Lược Thiên Ký

Chương 616: Khổ Hải Vân Độc

Chương 616: Khổ Hải Vân Độc

Phương Hành nghiêm mặt nhìn tên đệ tử Linh Xảo Tông rời đi, rồi lại chợt cười cười, ôm đứa bé nhìn Long nữ lần nữa, lúc này Long nữ thậm chí có một loại cảm giác sợ hết hồn hết vía, chỉ lo tên này xuất ra cái gì đó khiến cho nàng không giải thích được, mà không phân rõ càng không xong... Nói đến lại thấy buồn cười, đúng là tâm trạng của vị trưởng công chúa Thương Lan Hải này đang sợ.
- Đủ rồi!
Nhưng cũng vào lúc này có một tiếng quát chói tai vang lên, tiếng quát như kiếm âm chấn động đạo cung, mạnh mẽ đè ép tất cả các âm thanh khác xuống.
Tiếng hét này tựa như kiếm ngâm, khi vang lên liền chặt đứt mọi thanh âm khác.
Khiến tất cả mọi người trong sân đổ dồn ánh mắt về phía hắn.
Người mở miệng là đại kiếm khách không đến trăm tuổi của Khổ Hải Vân gia_Vân Độc, người này mặc một thân áo gai, trên dưới không có bất luận pháp khí hay ký hiệu gì, hắn ngẩng đầu lên dùng ánh mắt lạnh lùng quét đám người, đặc biệt là khi ánh mắt quét qua chỗ Phương Hành còn dừng lại trong chốc lát, sau đó mới mở miệng:
- Ta không thích chuyện phiền phức, cũng không thèm để ý, hôm nay ta phụng mệnh của lão tổ đến hoàn thành hôn ước cùng trưởng công chúa điện hạ, nếu phần dâng lễ đã kết thúc, cũng không nên chờ đến ngày mai mới đấu pháp, ta chỉ hỏi một câu, ai dám tranh giành cùng ta.
Hắn hét một tiếng uy nghiêm đáng sợ như vậy cũng khiến trong sân yên tĩnh mấy phần, nhưng vẫn có tiếng bàn luận trầm thấp vang lên.
Đa số người đã hoàn thành mục đích của mình, chỉ đợi lần trao đổi cuối cùng, quyết định việc chia đều lợi ích.
Đơn giản tới nói, cũng chính là đối với bọn họ chuyện gì.
Dù sao họ cũng là tông môn thế lực Thần Châu Bắc Vực, ở trình độ nào đó mà nói họ là cùng tiến cùng lùi, cũng không có khả năng vì một người phụ nữ quyết đấu sinh tử.
Nhưng chuyện vẫn có ngoại lệ, đó chính là Khổ Hải_Vân Độc, Phù Khí Đạo_Tạ Lâm Uyên, Văn gia đại phù sư Văn Diệc Sư, lại tăng thêm tiểu ma đầu Nam Chiêm đang ôm trẻ con luôn mồm luôn miệng nhận mẹ nữa, trong bốn người này, có ba người đầu được gia tộc bày mưu tính kế, không chỉ muốn kí kết Tứ Hải Minh Ước. Còn muốn cướp đoạt vị trí người đứng đầu, khống chế minh chủ đạo, mà việc ai thành chủ đạo cũng rất đơn giản, phương thức đã sớm truyền lưu ở trong bóng tối của lần ký kết minh ước này, ai có thể định ra hôn ước cùng trưởng công chúa. Người đó sẽ thuận lý thành chương đứng đầu Tứ Hải Minh.
Thương Lan Hải Long Cung thống ngự bốn biển, bây giờ triều đình đại loạn, tâm thần thế lực bốn biển cũng di động, không ai biết có bao nhiêu người đầu phục bên Long mẫu, cũng không biết còn có bao nhiêu người ở trong bóng tối vẫn thuần phục Long tộc chính thống, bây giờ Long nữ không cách nào công nhiên lộ diện liên hợp những lực lượng kia, nếu không phải vậy chỉ sợ mệnh lệnh được ban ra một khắc, những người trong bốn biển thuần phục Long Cung chính thống còn chưa kịp đứng lên đã chết không minh bạch rồi. Nhưng sau khi nàng có thực lực để tự vệ, công nhiên giơ cao đại kỳ, không biết sẽ có bao nhiêu Hải tộc xin vào.
Mà sức mạnh của những Hải tộc này liền tương đương với của hồi môn của Long nữ, trọng trách khôi phục Long Cung chính là lễ hỏi của nhà chồng, cuối cùng sau khi khôi phục Long Cung, tài nguyên khổng lồ trong bốn biển chính là động lực của các tông môn thế lực trong Bắc Vực gia nhập Tứ Hải Minh Ước.
Muốn làm minh chủ Tứ Hải Minh Ước, cần phải cưới được Long nữ. Kỳ thực việc này cũng là một cái hạn chế, trên danh nghĩa có hôn ước cùng Long nữ, bố cáo tứ phương, liền tương đương với chuyện không để ý đến mặt mũi của Thương Lan Hải Long Cung, đó là việc không có đường lui. Đương nhiên quá trình đấu pháp cùng Long hậu Thương Lan Hải sẽ thu được càng nhiều lợi ích. Nhưng nó cũng gánh chịu nguy cơ rất lớn, mặc dù thế lực gia nhập Tứ Hải Minh Ước rất nhiều, nhưng người có can đảm, hơn nữa quyết tâm mời vị “Bồ Tát” Long nữ này về cũng chỉ có ba phương thế lực mà thôi.
Về phần Phương Hành! Vị đại gia này nghĩ càng đơn giản hơn, hắn chỉ muốn tìm mẹ cho con hắn!
Ban đầu hắn định dùng ám chiêu thanh lý một đám người cạnh tranh, vì dù sao bọn họ cũng không thể cưới mẹ của con hắn.
Ở một mức độ nào đó mà nói, đúng là hắn đã làm được việc này.
Nhưng tác dụng không lớn, người chân chính chạy đến vì Long nữ chính là những tu sĩ đến từ bốn phương tám hướng, những tiểu tu sĩ mưu toan cưới được người đẹp, một bước lên trời cũng có thể tham gia náo nhiệt, nhưng căn bản không có tư cách tiến vào đạo cung.
Mà mục đích chủ yếu trong mắt những người tiến vào đạo cung, thậm chí có thể tham dự tranh đoạt cuối cùng lại không phải là Long nữ nữa!
Một câu nói kèm theo kiếm khí, rất có khí phách ngoài ta ra còn có ai, băng băng lãnh lãnh chém vào lòng người.
Trong khoảng thời gian ngắn, bên trong đạo đường không có người mở miệng.
Ngay cả chân truyền Phù Khí Đạo_Tạ Lâm Uyên cùng với đại phù sư trẻ tuổi nhất Văn gia_Văn Diệc Sư được công nhận là sẽ có một trường ác đấu cùng Khổ Hải Vân Độc cũng không có nhảy ra đối chọi gay gắt cùng Vân Độc, chứ càng không nói đến những tiểu tu sĩ thanh danh không đủ còn lại.
- Khổ Hải Vân Độc, chính là thiên tài kiếm đạo ngàn năm mới xuất hiện của Vân gia, thời điểm Trúc Cơ từng dùng một kiếm chém Kim Đan, sau đó tu vi đột phá, kết thành Kim Đan, hắn chỉ bế quan tìm hiểu kiếm đạo, rất ít khi xuất kiếm, hai năm trước đã từng so kiếm cùng thiên kiêu kiếm đạo Tiêu Tuyết tới từ Nam Chiêm, ung dung đánh bại nàng, hơn nữa còn hạ độc thủ, đánh gãy kinh mạch, miễn cưỡng biến cô gái kia thành tàn tật ...
- Cô gái kia cũng rất là bất phàm, từng lưu danh ở bia đá Huyền Vực Nam Chiêm, sau đó lại được đại tông môn Trảm Tình Thiên ở Trung Vực thu làm đệ tử chân truyền, có thể nói là tiền đồ vô lượng, là một trong vài người đến Thần Châu bốn năm trước có đại tiền đồ, ngay cả ở Thần Châu cũng có thể coi là thiên tài kiếm đạo đếm được trên đầu ngón tay, chỉ tiếc lấy tu vi Trúc Cơ đỉnh phong đối mặt Vân Độc, rơi vào kết cục kiếm gãy người phế!
- A, thực lực không đủ, mạnh mẽ ra mặt, không may mắn gặp phải xui xẻo, Khổ Hải Vân Độc tu luyện chính là sát phạt kiếm đạo, thích nhất chém thiên kiêu cùng tu kiếm đạo, để mài giũa kiếm của mình, thiên kiêu Nam Chiêm kia là mình muốn chết!
Trong lúc nhất thời, có tiếng xì xào bàn tán truyền đến, ánh mắt chúng tu sĩ nhìn về phía Vân Độc đều lấp loé không yên.
Trong tiếng bàn luận, Phương Hành đang ôm đứa trẻ cũng âm tình bất định nhìn Khổ Hải Vân Độc.
Lúc này ánh mắt uy nghiêm đáng sợ của Vân Độc cũng nhìn sang:
- Ta đã nghe nói qua tên tuổi của ngươi, năm đó cô gái kia thua dưới tay ta, ta đã hỏi nàng chiêu kiếm này có thể đảo lộn kiếm đạo Thần Châu hay không: Nàng lại mạnh miệng nói nếu đệ nhất nhân chân chính trong đám tiểu bối Nam Chiêm đến, ta ngay cả cơ hội xuất kiếm đều không có, bởi vì câu nói đó ta mới dứt khoát phế bỏ nàng, hôm nay ngươi đã đến rồi, có dám tiếp ta một kiếm hay không.
Phương Hành biểu hiện quái lạ nhưng không có vẻ mặt tươi cười như vừa rồi, hắn nhìn Vân Độc từ trên xuống dưới một lần, rồi lại từ dưới lên trên một lần, thẳng đến khi đại kiếm khách lộ vẻ tức giận mới bỗng nhiên mở miệng:
- Lúc đó tu vi ngươi là gì?
Ánh mắt Vân Độc phát lạnh, một lát sau mới nói:
- Kim Đan tầng bốn!
Phương Hành cười lạnh một tiếng, nói:
- Một tên Kim Đan tầng bốn đánh bại nữ tử Trúc Cơ, ngươi cảm thấy rất lợi hại hay sao?
Đáy mắt Vân Độc xẹt qua một tia buồn phiền, sát khí nồng nặc, quát lạnh:
- Ta tu kiếm, kính kiếm, cũng kính đối thủ, chỉ cần rút kiếm ra khỏi vỏ vậy thì bất kể là Linh Động hay là Nguyên Anh, thậm chí là Độ Kiếp đều sẽ dùng hết toàn lực, nàng là Trúc Cơ cũng tốt Kim Đan cũng được, tất cả đều không quan trọng gì, chỉ cần người đứng ở trước mặt của ta, vậy phải có giác ngộ đỡ lấy kiếm!
Phương Hành cười cười, nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Vậy cũng không cần phế bỏ nàng.
Đáy mắt Vân Độc lại bốc lên một vệt hàn ý:
- Có chơi có chịu, còn có cái gì có thể nói.
Phương Hành cười lạnh một tiếng:
- Nói cách khác, người khác dùng tu vi ép ngươi ngươi cũng nhận.
Ánh mắt Vân Độc lóe lên:
- Ngươi có bản lãnh ép ta
Phương Hành cười nói:
- Tiểu gia có bản lĩnh cho ngươi muốn khóc cũng không được!
Lúc hai người bọn họ nói chuyện, bên trong đạo đường không có người nào dám phát ra tiếng, mà khi trưởng lão Thiên Nhất Cung nghe được câu này liền thấp giọng ra lệnh cho tên đệ tử bên người, ra ngoài sắp xếp đài đấu pháp, ban đầu dự định ngày thứ hai tổ chức đấu pháp tranh giải nhất, nhưng tiểu ma đầu này thực sự làm cho người ta chán ghét, dường như khiến lần kén rể này mất hết tiết tấu, cần phải nhanh chóng mượn kiếm của Vân Độc thu thập hắn!
Trong tim chúng tu sĩ cũng âm thầm ngạc nhiên, không nghĩ rằng trận chiến đầu tiên này dĩ nhiên là Khổ Hải Vân Độc đối mặt ma đầu Nam Chiêm!
Tạ Lâm Uyên đối mặt với cục diện này, trong tâm liên tục cười gằn, đây là cục diện hắn vui mừng nhìn thấy nhất.
Trong lòng cũng thầm nghĩ, cuối cùng sự tình vẫn nằm trong dự đoán của Đạo Vô Phương, Vân Độc chính là thiên kiêu Tống Quy Thiền tự tay mời chào vào Hộ Đạo Minh, tuy Văn gia Văn Diệc Sư chưa từng gia nhập Hộ Đạo Minh, nhưng hắn lại là bạn tốt của Tống Quy Thiền, mơ hồ tạo thành áp lực đối với hắn và Đạo Vô Phương, ngoài mặt hoà thuận nhưng bên trong thực sự có phần tranh đấu, tuy thực lực tổng hợp của song phương khó phân cao thấp, lại thêm việc cùng ở Bắc Vực nên không cách nào phân cao thấp, nhưng bên trong đám tiểu bối như bọn họ, hắn cùng với Đạo Vô Phương đại biểu một đám tiểu bối, thật sự là ở thế yếu, lần này Long nữ kén rể, kỳ thực cũng là một lần bọn hắn đấu pháp.
Đơn giản mà nói, tu sĩ Nguyên Anh đã lui khỏi vị trí hậu trường, chỉ muốn làm sao Độ Kiếp, hoặc là mưu tính thế cuộc càng lớn hơn, bình thường sẽ không tham dự vào loại minh tranh ám đấu này, tình cờ điểm một lần cũng chỉ làm cho thế cuộc không sụp đổ đến mức quá lợi hại, ở ngoài mọi chuyện…vân… vân, từ lâu đã giao cho bọn tiểu bối Kim Đan cảnh rồi, ngay cả tộc trưởng cùng vị trí Tông chủ cũng để Kim Đan đảm nhiệm, loại hiện tượng này đều không khác nhau là mấy ở bốn vực, ngược lại cũng không phải mình Thần Châu, tộc trưởng yêu tộc cũng là Kim Đan.
Mặc dù tuổi tác đám người Tạ Lâm Uyên không lớn, bình thường đều là ba trăm tuổi đổ lại, cũng đã đại biểu một phương thế lực rồi, ở tình huống như vậy mà đạt được ước định thì coi như là bọn họ trong tranh đấu thất bại, Nguyên Anh sau lưng cũng chỉ biết bóp mũi chấp nhận.
Cũng chính bởi vì hắn ở thế yếu, mới liên thủ cùng Đạo Vô Phương, lấy Tứ Hải Minh Ước làm chủ đạo.
Nếu không có những ích lợi sau lưng, một thanh kiếm phôi kia của hắn không mời nổi Đạo Vô Phương tận tâm giúp hắn như thế.
Lần này vốn là hắn cùng với Vân Độc, Văn Diệc Sư ba người tạo thành thế chân vạc, hai người kia hoặc nhiều hoặc ít đều có quan hệ thân cận cùng Tống Quy Thiền, tuy rằng hai người bọn họ cũng tranh cướp Long nữ, nhưng mơ hồ có ý tứ cầm hắn xuống trước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai người này sẽ đào thải hắn trước tiên, sau đó bọn hắn mới tranh đấu xem ai là người đứng đầu cuối cùng, Đạo Vô Phương thân là chủ nhà nên không cách nào tham dự vào trong đó.
Nguyên nhân Tạ Lâm Uyên vẫn luôn nóng lòng lôi kéo Phương Hành là ở nơi này.
Bây giờ đạt được rồi, trận chiến giữa Vân Độc cùng Phương Hành còn chưa bắt đầu, đã khơi dậy lửa giận, có thể thấy được bất luận ai thắng trận chiến này, một người khác cũng sẽ không dễ chịu, hắn cũng không cần sợ bị người nhằm vào, an tâm ngăn địch là được...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất