Lược Thiên Ký

Chương 678 - 2: Chỉ muốn đánh ngươi chết tươi

Chương 678 - 2: Chỉ muốn đánh ngươi chết tươi

Triệu Trường Hà trong đại trận lúc này cũng đã phẫn nộ đến giận sôi lên, tính khí nóng nảy như gã tuy là luôn dùng dáng vẻ lạnh như băng nhưng cực dễ nổi giận, nếu không... lúc ngũ lão xông núi cũng sẽ không bởi vì không muốn thua một vụ cá cược mà không tiếc quất Vạn La lão quái đã bị thương nặng, thà rằng để lại ấn tượng không mấy tốt đẹp cũng muốn ngăn ông ấy ở ngoài trận.
Cũng chính vì vậy, bị người ta khinh miệt mắng nhiếc ngay trước mặt nhiều tu sĩ như vậy vàng làm cho gã cảm thấy khó có thể chịu được.
Chẳng lẽ, mình thật sự phải nghe tiểu ma đầu này chửi mắng đủ hai ngày hai đêm?
Không thể nào, hai giờ đã đủ làm mình tức giận muốn nổ tung rồi.
Lúc đang muốn phát cuồng, Phương Hành bỗng nhiên lại bình tĩnh lại, cười tủm tỉm nói:
- Kỳ thực ngươi muốn tiểu gia ta vào trận, cũng không phải là không có cách, nếu như ngươi bằng lòng với một điều kiện của ta, ta sẽ lập tức vào trận, nếu không bằng lòng, ta liền mắng ngươi hai ngày hai đêm, sau đó phủi mông xuống núi, cái gì mà lập đạo hay không, không có chút quan hệ gì với tiểu gia ta cả, sau đó ta sẽ trốn trong long cung của cha vợ nhà ta, cũng không có việc gì liền mắng hai ngươi câu, để cho ngươi mãi mãi cũng muốn giết ta, nhưng ngay cả cái bóng của ta cũng không bắt được, ha ha...
- Ngươi nói đi... Điều kiện gì!
Thần tử Phù Khí đạo dường như là gằn từng chữ ra từ trong kẽ răng, hận vô cùng cực.
Nếu tiểu ma đầu này phủi mông mà đi, gã cũng không thể thật sự giết tới long cung được, thực sự sẽ thành một chuyện chê cười.
Phương Hành nghe gã đặt câu hỏi thì nở nụ cười, nói:
- Rất đơn giản, hai chúng ta định ra một khế ước! Trận này chẳng những xông trận, hơn nữa còn đổ mệnh, ở trước mặt tu sĩ Nam Chiêm chúng ta cùng tu sĩ Thần Châu các ngươi lập khế ước, sau khi xông qua trận này, không luận sinh tử, giữa ta và ngươi chỉ có thể có một người được sống, cho dù cha vợ nhà ta và đạo chủ Phù Khí đạo các ngươi, hay các lão gia gì gì đó đều không được nhúng tay, nếu ngược lại thì coi như tu sĩ Nam Chiêm chúng ta đã thành công xông mười trận, trực tiếp lập đạo ở Thần Châu, thế nào?
- Sinh tử khế?
Trong lòng vô số người cảm thấy bồn chồn, trong nháy mắt đã hiểu ra suy nghĩ của tiểu ma đầu.
Hắn là đang lo lắng khi mình đánh chết Triệu Trường Hà sẽ phải nhận một chút cản trở, vì vậy trước tiên làm Triệu Trường Hà tức giận buộc gã định ra khế thư này với mình, nói như vậy nếu như hắn vào trận giết người, Triệu Trường Hà ngay cả cơ hội chịu thua để hắn quá quan cũng không có. Giữa hai người nhất định phải có một người chết, ngay trước mặt nhiều tu sĩ như vậy, sợ rằng ngay cả đạo chủ Phù Khí đạo cũng không thể che chở được cho gã.
Trong lúc nhất thời, đạo chủ Phù Khí đạo cùng với một đám tu sĩ Thần Châu đều cau mày, trái tim trào lên một suy nghĩ.
Mà ở trong trận thứ tám, Triệu Trường Hà không chút suy nghĩ, rít lên:
- Được!
- Trường Hà...
Đạo chủ Phù Khí đạo vô ý thức muốn ngăn cản, nhưng chỉ gọi ra một cái tên liền cứng rắn nhịn xuống.
Bản thân ông ta cũng hiểu, cho dù mình muốn ngăn cản, lấy tính nết của Triệu Trường Hà căn bản là không cản được gã.
Huống hồ, tiểu ma đầu miệng thúi, đã đẩy cục diện tới bây giờ, nếu Triệu Trường Hà không đồng ý thì còn gì là mặt mũi?
Lấy máu làm bằng, chư tu làm chứng!
Rất nhanh, một pháp chỉ phong cách cổ xưa xuất hiện. Khí tức lơ lửng treo trên không trung, bên trên đó hiển hóa chữ triện, có thần uy vô thượng.
Phương Hành không chút do dự. Lập tức cắn nát ngón trỏ, vẩy máu tươi tới, còn trong trận thứ tám mây khói cũng hơi tản đi, lộ ra một thân ảnh thanh niên ngồi xếp bằng trên hồ lô rượu, mặt gã đầy hận ý nhìn Phương Hành. Cũng cắn nát ngón trỏ, bắn máu tươi ra ngoài, máu tươi của hai người đồng thời in trên pháp chỉ phong cách cổ xưa, lập tức có khí tức nhàn nhạt biến hóa, chữ viết đọng lại.
Sinh tử khế!
Sau khi bị Linh Xảo tông nuốt lời chơi xấu một lần, Phương Hành càng thêm cẩn thận, vì giết Triệu Trường Hà, vì tuyệt đường lui lâm trận chịu thua của gã nên đã vắt hết óc, dụ gã ký vào sinh tử khế. Có tinh huyết của hai người làm chứng, lại có mấy nghìn tu sĩ Thần Châu – Nam Chiêm trên núi dưới núi chứng kiến, trong đó thậm chí còn có đạo chủ Bắc tam đạo cùng với đại nhân vật như Long Quân, sinh tử khế này quả thực là có phân lượng cực lớn. Đừng nói là một thần tử của Phù Khí đạo, cho dù là Nguyên Anh lão tổ một phương cũng không chạy thoát được.
- Được, có gan lập được khế thư, ta đã coi trọng ngươi hơn chút rồi, hãy bớt sàm ngôn đi, phân sinh tử đi!
Nhìn thấy Triệu Trường Hà đồng ý lập khế ước, lập tức trong mắt hắn lóe lên hàn quang, trầm giọng hét lớn, vung quyền rung lên, trên người liền có từng luồng khí tức xông thẳng cửu tiêu, cùng lúc đó, không trung mây đen rậm rạp, mây khói tụ lồng, đang lấy khí tức của bản thân dẫn động thiên địa phải biến sắc. Mà trong mây đen, từng tia lôi ti như ẩn như hiện tản ra khí tức lôi điện khiến người ta hoảng sợ, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ đánh xuống...
Lôi thuật bí pháp của Thương Lan Hải long cung!
Còn sau khi triệu hoán ra đám mây đen này, Phương Hành cũng không chút khách khí, lành lạnh cười, phi thân đột nhập vào trận thứ tám.
- Cùng nhau đuổi kịp, trợ hắn phá trận!
Trong mắt Lệ Hồng Y lóe lên lệ sắc, khẽ quát một tiếng, hồng ảnh như lụa.
- Vèo vèo vèo vèo vèo...
Một đám tiểu bối nam Chiêm nhìn nhau, đều nhìu thấu sự tuyệt nhiên trong mắt nhau, cắn răng vọt vào trận thứ tám.
Một vùng biển mây!
Vừa vào trận thứ tám thình lình phát hiện, bốn phía hoàn toàn không thấy núi đá đường mòn, không thấy Phong Thiện sơn nguy nga, thậm chí không nhìn thấy mặt đất phía dưới, nơi mắt có thể nhìn tới chỉ có một biển mây mênh mông, cất giấu khí tức lôi điện đáng sợ, mà Triệu Trường Hà ngồi xếp bằng trên đại hồng hồ lô thì ánh mắt thâm sâu, đang chuyển ánh mắt lạnh lùng của gã qua đám tiểu bối Nam Chiêm cách gã ngoài ba trăm trượng.
Ở phía sau gã có một đoàn ánh sáng khí tức đáng sợ mơ hồ có thể thấy được lôi quang lóe ra, chính là trận nguyên của trận thứ tám.
Bên trong cả tòa đại trận không nhìn thấy nhân ảnh, đều đã ẩn trong trận, chỉ duy một mình gã như thần, ngạo thị chúng tu ngồi đó.
Phương Hành cũng nhìn gã, ánh mắt hai người va chạm trên không trung, kích thích sát khí nghiêm nghị.
- Xẹt xẹt xẹt...
Có một tu sĩ tới từ Nam Chiêm gấp gáp muốn kết trận thế với những người khác, lướt về một phía trên không, nhưng mà vừa mới bước ra một bước, ở dưới chân một đám mây ban đầu không có quá nhiều huyền cơ lại nổ ra một chùm lôi điện chói mắt sáng lòa, xẹt xẹt men theo tầng mây. Tu sĩ Nam Chiêm này kinh hãi liều mạng lấy phòng ngự ra, nhưng dưới lôi điện này vẫn kêu thảm một tiếng, ngã bay ra ngoài.
Đường đường là tu sĩ cảnh giới Kim Đan bỗng nhiên đã bị nám đen khắp người, bị thương nặng muốn chết.
Kinh khủng hơn là, nơi mà y bay ra ngoài, một người mặc huyền y là đệ tử của Phù Khí đạo đột nhiên hiện thân, thuận thế quơ đao, vèo một tiếng, một cái đầu thật to bay lên, không biết bay về hướng nào. Còn đệ tử của Phù Khí đạo thì u lãnh nhìn thoáng qua chúng tu Nam Chiêm, xoay người liền trốn vào giữa tầng mây. Mấy vị tu sĩ Nam Chiêm đã sớm tức giận quát to, đồng thời lấy ra bốn, năm thanh phi kiếm chém về một đám mây, nhưng chỉ tạo lên tầng mây trôi loạn hơn, ngay cả nhân ảnh cũng không còn lại gì.
Mượn trận uy của trận thứ tám này, bỗng nhiên ngay cả một đệ tử Phù Khí đạo bình thường cũng có thể xuất quỷ nhập thần như vậy.
Chúng tu Nam Chiêm sau khi thuận lợi xông qua trận thứ bảy thì đều hào khí ngút trời, bây giờ lại như bị chém một đao trước mắt, đột nhiên có chút nhụt chí, vốn dĩ định ngay sau khi vào trận sẽ thuận thế bày trận, nhưng giờ bọn họ thậm chí còn không dám dịch bước.
- Ha ha ha ha...
Vào lúc này, thấy được dáng vẻ đệ tử Nam Chiêm nhụt chí, Triệu Trường Hà bỗng nhiên phá lên cười, thanh âm thờ ơ, lại mang theo một chút trêu tức:
- Tiểu ma đầu, ngươi không thật sự cho rằng ta chịu ngươi kích thích sẽ chỉ lo giết ngươi mà bỏ qua ưu thế của trận thứ tám này đấy chứ? Thật ngây thơ, mới rồi ngươi cố tình khích nộ ta, ngoại từ muốn ký sinh tử khế với ta, còn nghĩ ta dưới cơn tức giận sẽ trực tiếp xuất thủ chính diện đấu pháp với ngươi? Ý định này làm sao giấu được ta chứ? Chỉ tiếc đánh mâm quá kêu rồi, Phù Khí đạo ta lấy hai pháp phù – khí để lập đạo, có truyền thừa vạn năm, bây giờ ở Bắc Vực cũng đã có trình độ nghiên cứu trận thuật sâu số một, trong trận thứ tám của Phong Thiện sơn này do trận thuật đại sư của Phù Khí đạo ta tự tay bố trí, lại do ta hoàn thiện, so với mấy trận khác thì cao hơn không chỉ ba thành, cho dù ngươi giảo quyệt đa đoan thì thế nào? Ở trong trận này, toàn bộ cũng vô dụng mà thôi, nếu muốn đấu pháp với ta, vậy trước tiên phá trận đi! Nếu như ngay cả việc xuyên qua đại trận, đi tới trước mặt ta cũng không làm được đã thể hiện rõ ngươi cũng giống với tên sư tôn phế vật kia mà thôi, không xứng vào trận này, thậm chí không xứng để ta tự tay chém đầu ngươi xuống!
- Có thể là một trong thần tử của Bắc tam đạo của Bắc Vực, quả nhiên không phải kẻ ngu!
Sau một hồi lâu trầm mặc, Phương Hành bỗng nhiên nở một nụ cười, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, nặng nề mở miệng:
- Chỉ có điều ngươi suy nghĩ nhiều rồi, hiện tại ta đã không có tâm cơ đùa giỡn nữa, cũng không có tâm tư đi phá cái trận nát này của ngươi, hiện tại ta đang thầm muốn... đánh ngươi chết tươi!
Nói xong một chữ cuối cùng, hắn đột nhiên một bước bước đi ra ngoài.
Ầm ầm!
Thân hình thon gầy tựa như một con khôi long vọt thẳng vào trong mây.
Trường cảnh kia đúng như một đao khuấy vào trong mặt nước yên tĩnh, nhất thời khơi dậy từng luồng rung động. Vốn dĩ nhìn như tầng mây bình tĩnh không lay động, sau khi thân hình hắn đẩy mây trôi ra thì thình lình xuất hiện vô số lôi điện, tầng tầng lớp lớp quấn quanh người hắn. Khí tức cực kỳ kinh khủng, mỗi một đạo đều có uy lực kích thương thậm chí trực tiếp bổ tu sĩ Kim Đan.
Xẹt xẹt xẹt!
Tiếng vang chói tai cùng với ánh sáng chói mắt, thậm chí làm chúng tu đứng xem có cảm giác tê cả da đầu!
- Tại sao lại chuyên quyền độc đoán như vậy, không thương lượng với người khác?
Vương Quỳnh đứng đầu Tây Mạc tứ kiệt nhìn thấy một màn này đã không nhịn được nhíu mày.
Chư tu Nam Chiêm khác cũng động tâm, vậy mà muốn lấy lực một mình cứng đối cứng với toàn bộ đại trận sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất