Mặt Trăng Đỏ

Chương 210: Manh Mối

Chương 210: Manh Mối


Thằn Lằn quay đầu xe, rọi thẳng đèn xe về hướng mà mùi máu tươi truyền tới.
Sau đó hắn và Lục Tân cùng nhau xuống xe, trên mặt lộ vẻ nghiêm trọng, cả hai cùng nhìn về phía đèn xe đang chiếu sáng.
Thời tiết lúc này có hơi âm trầm, mặt trăng đỏ lấp ló sau rặng mây, lúc ẩn lúc hiện. Trời vừa tạch mưa, trong không khí còn mang theo hơi ẩm, vì vậy mùi máu tươi kia lại càng thêm nồng đậm.
Khu vực xung quanh tối tăm mù mịt, ánh đèn xe chiếu rọi vào khu đất hoang cạnh đường cái trông như sương mù. Khi ánh đèn chói mắt chiếu vào, đám cỏ dại kia không ngừng đu đưa, dường như có không ít sinh vật hung ác đang xoay đầu lại nhìn.
"Có thể là chó hoang hay con gì đó…”
Thằn Lằn giơ tay lên, bắn một phát súng về phía đống cỏ dại.
Sau một trận ồn ào, đống cỏ dại phía xa xa khẽ lay động một hồi, tựa như có con dã thú nào đang chạy ngược chạy xuôi bên trong.
Qua một lát, không còn nghe thấy tiếng động gì nữa, khắp nơi yên lặng một cách quỷ dị. Chỉ là hai người vẫn cảm giác được có không ít đôi mắt ẩn phía sau đám cỏ dại đang hung tợn nhìn chằm chằm vào họ đầy cảnh giác.
"Cẩn thận một chút, nơi hoang dã cái gì cũng có…”
Thằn Lằn nhắc nhở một câu, rồi cùng Lục Tân rẽ cỏ dại, từ từ tiến vào bên trong.
Khoảng cách càng rút ngắn, mùi máu tươi càng thêm nồng nặc, ngay cả Thằn Lằn cũng vô thức cau mày.
Hắn lén nhìn trộm Lục Tân một chút, lại phát hiện vẻ mặt Lục Tân vẫn bình tĩnh như trước. Biểu cảm trên mặt hắn không có gì gọi là tò mò về mùi máu tanh tưởi kỳ lạ này, không chẳng có gì gọi là sợ hãi cái nơi cỏ dại cao ngang đầu người này…
Phải nói là cực kỳ bình thản.

"Rốt cuộc ai mới là ma mới …”
Thằn Lằn nhủ thầm trong lòng.
Hai người rẽ cỏ dại, dưới ánh nhìn chuyên chú của đám chó hoang đang trốn trong đống cỏ dại, đẩy cỏ hoang ra, cả hai tiến lại gần nơi bắt nguồn mùi máu tươi.
Vừa nhìn sơ đã nhận ra, đó là một đống thịt nhão và nội tạng còn dính dầy máu chất đống trong đám cỏ dại. Hơn nữa trông chúng khá là nham nhở, phía trên còn lưu lại dấu răng, có lẽ đã bị con dã thú nào cắn mất một nửa.
….
"Là nội tạng…”
Thằn Lằn vừa liếc mắt một cái đã thấy da dầu run lên, hắn nhỏ giọng nói.
Lục Tân gật đầu, cẩn thận quan sát một hồi:
"Có lẽ là con người, với lại không chỉ có một."
"Sao mới nhìn mà ngươi đã nhận ra đó là người?"
Thằn Lằn nghi hoặc, nhưng cuối cùng hắn nhịn được, không mở miệng hỏi.
Hắn đưa mắt quan sát xung quanh, sau khi chắc chắn rằng ở đây ngoại trừ chó hoang, mèo hoang ra thì không còn sinh vật nào khác, kỳ quái hỏi:
"Tại sao lại có nội tạng con người bị vứt ra đây nhỉ? Nhìn sơ thì xung quanh không có phần tay chân bị cắt cụt nào còn sót lại, nói cách khác, chỗ này chỉ có mỗi nội tạng."
Bất ngờ chứng kiến cảnh tưởng như vậy khiến hắn rất khó liên hệ chuyện này với nhiệm vụ truy đuổi của họ. Nhưng Lục Tân lại tin, vì mẹ nói tìm được rồi, tức muốn ám chỉ đống nội tạng này nhất định có quan hệ với người mà họ đang truy lùng.
Vì thế hắn hơi cau mày:
"Không phải trong đoàn kỵ sĩ đó có một tên dị biến giả hệ con rối sao?”
"Ý ngươi là…”
Thằn Lằn nghe xong, kịp thời phản ứng lại. Hắn không biết tại sao Lục Tân có thể liên hệ hai người này với nhau, nhưng hắn vẫn tiếp tục suy nghĩ theo hướng đó:
"Tuyệt chiêu của dị biến giả hệ con rối chính là khống chế tinh thần người được cải tạo, có nghĩa họ đang chế tác…người cải tạo?"
Lục Tân gật đầu một cái, tỉ mỉ nhớ lại những tư liệu đã đọc trên đường đi:
"Phần tư liệu mà bên phía viện nghiên cứu đưa cho chúng ta có nhắc đến chuyện khi giải phẫu co thể của người cải tạo tinh thần đã tập kích thành phố Vệ Tinh số 2, họ phát hiện người cải tạo tinh thần đều đã bị moi hết các phần nội tạng không cần thiết, chỉ để lại hai thứ cơ bản nhất chính là não bộ và trái tim, đây dường như cũng là điều kiện để luyện chế."
Thằn Lằn nhìn Lục Tân bằng ánh mắt kinh ngạc:
“Cho nên…”
Lục Tân nhẹ giọng nói:
"Hắn đã tổn thất rất nhiều người cải tạo tinh thần ở thành phố Vệ Tinh số 2, vì vậy cần bổ sung thêm vào. Mặt khác…”
Hắn dừng lại vài giây:
"Ta nghĩ, chúng ta có thể thông báo với chủ thành một tiếng, hai vị đặc công bị mất tích của chúng ta... đã tìm thấy rồi."
Vừa nói, hắn vừa nhặt một mảnh vải từ dưới đất lên. Đó là loại vải đặc biệt được dung hợp với sợi thủy tinh, vừa nhìn đã biết ngay chính là sản phâm bên trong thành phố Cao Tường. Rất nhiều quần áo của đặc công trong thành phố đều thống nhất làm từ loại vải này.
Thằn Lằn lập tức trầm mặc, nghiêm túc nhìn thoáng qua đống nội tạng đỏ tươi trên đất. Hai vị đặc công kia đang truy đuổi đoàn kỵ sĩ lại đột ngột biến mất, tới tận bây giờ vẫn là trạng thái sống chết không rõ.
Nếu suy đoán một cách logic, khả năng cao là họ đã rơi vào tay đoàn kỵ sĩ kia. Trong đoàn kỵ sĩ đó có dị biến giả hệ con rối, lại thêm chúng đang muốn bổ sung thêm người cải tảo tinh thần, mà ở chốn hoang vu này, người sống không phải thứ dễ tìm. Vì vậy nếu hai vị đặc công thật sự rơi vào tay chúng, kết cục của họ tất nhiên có thể đoán được.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất