Lược Thiên Ký

Chương 603: Hắn không được!

Chương 603: Hắn không được!

Hồ Quân trưởng lão lại cũng không nghĩ đến chuyện ông ta cho rằng mình khám phá ra bí mật của Phương Hành là đại sự vui mừng, nhưng lại là chuyện khổ của Đạo Vô Phương.
- Ai! không nghĩ tới tên tiểu ma đầu Nam Chiêm này vậy mà cũng tới kén rể, hơn nữa nhìn dáng vẻ trưởng lão Hồ Quân còn khá xem trọng hắn nữa, Tạ sư huynh xem ra ngươi nhiều hơn một đối thủ cạnh tranh rồi, người này không thể kém hơn so với hai đối thủ khác, nếu cuối cùng thật sự cần phải đấu pháp quyết, ngươi có chắc chắn thắng hắn hay không. . . Một chiêu ném hồ lên trời kia cũng không tầm thường đâu. . .
Đạo Vô Nhai trở về phòng nằm ở trên một cái trên giường ngọc rộng mười trượng than thở.
Lúc đối mặt với hắn, khuôn mặt của Tạ Lâm Uyên vẫn rất nghiêm chỉnh không thay đổi chút nào, còn Khâu Tiểu Ngọc thì một mặt u oán ngồi xếp bằng ở cách hắn khoảng một trượng, vẻ mặt buồn bã cúi đầu không nói, giống như rất tức giận nhưng lại không dám rời đi.
- Đạo Vô Phương, thanh phôi kiếm kia dùng được không?
Tạ Lâm Uyên trầm mặc một lát mới lạnh lùng mở miệng, giọng nói lãnh đạm.
Trong lúc nhất thời Đạo Vô Phương không biết nói gì, sau khi thở dài một tiếng mới trả lời:
- Coi như ngươi tặng ta một thanh phôi kiếm, để ta giúp ngươi chuyện này cũng không cần lúc nào cũng nhắc nhở ta, cha ta đã không cho phép ta nhúng tay vào, ngươi đừng lỡ miệng hại ta bị phạt!
Tạ Lâm Uyên cười lạnh một tiếng, cũng không trả lời.
Tự nhiên Đạo Vô Phương hiểu rõ tâm ý của hắn, nên bất đắc dĩ nở nụ cười khổ:
- Sớm biết như vậy sẽ không nhận đồ vật của ngươi! Mà thôi, dù sao cũng không phải là trêu chọc nhân vật không nên trêu, ta nhớ tuy đám người Nam Chiêm đến bốn năm trước phần lớn bị trấn áp xuống, nhưng không phải cũng có mấy người trà trộn vào trong sư môn Khâu sư muội sao, nghe nói có một vị mặc áo choàng đỏ thẫm được Linh Đạo trưởng lão các ngươi rất thích, người này có thể làm cho Hồ Quân trưởng lão tha cho hắn một lần, chắc hẳn cũng có đại nhân vật trông chừng, tuy chuyện không có cái gì to tát nhưng làm việc không thể quá trực tiếp, phải vòng vo mà thôi, dùng chút thủ đoạn khiến hắn cúi đầu!
- Hừ, ngươi chuẩn bị làm thế nào?
Trên mặt Tạ Lâm Uyên vẫn không có xuất hiện nụ cười.
Dường như Đạo Vô Phương lại nhớ ra chuyện gì đó thú vị. Cười đến mức cái bụng rung lên:
- Ta chuẩn bị mời hắn dự tiệc!
. . .
. . .
- Hắn. . . Hắn không được. . .
Lúc này bên trong Di Tình tiểu viện, Long nữ nghe Hồ Quân trưởng lão nói xong liền thay đổi sắc mặt, liên tục lắc đầu.
Hồ Quân trưởng lão hơi run run. Thấp giọng nói:
- Ngao Trinh! lão phu chịu ơn điểm hóa của cha cháu, ta có thể tu thành Nguyên Anh không thể không quan hệ đến ba quyển đạo thư cha cháu tặng ta năm đó, bởi vậy lão phu coi cháu là con cháu của chính mình mà đối xử, ta không nói chuyện vòng vèo nữa. Lần này, cháu dự định lấy chuyện trung thân làm thẻ đánh bạc, đổi lấy một chút hi vọng sống cho Thương Lan Hải Long Cung, thẻ đánh bạc đã quăng đi ra, nhưng người có thể tiếp được cũng không nhiều, kỳ hạn một năm sắp tới, tiểu bối đến kén rể xếp đầy cả sảnh đường, nhưng người chân chính mang theo pháp chỉ mà đến, gia thế đủ để sánh ngang địa vị Thương Lan Hải lại chỉ có mấy cái cổ thế gia cùng mấy người của các môn phái lớn, hơn nữa người tới đều là chi thứ. Thành ý cực ít, Bắc Tam Đạo có một Tạ Lâm Uyên đến nhưng có chút. . .
Sắc mặt Long nữ cũng trở nên ảm đạm, nàng cắn môi một cái nói:
- Nếu không phải lần này Ngao Trinh không cần mặt mũi, lấy mình ra vì Long Cung đổi lấy một chút hi vọng sống thì lần kén rể trước đó cháu cũng đã xác định, không cần nhìn rể là ai, tu vi như nào, tính tình ra sao. Chỉ nhìn ai có thể mang ý chỉ gia tộc đến, chịu giúp cháu khôi phục Long Cung, lấy danh nghĩa kén rể nhưng thật ra là kết minh. Mà cháu chính vì lần kết minh này đã thể hiện thành ý ra ngoài, quả thực tu vi người kia không yếu nhưng rảnh rỗi không việc, một thân một mình thì lấy cái gì ra chống đỡ đại thế Long Cung.
Hồ Quân trưởng lão cũng thở dài nói:
- Nếu hắn thực sự có liên quan tới Linh Sơn tự. Ngược lại cũng không phải là không thể. . .
Long nữ suy nghĩ đến ngơ ngác, sau khi chăm chú suy nghĩ một lát, cuối cùng trên mặt chỉ một vệt bi thương, nàng nhẹ giọng than thở:
- Thôi quên đi, cho dù hắn có thể giúp đỡ cháu thật sự, cháu cũng không muốn hắn hỗ trợ, lần này chiêu rể nói trắng ra chỉ là trao đổi ích lợi mà thôi, cháu còn quản ai làm chồng cháu chứ, có năng lực mang đến một tia hi vọng cho Long Cung là tốt rồi, thế nhưng hắn. . . không được. . .
Giải thích xong nàng vẫn nói thêm một câu:
- Ai cũng được, thế nhưng hắn. . . không được!
Nói đến chỗ này biểu hiện của Long nữ vô cùng cô đơn, nàng thở dài sâu kín, cúi đầu không nói. . .
- Ai nói tiểu gia không được.
Đúng lúc này Phương Hành ở trong phòng, vỗ một cái lên cánh Đại Kim Ô, trừng mắt nhìn tên đệ tử Thiên Nhất Cung đứng phía trước nói ra.
Nhắc tới cũng rất trùng hợp, nếu Hồ Quân Đại trưởng lão đã tự mình dặn dò lấy lễ để tiếp đón thì ngoại trừ cái phòng nhỏ này ra, tự nhiên Phương Hành cũng có người tới hầu hạ, mà trùng hợp thế nào người được phái tới hầu hạ hắn dĩ nhiên là hai người lúc trước mang trang phục cho Khâu Tiểu Ngọc, Khâu Tiểu Ngọc đã rời khỏi phòng, suốt ngày đi theo Tạ Lâm Uyên khiến hai người bọn họ rảnh rỗi, nên chuyển đến chỗ Phương Hành.
- Nàng nói ngươi không được, ngươi có tâng bốc cũng không được đâu!
Đại Kim Ô dùng cánh đập lại Phương Hành một cái, lười biếng mắng.
Mà cô bé người hầu Ninh Yên của Thiên Nhất Cung cũng sợ hãi đến mức ngay cả lời cũng không nói ra được, nàng thấp giọng nói:
- Ngươi hỏi ta lần này đến kén rể có những ai sao! Ngoại trừ đệ tử chân truyền Phù Khí Đạo Tạ Lâm Uyên Tạ sư huynh ra, còn có Khổ Hải Vân Độc, Văn gia Cự Dương Thành Văn Diệc Nho, tất cả đều rất lợi hại, thêm sư huynh ngươi nữa chính là bốn người, nghe nói bây giờ đang họp, xem trong bốn người các ngươi ai có thể cùng Trưởng Công Chúa định ra chuyện tốt, huynh muốn lặng lẽ làm thịt mấy người bọn họ, vậy khẳng định là không được. . .
- Nếu nói như vậy, vậy thì chỉ có thể làm theo quy củ rồi. . .
Phương Hành bắt đầu cân nhắc, hắn chợt nhớ tới một chuyện, chỉ vào tên đệ tử mập mạp bên cạnh nói:
- Vậy ai lấy cho ta chậu nước rửa chân!
Nữ đệ tử Thiên Nhất Cung này vẫn luôn im lặng không lên tiếng sợ bị Phương Hành chú ý tới nghe hắn nói xong trực tiếp đen mặt, nghĩ thầm tên vương bát đản nay quá thù dai rồi, thời điểm hắn tới mình không để ý tới hắn vậy mà ghi hận đến bây giờ, Tô sư huynh chỉ định đến nơi này hầu hạ hắn, Ninh Yên sư muội được hắn lấy lễ để tiếp đón, nói lời tốt lành còn chính mình thì làm việc nặng. . .
Nhưng hết cách rồi, quy củ trong Thiên Nhất Cung rất nghiêm ngặt, gọi bọn họ là đệ tử ngoại môn cho êm tai thôi, còn thực ra không khác tạp dịch là mấy.
Đừng nói là Phương Hành bảo nàng lấy nước rửa chân, coi như muốn muốn thân thể của nàng, nàng cũng không từ chối được.
