Chương 1090: Kết Nối Liên Lạc
Hồng Xà thì lại có vẻ nghi thần nghi quỷ:
"Vừa nãy lúc ta đang tắm, hình như có thứ gì đó cứ đi tới đi lui trong phòng ta thì phải... lúc tắm xong, ta phát hiện trên giường có dấu vết như vừa bị ai ngồi lên, đống đồ ăn vặt ta mang theo hình như cũng bị ai đó đụng vào. Nhưng khi ta cẩn thận kiểm tra lại một lần thì chẳng phát hiện được gì, không biết có phải ta bị ảo giác không nữa..."
Đám người tìm kiếm quanh phòng Hồng Xà một vòng nhưng cũng chẳng phát hiện được gì. Có lẽ nào là do cái thành phố vặn vẹo này đã làm họ bị áp lực quá lớn nên mới nghi thần nghỉ quỷ?
Mọi người dễ dàng tiếp nhận giả thuyết này, đồng thời cũng nhanh chóng quẳng chuyện này ra sau đầu.
Nhưng trong tình huống tâm trạng của ai cũng hơi hạ xuống như vầy, Hàn Băng đề nghị:
"Chi bằng ra ngoài kiếm gì ăn, thuận tiện quan sát thành phố này một chút"
Cả bốn người sôi nổi đồng ý, sau đó lần lượt từng người về phòng lấy đồ rồi đi xuống lầu.
Lúc họ đi ngang qua hành lang, cái xác nữ mặc đồ ngủ kia vẫn nằm ở đó, tựa như đã bị người ta bỏ quên. Một tiếng trước họ đã thông báo cho quây lễ tân rồi, nhưng không biết mới có người tới dọn cái xác đi.
Về việc này họ cũng chẳng làm được gì, Thằn Lần thấy cái xác ăn mặc có hơi phong phanh bèn lấy một tấm chăn ở căn phòng bên cạnh ra đắp lên người cô.
Lúc đi xuống sảnh lớn, cô nhân viên lễ tân máu may quay cuồng theo điệu nhạc đã biến mất, không còn ở đó nữa, chỉ còn lại mỗi tiếng nhạc ầm ĩ chói tai vang vọng trong cô độc.
"Vừa nãy, sau khi ta thay đồ xong đã liên lạc với người được chỉ định trước đó ở thành phố hc lần nữa"
Sau khi được tắm rửa và đổi một bộ quần áo mới, trông Hàn Băng có tinh thần hơn trước nhiều. Khi đi bên cạnh Lục Tân, cô chính là một cô gái vô cùng thời thượng và tinh tế, trông cực kỳ hút mắt. Như để phá vỡ bầu không khí xấu hổ, cô cố tình nhắc tới chuyện công việc.
"Lần này vẫn không liên lạc được sao?"
Lục Tân quay đầu, nhẹ giọng hỏi một câu.
"Liên lạc được rồi"
Câu trả lời của Hàn Băng nằm ngoài dự đoán của mọi người, cô nói:
"Đối phương còn nói mọi chuyện sẽ được tiến hành theo kế hoạch đã định trước, người đó sẽ chờ chúng ta ở sảnh hành chính"
"Hả? ?"
Cả Thằn Lần, Hồng Xà lẫn Lục Tân đều rất ngạc nhiên, vội quay sang nhìn cô. Lúc vừa tới đây, sở dĩ họ không lập tức liên lạc ngay với bộ hành chính của thành phố Hắc Chiểu chính là vì người được chỉ định liên lạc xảy ra vấn đề.
Nếu giờ đã liên lạc được...
"Trái lại, cũng chính vì lần này lại liên lạc được nên ta càng lo lắng hơn..."
Hàn Băng ngẩng đầu nhìn Lục Tân:
"Biểu hiện của đối phương quá bình thường, ta hỏi tại sao trước đó không liên lạc được với hắn, hắn cũng chỉ trả lời qua loa rằng đã xảy ra sơ suất trong lúc làm việc, mong chúng ta tha thứ cho, còn hy vọng chúng ta có thể mau chóng chạy tới thành phố Hắc Chiểu để giúp đỡ họ."
"Hắn càng tỏ ra bình thường, lòng hoài nghi trong ta càng lớn.
Vì ta biết, dù thành phố Hắc Chiểu này có trật tự hay không ổn định tới cỡ nào, hiệu suất làm việc của bộ hành chính có thấp ra sao thì họ cũng không bao giờ làm lơ những chuyện liên quan tới sự kiện ô nhiễm đặc biệt. Nhất là chuyện liên quan tới tin tức cầu viện thế này, tuyệt đối không có khả năng xảy ra sơ suất. Mà nếu quả thật xuất hiện sơ sót, ắt sẽ trở thành sai lầm vô cùng to lớn trong công tác, chứ không phải như bây giờ, nói nhẹ nhàng vài câu là xong chuyện..."
Sau khi nói một hơi dài, cô gật nhẹ đầu, rồi nói tiếp:
"Vì vậy, ta đề nghị bây giờ chúng ta không nên tới gặp họ.
"Ít nhất cũng đợi sau khi chúng ta hoàn thành bước đầu điều tra, nắm giữ được một phần cục diện rồi hãy tới gặp họ."
Mọi người không có ý kiến gì với quyết định của cô, kể cả Lục Tân cũng vậy. Xét về mặt nào đó, các đợt huấn luyện chuyên nghiệp mà những chuyên viên tin tức như các cô bắt buộc phải tham gia còn nhiều hơn cả dị biến giả họ.
Đoàn người ra khỏi khách sạn, dạo bước trên đường phố xa hoa trụy lạc. Cho dù khi ở trong khách sạn họ đã sớm biết dù cho khách sạn đã nhìn thấy thành phố này vì đã chịu ô nhiễm mà biểu hiện ra ngoài bệnh trạng một mặt, nhưng phố xá ở đây vẫn náo nhiệt, đông đúc và hoa lệ như bình thường.
Thậm chí còn náo nhiệt hơi quá mức.
Trên đường phố có rất nhiều người đi lại, điều này tạo cho người ta cảm giác như thể toàn bộ cư dân thành phố đều đổ xô xuống đường vậy.
Trong số họ, có người tụ tập ở sòng bạc ven đường, có người vây quanh quán bar, cũng có người trực tiếp đứng giữa đường cái, ra sức rót rượu vào miệng như không còn muốn sống hoặc là trợn hai con mắt đầy tia máu, nhìn chằm chằm mấy lá bài trong tay, bàn tay còn lại không ngừng sờ soạng bờ mông của nữ phục vụ.
Tóm lại, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
"Tin tin..."
Một chiếc xe đi ngược chiều đang đối đầu gay gắt với chiếc xe đối diện, cả hai hung hăng ấn còi, đồng thời húc mạnh phần đầu xe vào nhau.
Lục Tân ngẩng đầu nhìn quanh thành phố, có thể loáng thoáng cảm giác được vài cỗ sức mạnh tinh thần ập tới.