Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 208: Tam Hoàng Tử

Chương 208: Tam Hoàng Tử



Yến Hoàng Yến Quốc này rốt cuộc sinh ra trẻ con, hay sinh ra một đám Yêu tinh đây!!
Có bước chuyển lần này, rất nhiều đồ vật được che mây che sương bắt đầu trở nên rõ ràng rổi.
Ám sát chính là dùng người của Nhị hoàng tử, bởi Nhị hoàng tử quan hệ với mẫu tộc Điền gia, bản thân có sức thẩm thấu với Tĩnh Nam quân, nói cách khác, có thể thoải mái sai khiến một nhóm người.
Giết Trịnh Phàm vì kết thúc cánh tay của Lục hoàng tử, Lục hoàng tử giả vờ là Vương gia nhàn nhã, bởi mẫu tộc hắn bị diệt môn, mẫu phi hắn bị ban cho khăn tang tự vẫn.
Phải biết các ca ca của Lục hoàng tử đều lớn hơn hắn, những năm trước kia Lục hoàng tử kiêu căng thế nào, được phụ hoàng yêu thích thế nào, bọn họ phỏng chừng sớm xem chán trong mắt rồi.
Tuy rằng không rõ ràng tại sao phụ hoàng đột nhiên chèn ép Lục đệ, nhưng xuất phát từ một loại bản năng kiêng kỵ, bọn họ không muốn Lục hoàng tử vắng lặng một hồi lâu, lại đột nhiên bắt đầu phát triển thế lực.
Đương nhiên, nếu người chủ sự hậu trường kia là Tam hoàng tử mà nói, việc giết Trịnh Phàm kia chỉ là món ăn khai vị.
Dùng người của Nhị hoàng tử ra tay, tạo thành liên tiếp sóng lớn đồn thổi Tấn Quốc cấu kết với Tĩnh Nam hầu, chính bởi vị ám sát kia, Tấn Quốc và Càn Quốc mới bên cạnh ồn ào xưng Tĩnh Nam hầu thành Tĩnh Nam Vương.
Mà Tĩnh Nam hầu vốn là cậu ruột Nhị hoàng tử, tự nhiên thuộc về trận tuyến với hắn, muốn chặt đứt con đường làm Thái tử của Nhị hoàng tử, tốt nhất phải đánh rụng con đường kia.
Để hắn lộ hết ra sự sắc bén, để hắn rơi vào nơi đầu sóng ngọn gió, nhìn như tạo thế cổ động cho hắn, nhưng kì thực là "Nâng giết"!
Từ xưa tới nay, ví dụ thỏ khôn chết chó săn nấu quá nhiều rồi, đặc biệt khi thế lực ngoại thần có danh vọng đạt đến trình độ nhất định, vị kia ngồi trên Long ỷ làm sao không kiêng kỵ?
Đây chỉ là bên ngoài, còn có mặt tối nguy hiểm hơn.
Thậm chí nhìn Tề Tư Miểu bị Tĩnh Nam hầu trực tiếp kết tội, còn làm ra hành động tự giải vây như vậy, kỳ thực cố ý kéo đến hành vi của Nhị hoàng tử.
Rõ ràng đây đã diễn luyện từ trước, chí ít hắn đã chuẩn bị tâm lý sớm rồi.
Vậy thì mang ý nghĩa, bọn họ cũng sớm đã từng làm lập hồ sơ, một khi sự tình bị truy tra ra, vậy thì hi sinh Tề Tư Miểu, lấy hắn đoạn tuyệt khả năng Nhị hoàng tử kế thừa ngôi vị Hoàng Đế!
Một khâu móc một khâu, một bước tính một bước, cái này đã không thể dùng mượn đao giết người để hình dung, bởi vì cây đao này đã bị bọn họ làm ảo thuật đến mức không thể nhận ra rồi!
Tề Tư Miểu há miệng, hắn tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng không biết nên mở miệng như thế nào?
Hắn hung hăng như vậy trước mặt Tĩnh Nam hầu, hắn rõ ràng mình nói cái gì cũng vô dụng rồi!
Nhị hoàng tử gần như từ tư thế quỳ trực tiếp nhảy lên, hô:
- Lão Tam làm sao?
Nhị hoàng tử vẫn được triều chính gọi là "Người đàng hoàng", nhưng hoàng tử dù sao cũng là hoàng tử, người đàng hoàng không đồng nghĩa với kẻ ngu si!!!
- Bẩm Hầu gia, Tam Điện hạ ở phía sau.
Lý Anh Liên, trả lời ngay.
Tĩnh Nam hầu đi tới trước mặt Nhị hoàng tử, Nhị hoàng tử ngơ ngác nhìn cậu mình, Tĩnh Nam hầu cũng nghiêm túc nhìn hắn.
Lập tức Tĩnh Nam hầu đi qua người Nhị hoàng tử, Trịnh Phàm và đám thân vệ bên người lại đồng thời theo Tĩnh Nam hầu đi ra ngoài, Tề Tư Miểu, không ai trông giữ, hắn cứ như vậy quỳ nơi đó.
Thái giám và cung nữ trong phạm vi này, sau lưng rất nhiều người thấm đẫm mồ hôi.
Nhị hoàng tử há miệng, tựa hồ thiếu oxy, Lý Anh Liên vội vàng đứng dậy nâng Nhị hoàng tử lên, một tay xoa xoa lưng Nhị hoàng tử vừa an ủi:
- Điện hạ, không sao rồi, không sao rồi, không sao rồi.
Nhị hoàng tử từng ngụm từng ngụm thở gấp, trong lòng vẫn sợ hãi.
Sau đó ánh mắt hắn chậm rãi rơi trên người Tề Tư Miểu đang quỳ trên mặt đất.
- Tề tiên sinh, ta gọi ngươi là tiên sinh trong ba năm nay, tại sao ngươi làm vậy với ta?
Tề Tư Miểu không nói.
- Ta chưa từng khiến tiên sinh thua thiệt, tại sao tiên sinh phải đẩy ta vào chỗ chết!
Tề Tư Miểu nghe vậy, bỗng nhiên nở nụ cười.
- Tiên sinh, vì sao cười?
Tề Tư Miểu vẫn duy trì tư thế quỳ, chậm rãi nói:
- Các đời Tiên Hoàng Đại Yến ta, bao quát cả bây giờ đều kiêu ngạo và cực kỳ hiếu chiến. Chỉ có Tam Điện hạ mới có thể khai sáng Đại Yến thịnh thế chân chính, để Đại Yến ta khôi phục Thánh nhân trị, vĩnh hưởng thái bình!
Trong lòng Tề Tư Miểu rõ ràng, chuyện này hôm nay triệt để kết thúc tương lai của hắn rồi!
Cho nên hắn không bận tâm gì nhiều, đều nói ra tất.
- Tam đệ, ha ha ha, tam đệ. . . Khặc khặc khặc. . .
Đầu tiên Nhị hoàng tử cười cười, sau đó lập tức kho khan.
- A, Điện hạ, ngài khạc ra máu, người đến mau, người đến mau!

Người từng trải qua nơi làm việc đều rõ ràng một đạo lý, đó là việc chọn theo lão đại quan trọng thế nào?
Hiện tại Trịnh Phàm cảm thấy, đi theo vị Tĩnh Nam hầu này tựa hồ không tệ.
Đầu tiêu, mình đi vào cảnh nội Càn Quốc tinh tướng hả hê, kém chút bị người ta làm thịt, đúng lúc đó được Tĩnh Nam hầu suất 10 ngàn Tĩnh Nam quân tới giải vây.
Mà trước mắt, từ khi Tĩnh Nam hầu vào kinh, quả thực đã giải thích triệt để thế nào ương ngạnh, theo loại này lão đại, chí ít không bị khinh bỉ.
Phủ đệ Tam hoàng tử ngay phía sau Nhị hoàng tử, lúc Tĩnh Nam hầu suất thân vệ lại đây, đã thấy trước cửa phủ đệ Tam hoàng tử đã tụ tập mtooj đám người.
Bọn họ là một đám cung nữa và thái giám, thậm chí có một nhóm người đọc sách, Tam hoàng tử là người thích văn thơ, Hoàng tộc Cơ thị Đại Yến cho người ta ấn tượng thích võ lập, sau nhiều đời như vậy, rốt cục đột biến gien, ở trong đám hoàng tử xuất hiện một hạt giống văn nhân.
Sự xuất hiện của hắn tự nhiên dao động nhân tâm của đám văn nhân Đại Yến, cho nên không ít người văn nhân ủng hộ hắn.
Bởi đám hoàng tử không được thả ra ngoài, hơn nữa lại sống bên trong tòa phủ đệ này, cho nên bên người Tam hoàng tử không có thân binh thuộc về mình.
Đại hoàng tử xách lĩnh quận binh Thiên Thành quận, bên cạnh hắn, không thiếu binh, Nhị hoàng tử xách lĩnh Cấm quân trong kinh, Cấm quân bên ngoài phủ đệ hoàng tử đều phải nghe lời hắn, ngoài ra còn một vị hoàng tử nữa được đãi ngộ phân phối thân binh, đó chính là Tiểu lục tử nhàn nhã.
Thậm chí, nói một cách chính xác, chỉ có Lục hoàng tử hắn mới có thể trắng trợn nắm giữ thân binh mà không cần dựa vào Cấm quân và quận binh.
Nhưng Lục hoàng tử không bởi vì đãi ngộ này mà đắc ý, bởi một ngày nọ, sau một phen phụ tử tấu đối về sau, Yến Hoàng vui mừng khôn nguôi phong thưởng cho Lục hoàng tử, chờ hưởng Vương cấp bổng lộc.
Sau ngày phong thưởng, nhà ông ngoại Lục hoàng tử bị diệt môn, mẫu thân hắn bị phụ hoàng đày vào lãnh cung, sau đó bị ép chết.
Thân vệ Tĩnh Nam hầu tự nhiên được chọn từ tinh anh bên trong tinh anh Tĩnh Nam quân, chỉ gần tới gần thôi đã khiến người ta ngột ngạt, để đám người đọc sách cùng thái giám cung nữ kia đều hoảng hồn.


Trang 105# 2

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất