Lược Thiên Ký

Chương 947: Nửa bước đại đạo pháp

Chương 947: Nửa bước đại đạo pháp

Lúc đầu dùng thân phận của đám người Viên Thiểu Mặc, là thực khinh thường liên thủ vây công Phương Hành, dù sao theo bọn hắn nghĩ, trong những người mình, mỗi một cái đều có thể trấn áp Phương Hành, nếu liên thủ đối phó hắn, ngược lại là trợ thành danh của đối phương, nhưng Phương Hành quá tiện, biết rõ không địch lại, nhưng vẫn lấy gan chó liên tục tiến công bảy người, bức bảy đại cao thủ xuất thủ, như vậy liền dẫn đến, trong sân ngoại trừ Huyên Tứ Nương không muốn cùng hắn đấu pháp và Bặc Ky Tử quyết định không tham gia ra, thì tất cả đều xuất thủ.
Mạnh gia Mạnh Vân Triết giơ tay ném núi, là một ngọn núi chân chính, cao trăm trượng, nặng không biết bao nhiêu trăm vạn cân...
Hàn gia Hàn Kiếm Khiếu một thương như rồng, lại biến ảo ngàn vạn thương ảnh, đâm thẳng tới đỉnh đầu Phương Hành...
Viên gia Viên Thiểu Mặc thân hình dập dờn, kiếm khí vô tận, đâm thẳng Phương Hành...
Phù Khí Đạo Chủ tế lên Lôi Ấn, hạ xuống thần lôi vô tận...
Về phần cao thủ Tiểu Tiên Giới, thì trực tiếp một trảo phủ xuống, phô thiên cái địa!
Năm đạo công kích, bất kỳ một kích nào cũng đủ để đánh Phương Hành chật vật không chịu nổi, nhưng bây giờ lại đồng thời ra tay, càng khiến cho tình cảnh của Phương Hành cực kỳ hung hiểm, như một giây sau, hắn sẽ bị năm sát chiêu xoắn thành bột mịn, tan biến ở trong trời đất!
Nhưng hết lần này tới lần khác vào lúc này, Phương Hành đã thi triển ra đạo pháp của mình!
Trong pháp tướng, thình lình xuất hiện hình chiếu của một thế giới, sau đó hình chiếu biến lớn, bao phủ phương viên trăm dặm. Mà ở trong phương viên trăm dặm, khí tức thiên địa đại biến, vậy mà giống như biến thành một đại trận, dùng hắn làm trung tâm, ở trong đại trận này, tất cả lực lượng đều để cho hắn sử dụng, hắn trở thành chúa tể duy nhất giữa thiên địa.
Một thức thuật pháp này, đúng là cảnh giới mà lúc ấy sau khi hắn tu thành Thái Thượng Nhất Khí Kinh bước vào, nhất mạch ngự vạn pháp!
Đây là cực hạn của Thái Thượng Đan Pháp, dùng lực lượng thức giới dẫn động lực lượng thiên địa, để cho hắn có thể thôi động vô số thuật pháp, chỉ cần hắn tâm niệm vừa động, thì có thể thúc đẩy tất cả lực lượng giữa thiên địa. Không cần pháp chủng, cũng không cần đại thuật, chỉ cần một mạch mà thôi...
Chỉ bất quá, bây giờ rõ ràng vô dụng.
Nếu đối phó người cùng cảnh giới, hắn sử dụng thức thuật pháp này, là đứng ở thế bất bại, nhưng hôm nay hắn đối mặt là năm người cảnh giới cao hơn hắn. Hắn có khả năng sử dụng thuật pháp, còn không thể tạo thành uy hiếp quá lớn với đối phương, mà năm người kia đồng thời phản kích, lại để hắn cực kỳ nguy hiểm, bất kỳ thuật pháp gì cũng không thể ngăn cản...
Bất quá còn tốt, lần này Phương Hành không có dự định thi triển Nhất Khí Kinh!
Hắn ở trên cơ sở Nhất Khí Kinh, thấy được một loại khả năng, đó là đại đạo thuộc về mình!
Vì sớm kết anh, hắn không thể ở Kim Đan cảnh thôi diễn loại đại đạo kia đến cực hạn, nếu không mình nhất định có thể trảm cửu cảnh!
Chỉ tiếc, hắn sớm kết anh, mặc dù cảnh giới cao, nhưng mất đi loại cảm giác huyền diệu kia, bị ép nửa đường dừng bước...
Nhưng dù như thế, nửa bước đại đạo, cũng đủ hắn làm rất nhiều...
- Các ngươi đã lợi hại như vậy, vậy cho ta mượn lực lượng của các ngươi dùng một chút đi...
Thanh âm phảng phất như từ trong hàm răng cắn ra, không lớn, nhưng lại kinh thiên động địa, hơn nữa thời điểm thanh âm của hắn vang lên, giữa thiên địa xảy ra dị biến, theo hắn thi triển Nhất Khí Kinh, lúc đầu các công kích thẳng tắp đánh xuống, bỗng nhiên nhận lấy ảnh hưởng không hiểu, giống như bị người cưỡng ép cải biến quỹ tích, lướt qua Phương Hành, đánh về phía nhau.
Oanh!
Mạnh Vân Triết ném tới ngọn núi, thẳng tắp đánh về phía Hàn Kiếm Khiếu, một tiếng ầm vang, lực lượng nổ tung, Hàn Kiếm Khiếu không kịp đề phòng lảo đảo, miệng phun máu tươi, lui về sau mấy chục bước mới ngừng lại được, thần sắc vừa phẫn nộ vừa hoảng sợ, há miệng muốn quát mắng Mạnh Vân Triết, nhưng Nguyên Anh héo rủ, nhục thân rạn nứt, lần này chẳng khác gì là hắn dưới tình huống không có chuẩn bị miễn cưỡng ăn một chiêu của Mạnh Vân Triết, mà tu vi cảnh giới của hai người vốn ngang nhau, không thiệt thòi lớn mới là lạ...
Mà hắn đâm ra một thương, thình lình vọt tới trước người Phù Khí Đạo Đạo Chủ, "Bành" một tiếng, thương ảnh vô tận đánh vào pháp bảo của Phù Khí Đạo Chủ Đạo Chủ, làm đại ấn rạn nứt, Nguyên Anh pháp tướng run rẩy, phản phệ về lại nhục thân, không kịp rên một tiếng, tuôn ra không biết bao nhiêu huyết vụ, rơi vào tình trạng trọng thương...
Còn trên pháp ấn của Phù Khí Đạo Chủ phủ xuống thần lôi, lại không khách khí đánh vào trên người Viên gia Viên Thiểu Mặc, Viên Thiểu Mặc giật nảy mình, muốn chạy trốn, lại có chút không kịp, rắn rắn chắc chắc ăn mấy tia, Nguyên Anh vội vàng rút về nhục thân, đối mặt thần lôi bực này, pháp tướng lại có dấu hiệu băng liệt, cũng may lần này là nhục thân đến, có thể kịp thời ôn dưỡng Nguyên Anh, đương nhiên ăn mấy đạo thần lôi như thế, tu vi của hắn cũng phế hơn phân nửa!
Dưới kinh sợ, hắn còn chưa kịp chửi ầm lên, lại thấy mình cũng gây tai hoạ!
Uy lực của Tiên pháp đã thả ra, không trung tràn đầy lưu ảnh, một kiếm chém ra, liền hóa thành ba kiếm, sau đó ba kiếm lại hóa thành chín kiếm, chín kiếm này không phải chỉ là phân hình hóa ảnh, mỗi một kiếm kỳ thật đều có lực lượng của một kiếm lúc đầu, theo thời gian điệp gia, một kiếm này của hắn sẽ có uy lực vô tận, chỉ nhìn đối thủ khi nào đón lấy một kiếm này của hắn, hay là hắn lúc nào triệt để không khống chế được chém xuống.
Một kiếm kia, phát huy rất không tệ, một kiếm sinh ba, ba lại sinh chín, lực đạo mãnh liệt, điên cuồng chém xuống.
Chỉ tiếc, kiếm kia vốn là chém về phía tiểu ma đầu, toàn bộ lại trảm lên người cao thủ Tiểu Tiên Giới...
Oanh! Oanh! Oanh!
Liên tiếp ba tiếng bạo hưởng, trên người cao thủ Tiểu Tiên Giới có thêm chín vết rách, xé tới cốt nhục, thậm chí có một vết suýt nữa chém nhục thể của hắn thành hai đoạn, máu tươi rơi xuống mặt đất, tư tư rung động, như là kịch độc...
Đương nhiên, đại ca đừng nói nhị ca, cao thủ Tiểu Tiên Giới bắt ra một chưởng, cũng cực kỳ cổ quái sượt qua người Phương Hành, thẳng tắp đập vào trên người Mạnh gia Mạnh Vân Triết, Mạnh Vân Triết không có chút nào chuẩn bị Nguyên Anh vỡ vụn, cực kỳ thê thảm, sau đó một khối một khối bay trở về nhục thân, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, cực kỳ cổ quái, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma!
Chỉ trong nháy mắt, năm đại cao thủ đồng thời trọng thương!
Bọn họ giống như đồng thời cho đồng bọn một kích toàn lực, hơn nữa dưới tình huống tu vi chênh lệch không quá xa, một kích như vậy giống như đánh lén, hơn nữa là loại đánh lén không chút nương tay, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!
- Làm sao lại xuất hiện tình huống này?
Trong chớp mắt, đừng nói năm người này, ngay cả Huyên Tứ Nương cùng đám tán tu ở phía dưới vây xem cũng sợ ngây người.
Rõ ràng nhìn thấy năm cao thủ đồng thời xuất thủ, muốn xoắn nát tiểu ma đầu, nhưng vì sao xuất hiện một màn như vậy?
Vì sao năm người này muốn đánh lén nhau, chẳng lẽ bọn họ đều có oán hận với nhau sao?
Dù đánh chết bọn họ, cũng không tin năm người đánh nhầm, bởi vì tới cảnh giới như bọn họ, khoảng cách lại gần như thế, dù bịt kín mắt, thu hồi thần niệm, chỉ bằng bản năng xuất thủ, cũng không có khả năng lệch thành bộ dạng này...
- Ha ha... Ha ha ha ha...
Trong kinh ngạc, chỉ có Phương Hành cất tiếng cười to, càn rỡ mà đắc ý, thậm chí còn có một chút mừng thầm ngoài ý muốn.
Chiêu này, đúng là thần uy của nửa bước đại đạo...
Thái Thượng Đạo Nhất Khí Kinh, vốn là một loại kéo dài của Thái Thượng Đan Đạo, dưỡng một hơi, điều khiển vạn pháp, mà điều khiển vạn pháp, kỳ thật là dùng thức giới dẫn dắt, lấy lực lượng giữa thiên địa cho mình dùng, chỉ cần thần niệm của ngươi đủ mạnh, có thể khống chế được, trong nháy mắt liên tục thi triển bốn năm đạo đại thuật cũng có khả năng, chỉ bất quá Phương Hành trời sinh tính tình không giống người khác, sau khi tu thành Nhất Khí Kinh, hắn lập tức nghĩ đến một vấn đề, mượn lực lượng thiên địa tính là gì, nếu có thể mượn lực lượng của đối thủ...
Lúc đó Đạo Chủ Ly Hận Thiên hỏi hắn, hắn nói hắn đã thấy đại đạo, nhìn thấy chính là loại khả năng này!
Chỉ bất quá còn không kịp tinh tế lĩnh ngộ, hắn liền bị ép đột phá Nguyên Anh, lưu lại vô số tiếc nuối!
Mà bây giờ, ở dưới Ma Tổ chỉ điểm, hắn quyết định thử một lần!
Dù sao đối thủ quá mạnh, mình không thể ngăn cản Tiên pháp của bọn họ, có lẽ chỉ có lúc trước mình linh cơ khẽ động, nghĩ tới nửa bước đại đạo kia mới có khả năng sinh ra kỳ hiệu, cũng vì ý nghĩ này, hắn mới giống như muốn chết đồng thời trêu chọc bảy đại cao thủ, nguyên nhân là hắn nắm giữ còn chưa thuần thục, lĩnh ngộ không đủ, căn bản không thể khống chế lực lượng của đối phương, nhiều nhất chỉ là cải biến phương hướng mà thôi, loại tình huống này, nhân số càng nhiều, hắn càng dễ đục nước béo cò...
Mà kết quả sau cùng, dưới tình huống vội vàng không kịp chuẩn bị, thật đúng là bị hắn lợi dụng!
Những Tiên pháp cường đại kia, trở thành lợi khí để Phương Hành đối phó bọn hắn, mượn lực lượng cho mình dùng, phản công địch thân!
Một màn này, sao không để Phương Hành cất tiếng cười to?
Bất quá vừa cười vài tiếng, liền ho kịch liệt lên, bọt máu tự trong miệng trào ra.
Vẫn còn có chút miễn cưỡng, thực lực của năm đại cao thủ quá mạnh, cưỡng ép mượn lực lượng thiên địa thay đổi lực lượng của bọn hắn, cũng siêu việt cực hạn của Phương Hành, mặc dù hắn nhất cử thành công, nhưng loại lực lượng kia phản phệ, cũng làm cho hắn bị trọng thương...
Ở dưới loại chiến tích này, hắn chịu chút thương tích ấy, thật không đáng chú ý.
Tất cả mọi người, bao quát Huyên Tứ Nương ở bên trong, chỉ cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi, thậm chí ẩn ẩn dâng lên một loại cảm giác khủng hoảng.
Nếu tiểu ma đầu lấy tu vi Nguyên Anh sơ kỳ chiến bại năm đại cao thủ, vậy cũng không tránh khỏi quá biến thái đi!
Cũng chẳng biết tại sao, trong nháy mắt, tất cả bọn họ đều nhớ tới quái thai Viên gia bảy trăm năm trước...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất