.
- Không phải chính sự?
Ô Tang Nhi trừng mắt, nói nhanh hơn:
- Sao ngươi lại nói lời khó nghe như vậy chứ? Không phải các vị tiền bối lệnh cho chúng ta đến tạo quan hệ thân thiết cùng những vị tuấn tài tiến vào trong Yêu Đế các, định ra minh ước được là tốt nhất, nhất là lúc cùng Tiên Cơ tỷ tỷ đấu pháp có thể tìm mấy vị bằng hữu tương trợ sao? Đây là lo lắng chúng ta thua quá khó coi, ngươi không muốn có người trợ giúp à? Mặt khác, ngươi cùng Tiên Cơ tỷ tỷ lập đấu ước, dù sao trận đấu này cũng do các lão tiền bối định xuống, không thực hiện không được, Thanh Khâu sơn cũng thúc giục…
- Được được rồi, nghe lời Tang Nhi, tranh thủ thời gian đi vào đi thôi…
Lúc này, Đại Kim Ô bị ma âm thôi thúc, trực tiếp tước vũ khí đầu hàng, sắc mặt Phương Hành cũng cổ quái gật đầu.
Hai người bọn họ không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ Ô Tang Nhi này lải nhải thôi.
- Hừ, Hồ tỷ tỷ có uy vọng cao như vậy, mười người tiến vào Yêu Đế các có hết chín người giúp nàng, các ngươi…
Vào lúc này, Kim Sí Tiểu Bằng Vương nghe Ô Tang Nhi nói, ngược lại có chút khinh thường ở bên cạnh dội thêm gáo nước lạnh.
Phương Hành nghe được thì tức giận, đúng lúc muốn tìm người trút giận liền vỗ tay lên đầu gã một cái nói:
- Ngươi nói cái gì đó?
- Ngũ tổ nói không cho phép ngươi tùy tiện đánh ta…
Kim Sí Tiểu Bằng Vương tức giận cũng không dám phát tác, nhìn Phương Hành kêu lên.
Lời còn chưa nói hết lại bị Đại Kim Ô đánh cho một cánh:
- Sao dám nói với tiểu tổ bằng giọng điệu này?
- Ta không đi nữa, ta muốn về nhà.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương tức giận không chỗ phát tác, ngồi xổm trên mặt đất không chịu đi.
Đã lớn đến như vậy nhưng Tiểu Bằng Vương được Cô Nhận sơn xem như cục cưng quý giá mà nuôi dưỡng nên còn chưa bị chọc đến tức giận thế này bao giờ.
- Ơ kìa, sao lại nháo lên như thế, ta đã nói chúng ta phải yên tĩnh bàn bạc chuyện chính sự…
Ô Tang Nhi đã không biết nói gì nữa, khi tới trấn an Tiểu Bằng Vương miệng nhỏ lại bắt đầu không ngừng nổ lên như đậu rang.