Chương 648: Bắt nạt người.
- Bị bao vây?
Chúng tu xem cuộc chiến mới vừa từ trong yên lặng giật mình tỉnh lại, đột nhiên giống như bị dội nước lên đầu làm cho thanh tỉnh, cảm thấy rất hưng phấn, thần niệm như mạng nhện phóng về phía đại trận, ở nơi xa còn có nhiều đằng vân, vừa nghe được tin tức đám tán tu chạy thật nhanh đến xem náo nhiệt, vừa bay vừa nghe ngóng lẫn nhau
- Cái gì? Tiểu ma đầu kia bị bắt rồi? Thật nhanh.
- Ha ha, chút tài mọn không lên được mặt bàn này, quả nhiên gặp nhiều thua thiệt!
- Phong chủ Kỳ Tú Phong được mọi người xưng là 'Tiểu Gia Cát" thần toán vô song, làm sao sẽ bị mưu kế nhỏ nhặt của hắn lừa gạt?
- Lúc pháp chỉ ngày hôm qua bay lên, đại trận của Linh Xảo Tông đã được đẩy đến lực lượng mạnh nhất, chỉ chờ tiểu ma đầu lao tới!
Trong lòng chúng tu đều cho rằng Phương Hành sẽ xông trận vào buổi trưa như ước định, nhưng hắn lại đánh tới trước với suy nghĩ làm cho Linh Xảo Tông trở tay không kịp, bực thủ đoạn này cùng loại với đánh lén, nếu như Linh Xảo Tông thật hoàn toàn không có phòng bị, rất có khả năng thấy hắn xông đến luống cuống tay chân, nhưng đáng tiếc, kế này đã sớm bị Thi Pháp Ấn phát hiện, ba ngàn đệ tử toàn bộ mặc áo giáp, trận địa sẵn sàng nghênh đón quân địch, nhưng lại cố tình mở cửa giữa, cố ý dẫn tiểu ma đầu này vào trong, có thể nói gậy ông đập lưng ông, ngược lại dễ dàng dẫn hắn vào trong vòng vây đại trận.
Trong lúc nhất thời, vô số âm thanh bàn tán vang lên, ánh mắt nhìn vào Phương Hành cùng Đại Kim Ô ở trong trận đều là xem thường cùng chế nhạo.
Vốn cho rằng cuối cùng vẫn cần ba vị phong chủ Kim Đan Đại Thừa của Linh Xảo Tông, mới có thể trấn áp được tiểu ma đầu này, nhưng bây giờ xem ra lại không cần rồi, bị toàn bộ đệ tử tông môn mặc áo giáp vây khốn, một khi đại trận vận chuyển, tầng tầng lớp lớp, xung phong liều chết không ngừng, cho dù là Thần tử một phương cũng không thể xông ra ngoài trong khoảng thời gian ngắn, tám chín phần mười, tiểu ma đầu sẽ bị vây chết, cao thủ đều không cần ra mặt.
Mà lúc này, Phương Hành cùng Đại Kim Ô đang ở trong trận giống như ngẩn ngơ, sau đó tiểu ma đầu kia cưỡng ép nở nụ cười tươi như hoa, cười tủm tỉm gào với Thi Pháp Ấn:
- Phong chủ hữu lễ, ta không phải đến xông trận, ta đến nói chuyện với ngươi một chút!
Ở nơi xa trong mây, thân hình của Thi Pháp Ấn như ẩn như hiện, mặt không cảm xúc, thản nhiên nói:
- Ồ?
Đứa bé ở bên cạnh hắn lại vào lúc này bước ra một bước, quát lên:
- Tiểu ma đầu, sắp chết đến nơi còn muốn đùa giỡn tâm cơ cái gì? Linh Xảo Tông ta không có chuyện gì để nói với ngươi hết! Từ lúc ngươi rời khỏi cửa núi Thiên Nhất cung, cũng chính là lúc thoát khỏi sự che chở của Thiên Nhất cung, đệ tử tông ta gặp ngươi tất giết, bây giờ ngươi xông vào đại trận tông ta liền tự cầu phúc đi, đệ tử Linh Xảo Tông nghe lệnh, Ngũ Hành nghịch chuyển...
Trong tiếng hét vang, lệnh kỳ vung lên, là lập tức mạnh mẽ muốn mạng người.
Phương Hành giống như giật nảy mình, kêu lên:
- Mẹ kiếp ranh con, ông đây cùng Phong chủ các ngươi nói chuyện, ngươi cút về trong bụng mẹ ngươi đầu thai cho ta!
Một câu liền mắng Đồng nhi mười mấy tuổi có bộ dáng tuấn tú bên cạnh Thi Pháp Ấn, khiến hắn gân xanh hằn lên, suýt chút nữa bật khóc, mà Phương Hành lại không cùng hắn nói, hướng Thi Pháp Ấn kêu lên:
- Họ Thi, ngươi vây công ông đây như vậy, thật không công bằng!
Thi Pháp Ấn nghe lời ấy, mi tâm run lên, mở hai mắt ra.
Hắn cũng không muốn bị người nắm thóp, để tránh đám người Long Quân ở trong Thiên Nhất cung ra tay ở giây cuối cùng, bởi vậy tất nhiên muốn ép tiểu ma đầu này ở trên đạo lý, để hắn thua không lời nào để nói, liền lạnh giọng mở miệng:
- Trước khi định ra đánh cược, chính là ngươi nói muốn trên dưới Linh Xảo Tông chúng ta cứ việc triệu tập toàn bộ nhân mã, đến đây chặn ngươi, bây giờ Linh Xảo Tông ta tự trọng, thậm chí cũng không mời Nguyên Anh lão tổ đã nể mặt Long Quân lắm rồi, đã thế chúng ta cũng nhường ngươi ba phần, hiện tại ngươi tự xông vào đại trận, còn nói công bằng cái gì?
Phương Hành cười ha ha một tiếng, ưỡn ngực nhìn đệ tử Linh Xảo Tông xung quanh, từng người từng người đằng đằng sát khí, lớn tiếng nói:
- Nói thì nói như vậy, nhưng ngươi xem tất cả các đệ tử Linh Xảo Tông đều cầm trong tay pháp khí, phù triện, còn có mẹ nó kéo cả hung thú tới, ông đây lại tay không tấc sắt, đừng nói đại trận, bị pháp khí dìm cũng chết đuối? Thế này làm gì tính là công bằng? Không bằng, ngươi rút đại trận đi, hai người chúng ta đấu pháp sinh tử một chọi một ngay trước mặt chúng tu Bắc Vực, định thắng thua như thế nào?
- Tiểu ma đầu này thân hãm tuyệt cảnh, đã bắt đầu thấy sợ...
Trong không trung xung quanh, vô số tu sĩ đều cười lạnh, liếc mắt nhìn ra được tâm tư của Phương Hành.
Lúc này, chúng đệ tử Linh Xảo Tông xung quanh đang vây Phương Hành lại, trên mặt từng người tràn đầy vẻ giễu cợt, ánh mắt vô cùng khinh miệt.
- Cùng ta đấu pháp một chọi một?
Thi Pháp Ấn cười lạnh một tiếng, trong lòng của hắn ngược lại không cho là tự mình xuất thủ lại không bắt được tiểu ma đầu kia, nhưng việc đã đến nước này, lấy tính tình cẩn thận của hắn sẽ không tự tìm phiền phức, lúc này cười lạnh nói:
- Trước đó đánh cược, cũng không nói không cho phép dùng pháp khí, nếu ngươi có pháp khí gì phá trận, cũng có thể xuất ra, đây mới gọi là công bằng! Về phần đánh cược... Ha ha, lấy thân phận của Thi mỗ, nếu như lúc trước ngươi hạ chiến thư cho ta, thi mỗ không có lý do gì mà không chiến, nhưng đến lúc này, đánh cược đã bắt đầu, chịu phục đi!
Một câu nói kia liền giống như kết thúc tất cả, Đồng nhi lanh lợi bên người đã thuận thế vung lệnh kỳ lên, dùng sức vung lên.
- Kẻ bất nghĩa, nhanh chóng đền tội!
- Ầm ầm!
Chư đệ tử Linh Xảo Tông vây ở xung quanh lập tức động thủ, những người gần Phương Hành nhất, đồng thời giơ phù triện trong tay lên, mấy trăm đạo phù triện đan xen hành một cái lưới lớn, ùn ùn kéo xuống dưới, một cái lưới lớn buộc Phương Hành ở giữa, sau đó chính là trăm ngàn đạo phi kiếm, đơn giản biến một mảnh hư không thành biển kiếm, khí cơ lạnh lẽo muốn mạng người.
Ngoài ra, còn có rất nhiều hung thú gào thét không thôi, các loại Độc Hỏa phun ra ánh sáng u ám, vây quanh Phương Hành cắn nuốt.
Gần như trong nháy mắt, đại trận vây khốn đầu tiên liền khởi động, đương nhiên đây là đấu pháp mất mạng.
Mà Thi Pháp Ấn kia, ánh mắt u lãnh, nhếch miệng nở nụ cười lạnh.
Vốn là đánh cược có thể lưu lại tiểu ma đầu này hay không, lúc phân ra thắng thua mới cược đầu người, nhưng hắn đã ra nghiêm lệnh, lúc đại trận khởi động liền hạ sát thủ, trực tiếp muốn tiểu ma đầu này chết trong quá trình xông trận, nhưng lo lắng coi như tiểu ma đầu thua này, lúc mình thu hồi tiền đặt cược, đám người Long Quân lại hiện thân cứng rắn bảo vệ tiểu ma đầu này, đến lúc đó Linh Xảo Tông thật đúng là không tiện cự tuyệt.
Nhưng nếu trực tiếp để hắn chết trong quá trình xông trận, xong hết mọi chuyện, dù Long Quân xuất hiện, Linh Xảo Tông cũng dễ ăn nói.
- Ầm ầm!
Đại Kim Ô thấy vô tận nguy cơ vọt tới, cũng lập tức giang hai cánh ra, hai đạo phong bão tố từ dưới cánh hiển hóa, sau đó đột nhiên biến lớn, từng tia từng tia sức gió liền như dao cắt, hóa phạm vi mười trượng xung quanh nó cùng Phương Hành thành một mảnh Tử Vực. Vốn nó tu nhục thân, dùng lực lượng của hai cánh vật lộn hư không phát hiện chỗ tuyệt diệu, bây giờ nó theo Phương Hành nghe Long Quân giảng đạo, uy lực nâng cao một bậc, hai cánh vung lên xuất hiện phong bão tố, thậm chí xen lẫn mấy đạo lôi xà, lại khiến cho uy lực của một chiêu này mạnh hơn, cản các loại công kích ở bên ngoài.
- Rắc rắc...
Một mảnh phi kiếm đánh tới, bất ngờ bị nó cuốn lên chém thành mảnh vỡ, như mưa rơi xuống hư không.
Chỉ có điều, phi kiếm càng nhiều, công kích càng mạnh hơn bay đến giống như thuỷ triều vọt tới, trơ mắt nhìn bình phong này co vào.
- Thực lực không tệ lắm...
Đại Kim Ô khó khăn lắm mới chặn được đại trận công kích, liền hướng Phương Hành quát khẽ.
- Đúng vậy không tệ!
Vào lúc này, Phương Hành cũng nhẹ nhàng gật đầu, khẽ nở nụ cười lạnh, đột nhiên thẳng thân đứng lên, hướng về xa xa Thi Pháp Ấn kêu to:
- Không biết xấu hổ, thật sự cho rằng ỷ vào nhiều người, ỷ vào pháp bảo liền đến bắt nạt người nhà ông đây sao?
Trong khi nói chuyện, hắn lấy tháp nhỏ bên hông xuống, rót linh khí vào, lên tiếng kêu to:
- Ha ha, so pháp bảo, thật coi ông đây không có sao?
Giọng nói chói tai như sấm rền quét ra khắp nơi, vậy mà trấn áp tiếng kêu la đánh giết chung quanh xuống mấy hơi.
Cùng lúc đó, tháp nhỏ trong tay hắn điên cuồng phun trào khí tức, như thủy triều tuôn ra bốn phương tám hướng.
Trong chúng tu sĩ xem cuộc chiến, cũng có vô số người kinh ngạc:
- Ở trong tử địa này, tiểu ma đầu còn có chiêu sau gì hay sao?
- Huống hồ, hắn vốn không giống như người đến chịu chết, chắc hẳn hắn có bản lĩnh gì đó có thể phá vỡ thế cục?
- Nghe nói, trong khoảng thời gian này, ở Thiên Nhất cung, Long Quân một mực đang chỉ điểm tu vi cho hắn...
Bên trong lời xì xào bàn tán, không biết có bao nhiêu đạo ánh mắt khẩn trương nhìn về phía hư không.
- Ta biết trong một tháng này, Long Quân chỉ điểm tu vi cho ngươi, ta cũng biết, ngươi bốn phía cướp bóc, thu được không ít pháp bảo, nhưng ta không tin, Linh Xảo Tông chuẩn bị một tháng bày ra đại trận đủ để vây chết Nguyên Anh, lại không cản được ngươi!
Vào lúc này, hàn quang ở đáy mắt Thi Pháp Ấn tràn ra, một thân sát khí xông tiêu mà lên, Thanh Đồng Đại Ấn ở bốn phía quanh người lăng không hiển hiện, mang theo khí cơ phong cách cổ xưa, mặc dù nặng nề như núi lớn, nhưng vẫn linh động bay lên, tùy thời chuẩn bị xuất thủ trấn áp. Cái Đồng ấn bốn phía này là pháp khí hắn mượn từ trong tay lão tổ Nguyên Anh của Linh Xảo Tông, chuyên dùng để ứng phó pháp bảo lợi hại của tiểu ma đầu kia.
Gần như cùng lúc đó, ở các nơi trong pháp trận, đồng thời có mấy đạo khí tức kinh người hiển lộ, sau đó cũng có mấy món pháp bảo lợi hại bay lên trên không trung, là của mấy vị có tu vi Kim Đan Đại Thừa cao nhất ngồi bên trong đại trận, đồng thời chuẩn bị kỹ càng, tung lên các loại pháp khí, mặc kệ tiểu quỷ kia thi triển pháp thuật quỷ dị gì, pháp bảo lợi hại ra sao, đều sẽ đồng loạt ra tay trấn áp, bảo đảm hắn không trốn thoát được.
Nhưng mà ý niệm trong đầu của hắn vừa lóe lên, đột nhiên nhìn thấy, bên trong đại trận phát sinh dị biến.
Hắn vốn làm xong công tác chuẩn bị nghênh đón khí tức nào đó đột nhiên tăng vọt, nhưng lại không nghĩ tới, Đại Kim Ô cùng Phương Hành bị tầng tầng lớp lớp vây quanh kia lúc đầu khí thế cực mạnh, nhưng ngay lúc tâm thần của bọn hắn đã nâng đến cực điểm, khí tức kia chẳng những không có tăng vọt ra, ngược lại trong lúc đó bị cái gì đó thu vào... Bỗng nhiên, Đại Kim Ô cùng tiểu ma đầu kia lại giống như biến mất không thấy.
Lúc đầu, đệ tử Linh Xảo Tông ở trong đại trận vây quanh người Phương Hành cùng Đại Kim Ô, xuất ra toàn bộ linh lực nghiền ép ở giữa, muốn đánh nát bình chướng mà Đại Kim Ô tạo ra, nhưng vào lúc này đột nhiên cảm giác lực lượng trước mắt buông lỏng, nhất thời không thu chân lại được, ầm vang một tiếng lao vào giữa, trong nháy mắt, tiếng kêu rên liên hồi, bị ngộ thương, bị đè ép ở giữa, liên tục kêu rên thảm thiết.
- Tiểu ma đầu kia đi đâu rồi?
Ở thời khắc này, thân hình của Thi Pháp Ấn, và hai vị Phong chủ khác, cùng mấy vị tu sĩ Kim Đan Đại Thừa được Linh Xảo Tông mời tới trấn giữ, đồng thời phóng lên tận trời, hai mắt tản ra u quang trong vắt, thần niệm như nước thủy triều dũng mãnh xuất ra ngoài.
Lúc này, tâm tư của bọn hắn đã vô cùng chấn kinh, bất luận tiểu ma đầu kia lấy ra pháp khí nào, lực lượng cuồng bạo ra sao, bọn họ đều đã sớm chuẩn bị phương pháp khắc chế, cho dù là thuật che đậy khí tức lợi hại nhất thế gian, sau khi bị đại trận vây khốn, cũng không có khả năng biến mất ở trước bọn hắn, nhưng chẳng ai ngờ rằng, cuối cùng tiểu ma đầu kia vậy mà lại đột nhiên biến mất.
Cái này là môn đạo quỷ gì vậy?
- Tiểu quỷ kia chuyển dời đi hay sao?
- Không có khả năng, chúng ta đã phong tỏa hư không, từ khi hắn bước ra khỏi cửa núi của Thiên Nhất cung, thì không thể sử dụng được thuật chuyển dịch !
- Hắn đi nơi nào? Tóm hắn đi ra!
Ở bên trong đại trận của Linh Xảo Tông, vô số tiếng quát chói tai vang lên, điên cuồng gầm thét, che giấu tâm tư chấn kinh.
- Muốn ỷ vào nhiều người, pháp bảo lợi hại bắt nạt ông đây?
Đúng vào lúc này, giọng nói trầm lắng của Phương Hành vang lên:
- Hôm nay ông đây liền để cho các ngươi nhìn xem, cái gì mới gọi là chân chính bắt nạt người.