Chương 567: Pháp đấu pháp
Hạc sư huynh cũng không nghĩ tới, bất quá tu vi quả thực bất phàm, thấy một kiếm này tới nhanh, hai tay như thiểm điện bắt pháp ấn, quanh người thình lình hóa ra đạo đạo hỏa diễm, tựa như hơn mười Hỏa Long xoay quanh, kiếm của Phương Hành bổ vào trên thân rồng, lại bị đạo đạo hỏa diễm ngăn cản, nhất thời cự kiếm không rơi xuống nổi.
- Vô lễ!
Trong miệng hắn quát chói tai, hai đầu lông mày có chút bất mãn.
Lấy thân phận của hắn, chịu tự mình ra mặt giúp Phương Hành hóa giải oán thù, hơn nữa bày ra chủ động cầu hoà, thậm chí muốn che chở, đã là cực kỳ khó được, lời nói khó nghe, rất nhiều Đạo Tử ở đây, lại có mấy người đáng giá hắn làm như vậy
Nhưng hắn không nghĩ tới, một mảnh hảo tâm của mình, lại sẽ đổi lấy ác ý của tên khốn kiếp này.
Phương Hành lại quát lên:
- Thông qua được khảo nghiệm, liền cho ta một cơ hội đi theo các ngươi lăn lộn, không thông qua khảo nghiệm, ta chết chính là chết vô ích phải không, con mẹ ngươi, ngươi coi mình là cái thá gì?
Trở tay đánh xuống một kiếm nữa, dĩ nhiên vận chuyển nhiều loại đan pháp:
- Hiện tại ta tới khảo nghiệm ngươi một chút, nhìn ngươi có tư cách theo ta lăn lộn hay không!
Xuy!
Lại một kiếm chém ra, đã thúc dục hỏa diễm trong nội đan, kiếm quang đảo qua, một biển lửa gia trì kiếm ý.
Lấy hỏa phá hỏa, Hạc sư huynh vừa ra tay, liền thể hiện hỏa diễm kinh người, hơn xa hỏa diễm của Hồ Tiên Cơ, cũng chính là hỏa ý kia bao phủ hư không, khóa lại một phương không gian, khiến cho kiếm của Phương Hành chém không xuống, mà Phương Hành đối mặt chiêu này, cũng thi triển Tam Muội Chân Hỏa trong nội đan, lấy hỏa phá hỏa, nứt vỡ hư không, một kiếm dứt khoát chém xuống.
- Hỏa diễm của kẻ này mạnh như thế
Hạc sư huynh đã hiện lên vẻ kinh ngạc.
Cho tới nay, bọn họ chứng kiến Phương Hành, kính nể chỉ là nhục thể, thân thể của tiểu ma đầu này cường hãn, đã đạt đến tình trạng không thể tưởng tượng, không nói hắn bằng vào thân thể đánh bại Hồ Tiên Cơ, Vô Ảnh Sơn Đạo Tử, Tử Vụ Hồ Đạo Tử liên thủ, chỉ nói hắn có thể đón đỡ chín đao của Chu Tiên Giác mà không chết, hơn nữa có thể trực tiếp đứng dậy tái chiến, uy thế không giảm, thì đã thuộc về khó được.
Bằng thân thể này, đã đủ để hắn đạt được một vị trí ở Thần Châu.
Chẳng qua cho dù thân thể có mạnh, nhưng đan phẩm của kẻ này không cao, là một sự thật đã chú định trước. Bất luận ai cũng nhìn ra được, hắn chỉ đan thành nhất pháp, hơn nữa một pháp kia chỉ có hỏa diễm nhàn nhạt, thoạt nhìn không phải đan pháp khó lường gì, đan phẩm như vậy, không nói thi triển hỏa pháp không có uy lực cường đại, tương lai thành tựu càng có hạn, có thể tu đến Kim Đan hậu kỳ, đã là trời cao ban ân rồi.
Cái này cũng là nguyên nhân mà mặc dù Hạc sư huynh kính Phương Hành, nhưng không tính quá mức coi trọng.
Kính Phương Hành, kính chính là sự tình trước kia hắn làm, nhưng dù sao tiền đồ bị ngăn trở, thành tựu không lớn.
Bởi vì ý nghĩ này, hắn mới để Chu Tiên Giác đi thử cân lượng của Phương Hành một chút, dù sao tông môn Thần Châu là không thu phế vật.
Chẳng qua tất cả ý niệm đều ở thời điểm Phương Hành thi triển ra hỏa diễm quét sạch sẽ.
Chỉ thấy theo Phương Hành vận kiếm, hỏa diễm trong cơ thể nổ tung, ánh sáng bám vào trên kiếm, theo hắc kiếm chém ra, trên thân kiếm bám vào hỏa diễm uy thế kinh người cũng lướt qua thân hình. Hư không hóa thành biển lửa, giống như một áo choàng bằng lửa kéo dài trăm trượng, che đậy hư không, lại như biển lửa cuốn lại, bao phủ về phía Hạc sư huynh.
Khúc khích xuy…
Thanh âm làm người ta khiếp sợ vang lên, biển lửa đối chiến hỏa diễm, hỏa diễm thôn phệ hỏa diễm, hai người phân biệt thi triển ra hỏa diễm, thế nhưng sau khi va chạm, lại sinh ra hiệu quả chôn vùi, không ngừng va chạm sau đó biến mất.
Ầm ầm!
Hai đạo hỏa diễm chôn vùi, Hạc sư huynh khóa lại hư không trước người đã muốn nghiền nát, thậm chí hỏa diễm của Phương Hành còn chiếm thượng phong, có một hỏa mãng theo hắc kiếm của Phương Hành, dứt khoát phách Hạc sư huynh quỵ xuống, uy thế vô địch.
- Ta tu luyện Tỏa Tinh Quan Tam Thế ba trăm năm, mới luyện Hỏa ý đến tinh khiết trong tinh khiết, lại không bắt được kẻ này
Trong nội tâm Hạc sư huynh cũng kinh ngạc, cơ hồ không thể tin được một màn này.
Hắn tự nghĩ tu thành Thuần Dương Hỏa, ở Thần Châu đã sắp xếp trước ba, trừ Yêu Quỷ Ác Hỏa của Hoàng Phủ gia và Liệt Ma Diễm ở Ma giới, thì không có đối thủ, lại không nghĩ tới hôm nay sẽ thua.
Đương nhiên, nếu hắn biết hỏa diễm của Phương Hành là do Tam Muội Chân Hỏa biến thành, thì sẽ không có suy nghĩ như vậy.
- Trước bắt giữ ngươi, lạidạy ngươi đạo lý làm người!
Thấy kiếm của Phương Hành chém tới, Hạc sư huynh nhíu mày, trong tâm đã có chút tức giận.
- Oanh!
Hắn một tay bấm niệm pháp quyết, dựng ở trước ngực, tay kia biến ảo, trấn áp về phía Phương Hành.
Ở trước người hắn, theo pháp quyết hình thành, lập tức xuất hiện một núi cao nguy nga, như kéo dài nghìn vạn dặm, vắt ngang ở giữa Phương Hành và hắn, ngăn một kiếm vô kiến bất tồi của Phương Hành, hắn thì thò bàn tay ra, hóa thành đại thủ vàng rực, lớn nhỏ cỡ trăm trượng, toàn thân như vàng ròng đúc thành, chưởng như cung điện, chỉ như kim trụ, ngạnh sanh trấn áp về phía Phương Hành.
Cái này còn chưa tính, thời điểm đánh ra thức thứ hai, hắn miệng phun một chữ:
- Tù!
Chữ này vừa ra, một tia chớp màu xanh giống như rắn bay ra, viễn độn ngàn trượng, lặng yên không một tiếng động uốn lượn đến sau lưng Phương Hành, sau đó hóa thành lôi võng, giống như một gian lao tù do lôi điện màu xanh hóa, trực tiếp khóa hư không quanh người Phương Hành lại, để hắn không thể trốn tránh, thậm chí không thể na di, thành thành thật thật bị mình trấn áp.
- Núi, kim, lôi...
- Sư huynh từ Thần Châu tới kia đồng thời sử dụng ba đạo pháp, cộng thêm hỏa diễm vừa rồi, là đan thành tứ pháp sao?
- Tu sĩ Thần Châu, thật có uy năng bực này sao?
Các yêu tu thấy một màn này, cả đám đều như bị sét đánh, tâm thần kích động.
Thấy đao ý của Chu Tiên Giác, đã để bọn họ cảm giác áp lực vô hạn, lúc này thấy tứ pháp của Hạc sư huynh, lại càng cảm thấy tuyệt vọng.
Duy chỉ có Lệ Hồng Y, nhìn một màn kia ánh mắt lạnh lùng:
- Hạc sư huynh đan thành ngũ pháp, lúc này trừ Mộc pháp thủ hộ thân thể, tứ pháp còn lại đều đã thi triển ra, không biết tiểu ma đầu kia có thể ngăn cản không?
- Hây a, đùa giỡn uy phong với ta?
Phương Hành bị nhốt ở bên trong lại không hề sợ hãi, ngược lại cảm giác càng đánh càng thoải mái, rống to một tiếng, hắc kiếm tà tà chỉ thiên, không có bổ về phía Hạc sư huynh đang kết sơn ấn, mà dẫn động hỏa diễm còn sót lại xông lên trời, chỉ hướng đại thủ màu vàng phô thiên cái địa kia.
Cùng lúc đó, tay trái hắn bắt ấn, điểm hướng hư không, pháp ấn và hư không đụng vào nhau, khuếch tán ra một vòng gợn sóng như vằn nước, sau đó có thủy ý cuồn cuộn, cuối cùng hóa ra một mảnh sóng lớn, nửa hơi thành hồ, một hơi thành biển, ba hơi thành đại dương mênh mông, lăn lộn giống như Thiên Hà đổ ngược, dứt khoát vọt về phía Hạc sư huynh, chính là thủy ý của Thương Lan Hải Long Châu.
Sau đó hắn há miệng, nhìn Hạc sư huynh mắng to:
- Tù con mẹ ngươi!
Theo một câu nói tục, phun ra một tia thiểm điện màu tím, hóa thành lôi mãng, ngăn cản tia chớp màu xanh.
Tia thiểm điện này, rõ ràng là do Tạo Hóa Lôi Dịch chuyển hóa thành.
Thủy, hỏa, lôi, rõ ràng là tam pháp!
Trong lúc nhất thời, không trung tràn đầy loạn lưu, thủy hỏa lôi điện hiện ra, dĩ nhiên loạn thành một đoàn.
Mà chúng yêu xung quanh, thậm chí đám người Lệ Hồng Y, Cửu Vương Tử, Hạc sư huynh, thì đều ngây người.
Ai nói tiểu ma đầu này thân thể cường hoành, đan phẩm thấp kém, rõ ràng chính là đan thành tam pháp!
Trước đó tiểu ma đầu này đã biểu hiện khủng bố như thế, lại vẫn chưa dùng toàn lực?
- Ha ha ha ha, cùng ngươi đấu pháp không đủ thống khoái, các ngươi cùng lên đi...
Cái này còn chưa tính, sau khi tiểu ma đầu thi triển tam pháp, ngăn cản tam pháp của Hạc sư huynh, trong tiếng cười lớn, bỗng nhiên lại đạp ra ba bước, mỗi một bước đều có hư cảnh núi lớn hiển hóa, nguy nga hùng hồn, khí thế đáng sợ, sau đó phân biệt đụng về phía Hồ Tiên Cơ, Tử Vụ Hồ Đạo Tử, Vô Ảnh Sơn Đạo Tử, Thái Thạch Si Nhi, Chu Tiên Giác...
Tiểu hỗn đản kia không chê chuyện lớn, lại muốn dốc sức chiến sáu người.
- Hắn điên rồi sao?
Chúng yêu đã bị hù đến hai chân run rẩy, tiểu ma đầu kia thình lình thể hiện tứ pháp, này đã chứng minh hắn cũng là đan thành tứ pháp, so với Hạc sư huynh thể hiện ra bốn thần thông thì không kém mảy may, nhưng càng thêm đáng sợ, là hắn đang ác đấu với Hạc sư huynh, còn dám khiêu khích người khác, đây là ngông cuồng, hay quá điên khùng, không để chúng yêu vào mắt?
- Biểu ca, hắn... hắn đến tột cùng muốn làm gì?
Ô Tang Nhi khẩn trương đến nói lắp, quay đầu nắm chặt cánh của Kim Ô.
Nhưng vừa quay đầu, đã thấy Kim Ô hung hăng vò đầu mình nói:
- Con mẹ nó, tứ pháp a, đan thành tứ pháp, tiểu hỗn đản này ở địa phương quỷ quái kia khẳng định lại chiếm được cơ duyên to lớn, còn lớn hơn hắn nói cho ta nghe, lúc ấy vì sao Kim gia ta lại do dự, ta do dự cái gì chứ, ta nên đi theo hắn vào a...