- Nếu dựa theo quy củ thì bây giờ sư huynh cần phải chuẩn bị một phần lễ vật!
Đại Vận đi rồi Ninh Yên mới ở bên cạnh nhỏ giọng, diện mạo người sư muội kia đối với mình như nào nàng đều để ở trong mắt.
Nàng cũng không phải là ngốc, biết lúc này mình nên làm như thế nào, tận tâm nhắc nhở. Về phần Phương Hành làm như thế nào từ tôi tớ Khâu Tiểu Ngọc chuyển mình biến hóa thành quý khách của Thiên Nhất Cung nàng không biết, cũng lười suy nghĩ, chỉ biết có thể ở gần Tiểu Kính Hồ như vậy, còn được Tô sư huynh phái hai người mình tới hầu hạ thì thân phận kia nhất định là phi phàm, nếu leo lên được thì chính là cành cây cao.
- Đến tột cùng cần lễ vật gì.
- Lễ ra mắt đưa cho Trưởng Công Chúa, ba ngày sau chính là lúc gặp mặt Trưởng Công Chúa, từng người đến đây kén rể, đều bí mật chuẩn bị một phần hậu lễ, tặng cho Trưởng Công Chúa, quà tặng càng nặng dĩ nhiên càng được coi trọng rồi, có người nói, sau khi gặp mặt còn có thể đàm pháp luận đạo cùng Trưởng Công Chúa, chọn ra người nổi bật, luận trên đạo đài không phân cao thấp. . .
Ninh Yên không ngại phiền phức, mang quy củ kén rể ra nói với Phương Hành một lần.
Phương Hành thiếu kiên nhẫn, khoát tay áo một cái nói:
- Được rồi, ta thấy con mụ này phải dùng một gậy đánh ngất xỉu khiêng về nhà!
Đang nói chuyện thì có người tới gặp, người tới dĩ nhiên là đệ tử chân truyền Tô Quân của Thiên Nhất Cung, người này đưa tới một tấm thiệp mời.
- Thiếu Cung Chủ nhà các ngươi muốn mời ta ăn cơm.
Đối mặt với đệ tử chân truyền Thiên Nhất cung, Phương Hành vẫn tùy tiện ngồi ở trên ghế, ngẩng đầu nhìn Tô Quân nói.
Lc này Tô Quân không còn ngạo ý vô hình như lần đầu gặp gỡ nữa, nụ cười rất là ôn hoà, tìm không ra một điểm xấu, nhẹ đầu nói:
- Đúng vậy, Phương đạo hữu pháp thuật tinh thâm, thực lực hơn người, Thiếu Cung Chủ nhà tôi rất là kính nể, đặc biệt ra lệnh cho tôi đưa tới mời, đêm nay nguyện ở bên trên Kính Hồ bố trí yến hội, mời đạo hữu đi vào, nói chuyện luận đạo, thưởng hoa ngắm nguyệt, mong đạo hữu nể mặt!
Nghe hắn nói khách khí như vậy, Phương Hành cũng liếc mắt nói:
- Ta và Thiếu Cung Chủ nhà các ngươi có giao tình sao?
Tô Quân hơi run run, cười khổ nói:
- Tuy rằng bốn năm trước Thiên Nhất Cung đã từng đi tới Nam Chiêm, nhưng từ khi Thiếu Cung Chủ nhà ta Kết Đan cũng chưa từng đi qua, chắc hẳn trước đó vẫn chưa từng gặp mặt cùng Phương đạo hữu.
Phương Hành gật gật đầu nói:
- Không có giao tình lại mời ta ăn cơm, vậy khẳng định là không có ý tốt.
Nhất thời sắc mặt Tô Quân trở nên khó coi, ngẩn ngơ hồi lâu mới cười khổ nói:
- Phương đạo hữu nói đùa, kỳ thực mỗi khi có đồng đạo đến Thiên Nhất Cung làm khách, Thiếu Cung Chủ đều thiết yến khoản đãi theo lệ, đây là lễ nghi của Thiên Nhất Cung!
Phương Hành khinh thường nhìn hắn, móc móc lỗ mũi không nói lời nào.
Tô Quân cũng có chút lúng túng, lại mở miệng cười nói:
- Dĩ nhiên không phải ai cũng xứng đáng nhận đưuọc lễ nghi này!
Phương Hành nói:
- Ta có lợi gì không?
Quả thực Tô Quân không thể nói ra được một câu, mời ngài ăn cơm thì có chỗ tốt gì?
Đường đường là tu sĩ Kim Đan, cho chút mặt mũi có được hay không.
Nhưng Tô Quân vẫn cười khổ nói:
- Phương đạo hữu có yêu cầu gì, đều có thể đưa ra, Thiên Nhất Cung sẽ làm chủ. . .
Không chờ hắn nói hết câu, Phương Hành đã cười hì hì cầm một khối ngọc bội bên hông hắn nói:
- Món đồ này được nè. . .
Quả thực Tô Quân không biết nói gì nữa, bất chấp nói:
- Nếu như đạo hữu không chê. . .
Phương Hành cầm lấy nói:
- Không chê!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất