Chương 202: Bức Đế Phong Vương
- Ngươi đi đến đâu rồi, nữ tử Càn Quốc, thuộc Hạ Hàng nổi danh nhất, Hạ Hàng đã ở thuộc về Giang Nam Càn Quốc rồi.
- Sau đó có cơ hội, ta nhất định suất binh đánh tới Giang Nam Càn Quốc đi, bắt mấy nữ nữ Hạ Hàng cho ngươi làm ấm giường.
- Được rồi, lời này quá tục, hỏng mặt mũi ta.
- Nói thật, ngươi thấy ngươi tự mình làm vịt có mất mặt không?
- Kiếm tiền bằng bản lĩnh, chẳng lẽ cũng mất mặt sao?
- Cướp đoạt bằng dao, mất mặt sao?
- Ngươi nói rất có đạo lý, ta phát hiện ngươi nói chuyện vẫn rất thú vị, tuy mấy tháng nay ngươi không cạnh ta, nhưng lời nói của ngươi vẫn thường thường vang vọng cạnh ta.
". . ." Trịnh Phàm.
- Ha ha, Tĩnh Nam hầu lần này về kinh, do phụ hoàng ra lệnh, trên danh nghĩa vì ngày mừng thọ Hoàng Hậu nương nương, nhưng bởi vì có đại thọ Điền gia chủ trước đây, cho nên người tinh tường đều phán đoán ra được, đây chỉ là cái cớ.
- Hừm, nhìn ra rồi.
- Trước mắt, sáu chi Trấn Bắc quân của Trấn Bắc hầu phủ, chỉ lưu hai chi tiếp tục lưu thủ hoang mạc, bốn nhánh quân còn lại, đang đóng giữ biên cảnh Bắc Phong quận, quân đội của triều đình cũng đã phát động, cục diện tương đối căng thẳng.
Trịnh Phàm trầm ngâm, nói:
- Đúng vậy, rất hồi hộp.
- Ngươi làm sao không thấy điểm gấp gáp gì vậy?
- Ngươi cũng không có sao?
- Được rồi, ta lại nhắc nhở ngươi một chút, rất nhiều gia tộc môn phiệt trong triều đình phản đối Phụ hoàng tiếp tục gay gắt mâu thuẫn và khai chiến với Trấn Bắc hầu phủ, ban đầu bọn hắn còn khiếp sợ lửa giận của phụ hoàng, không dám lỗ mãng, ngoan ngoãn tập kết binh lực của mình hội tụ về triều đình. Khả năng vốn định giúp đỡ phụ hoàng làm dáng một chút, tăng thanh thế, để Trấn Bắc quân bên kia kiêng kỵ. Cộng thêm bản thân Trấn Bắc hầu phủ còn trong kinh thành, đây là một lần đánh bạc. Nhưng hiện tại không được rồi, vừa xuất hiện một chuyện khiến những gia tộc thế gia này và rất nhiều người trong Hoàng thất ta bắt đầu hoảng rồi.
Trịnh Phàm ngạc nhiên hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Tiểu Hầu gia Trấn Bắc hầu phủ, có người nói đã hiện thân tại Hầu phủ rồi.
- Tiểu Hầu gia?
- Chớ kinh ngạc, đừng nói là ngươi, ngay cả ta cũng chưa từng thấy hắn, dòng dõi nhất mạch Trấn Bắc hầu phủ vẫn không hưng thịnh.
Lục hoàng tử dừng một chút, lại tiếp tục nói:
- Có người nói, bởi trăm năm trước sơ đại Trấn Bắc hầu ở Ngân Lãng quận chôn vùi mấy chục vạn đại quân Càn Quốc, tạo quá nhiều sát nghiệm cũng có người nói, do Man tộc tế tự cả ngày lẫn đêm nguyền rủa Trấn Bắc hầu phủ đoạn tử tuyệt tôn.
- Một đời Trấn Bắc hầu này cũng có một trai một gái. Nữ chính là vị quận chúa kia, ngươi gặp qua, một thời gian nữa sẽ trở thành chị dâu ta, sau đó trở thành Thái tử phi rồi. Còn nam kia, có người nói hắn bẩm sinh suy yếu không gì sánh được, thường thường sinh bệnh, kém chút chết trẻ. Có điều, sau khi hắn lớn lên, được Hầu gia phái vào bên trong Trấn Bắc quân rèn luyện, cách hiện tại hơn mười năm, trừ bỏ bản thân Hầu gia bên ngoài, phòng chừng không ai biết vị tiểu Hầu gia kia rốt cuộc ở bộ nào, binh nào, hiện tại chức vị ra sao, ngay cả đồng đội và quan trên của hắn cũng không hề biết thân phận của hắn.
- Mật điệp tư triều đình và thám tử các gia tộc đều mất công tìm tung tích vị tiểu Hầu gia này, nhưng kết quả vẫn không thể thành công.
Trịnh Phàm trầm ngâm một chút nói:
- Đem một người giấu bên trong ba trăm ngàn binh, đây chẳng khác nào mò kim đáy bể rồi.
- Thậm chí mấy năm trước có tin đồn, tiều Hầu gia Trấn Bắc hầu phủ đã chết rồi, khả năng chết do bệnh tật, cũng có khả năng chết do một trận xung đột với Man tộc nào đó. Tóm lại cái này có ý nghĩa, Trấn Bắc hầu phủ đã đoạn tuyệt hương hỏa.
- Cộng thêm vị quận chúa kia mấy năm này bắt đầu quản lý, càng khiến người ta đồn đoán khắp nơi rằng tiểu Hầu gia đã chết, trong nhà không còn đàn ông, chỉ có thể dựa vào nữ nhân gánh vách.
- Cho nên lần này, vị tiểu Hầu gia kia xuất hiện rồi?
- Ngược lại bên ngoài không tuyên bố, nhưng các cơ sở gián điệp các nơi đã thu được tin tức, tiểu Hầu gia xác thực hiện thân rồi. Ngươi biết điều này có ý gì không?
Trịnh Phàm cười nói:
- Mang ý nghĩa ba mươi vạn Trấn Bắc quân, có thiếu chủ, Trấn Bắc hầu phủ, có người thừa kế.
- Đúng đấy, giống như đạo lý Thái tử chính là nền tảng lập quốc, cơ nghiệp to lớn hơn nữa mà không có người nối nghiệp, lòng người không cách nào ngưng tụ, bởi theo ngươi, khả năng cao không có tương lai, mọi người sẽ mê man. Vốn cho thế gia môn phiệt cho rằng bản thân Trấn Bắc hầu vẫn còn ở kinh thành, Trấn Bắc quân lỗ mãng thế nào đi chăng nữa, cũng chỉ là giả vờ mà thôi, hiện tại bọn hắn triệt để hoàng loạn rồi.
- Tiểu hầu gia hiện thân, bất luận Trấn Bắc hầu sống hay chết trong kinh thành, ba mươi vạn Trấn Bắc quân, đều có mục tiêu tiếp tục đi theo, đến thời điểm cần thiết, tiều Hầu gia ra lệnh một tiếng, để Trấn Bắc quân giết vào kinh thành đoạt vị đăng cơ cũng không phải chuyện không thể, ngươi nói đúng chứ?
- Cho nên những thế gia kia muốn ứng đối thế nào?
- Vương tước.
Lục hoàng tử cắn răng, nói ra hai chữ này.
Đại Yến từ khi lập quốc đã chế định, khác họ cao nhất chỉ là Hầu tước, không phải hoàng tử không được phong vương.
- Các môn phiệt sợ sệt, sợ song phương đánh nhau thật, đến thời điểm toàn bộ Yến Quốc trở thành chiến trường, bọn hắn không phải lựa chọn, bọn họ không muốn đánh cược, cũng không dám đánh cược, duy trì cục diện ổn định, mới là cục diện bọn hắn muốn thấy nhất.
- Việc phong Vương này, không chỉ phong một chứ?
- Trong thư ta không phải nói với ngươi rằng Tấn Quốc và Càn Quốc bêm kia đã nhận định cổ vũ Tĩnh Nam hầu là Tĩnh Nam Vương sao, ngươi cho rằng không có lửa lại có khỏi chắc?
- Hóa ra con ruồi không đốt trứng có khe.
- Ách, lại là câu hay?
- Quá khen.
Lục hoàng tử lại nói tiếp:
- Nhóm đại gia tộc môn phiệt có ý, để phụ hoàng cho Trấn Bắc hầu phong thành Trấn Bắc Vương, tiếp tục đời đời trấn thủ Bắc Cương Đại Yến ta, đồng thời vì cân bằng cán cân quyền lực, phong Tĩnh Nam hầu là Tĩnh Nam Vương, trấn thủ Nam Cương. Đồng thời, lại cho Tĩnh Nam Vương biến thành một đời thế tập, môn phiệt.
- Trước đây, "Tĩnh Nam hầu" nghe tới có vẻ là tước vị, nhưng kỳ thật càng giống một chức quan, thay thế Yến Hoàng chưởng quản Tĩnh Nam quân, nếu phong Vương về sau hơn nữa mang danh thế tập, vậy lại mang thêm ý nghĩa để hắn triệt để ngồi vững thân phận, mở phủ xây nha rồi.
Trịnh Phàm suy nghĩ một chút nói:
- Trong này có phải còn có Điền gia xuất lực?
- Tuy rằng Điền gia không thuộc một trong bốn thế lực môn phiệt lớn nhất Đại Yến ta, nhưng bản thân thuộc về hàng ngũ đại môn phiệt, ngươi nghĩ thử xem? Hơn nữa, Vương tước thế tập, hiện tại Điền gia có Hoàng Hậu nương nương chống lưng, nhưng cái này vô pháp lâu dài, cùng lắm chờ Nhị ca kế vị về sau có thể nhảy nhót thêm ít năm, nhưng chờ hài tử Nhị ca ta kế vị thì sao?
- Một Vương tước, một Vương tước thế tập kế vị truyền lại cho đời sau, nói thật, nếu ta là Điền gia chủ, ta cũng không nhịn được.
- Cứ như vậy, quốc gia thì tương đương với bị chia nhỏ.
- Ngươi này nhìn vấn đề dưới góc độ này, thật nhìn xa trông rộng.
Trang 102# 2