Chương 238: Cấm Khu Cấp S
Mẹ cũng đang hăng say nghe Thằn Lằn nói, thấy ánh mắt của Lục Tân, bà còn nở nụ cười mỉm.
"Đúng là một địa điểm du lịch tuyệt vời…”
Vừa nói, bà vừa vuốt ve đầu em gái:
"Ngươi nói xem có đúng không?"
"Ừ!"
Em gái ra sức gật đầu, trong mắt lóe lên sự phấn khích.
Lục Tân nhẹ nhàng thở ra một hơi, khẽ gật đầu rồi nói với Thằn Lằn:
"Vậy lên đường thôi!"
Thằn Lằn trợn trừng mắt nhìn Lục Tân, hắn còn tưởng mình nghe lầm.
Lục Tân nghiêm túc giải thích: "Dù có là vùng cấm hay không thì vẫn phải bắt người về."
…
"Báo cáo tuyến đường hành động mới nhất. Trải qua quá trình điều tra, chúng ta biết được chủ mưu sự kiện 8.18 ở thành phố Vệ Tinh số 2 - Thanh Cảng là Tần Nhiên, khả năng cao hắng đang ẩn náu trong trấn nhỏ Khai Tâm. Thành viên Đan Binh của nhóm hành động do Thanh Cảng đặc phái đề nghị nhóm sẽ tiến vào trấn nhỏ Khai Tâm tiếp tục điều tra…”
“…Đúng, thân là đội phó, ta đã đưa ra ý kiến phản đối, thậm chí còn nghiêm khắc phê bình hắn!"
"Vô dụng, hắn là đội trưởng, hơn nữa còn rất hắn kiên quyết…”
"Nè, cái câu “vậy cẩn thận” của ngươi là sao? Không phải ngươi nên tiếp tục khuyên bảo chúng ta hả?"
"Ờ, ờ, đươc."
Thấy giọng điệu Lục Tân khi nói muốn tới trấn nhỏ Khai Tâm để bắt Tần Nhiên nhẹ như gió thoảng mây bay, cả người Thằn Lằn nổi hết cả da gà.
Nhưng hắn không dám từ chối, thậm chí càng không dám biểu hiện ra bản thân có ý định từ chối.
Thật vất vả mới lái tới một nơi hoàn toàn trống trải, hắn bèn lấy cớ gọi điện cho tổng bộ báo cáo công tác tiến trình để nhấc máy thu tín hiệu lên, rồi gọi cho điện thoại vệ tinh của tổng bộ với cõi lòng đầy mong đợi.
Hai bên trò chuyện cụ thể ra sao, Lục Tân không quá để ý, hắn chỉ nghe thấy vài câu đứt quãng, rồi giọng nói của Thằn Lằn bỗng nâng lên, lại thấy Thằn Lằn đứng loay hoay với vài món dụng cụ điện tử.
Ở nơi hoang dã như vầy, công việc liên lạc cũng trở nên cực kỳ phiền phức, Lục Tân không khỏi bắt đầu hoài niệm về cuộc sống bên trong thành phố.
Qua một hồi lâu, rốt cục Thằn Lằn vẫn phải đi trở về, hàng lông mày của hắn khẽ cau lại, đôi mắt thì cụp xuống, bước chân có hơi vô lực.
"Họ nói thế nào?"
Lục Tân quan tâm hỏi thăm Thằn Lằn.
Thằn Lằn uể oải đưa máy tính bảng được đóng trong khung sắt cho hắn, giọng nói cực kỳ tuyệt vọng:
"Họ trực tiếp gửi tư liệu qua…còn nói tiện đường thăm dò khu vực thần bí một chút cũng rất tốt, nếu có thể mang một bản hồ sơ báo cáo về sẽ được xem như hoàn thành nhiệm vụ phụ…”
"Hả?"
Trái lại, khi Lục Tân nghe những lời này, trong lòng bỗng cảm thấy như nhận được bất ngờ nho nhỏ.
Sau đó hắn vui mừng nhận lấy máy tính bảng, nói với Thằn Lằn: "Vậy nhanh nhanh khởi hành đi, ta sẽ xem cái này trên xe."
…
Thằn Lằn thật sự không muốn nổ máy, hắn không muốn tới cái nơi kinh khủng còn không biết chút tin tức gì kia. Nhưng hắn cũng không dám không lái xe, hắn cảm thấy quyền lên tiếng của mình trong cái xe chật chội này rất rất nhỏ bé…
Về phía Lục Tân lúc này đang ngồi trong xe, hắn chậm rãi lướt máy tính bảng. Tư liệu rất ít, không biết vì đang ở nơi hoang dã, đường truyền tin không tốt hay do lượng thông tin vốn có cũng đã rất ít nữa.
Phần văn kiện đầu tiên chính là bức hình của một tờ báo cáo đơn giản, bên trên viết một ít thông tin:
Cấm khu thần bí cấp S - Trấn nhỏ Khai Tâm
Địa điểm: số 85 cuối đường quốc lộ
Giới thiệu: Đây là khu vực cực kỳ nguy hiểm, diện tích ước tính là 50 ki-lô- mét vuông. Khi tới gần khu vực này, có thể đo được trường năng lượng tinh thần nồng đậm. Khi tiếp cận gần sát ranh giới trường năng lượng tinh thần sẽ sinh ra cảm giác choáng váng, cáu kỉnh, có khi hôn mê, hoặc nảy sinh ảo giác, co giật tay chân…đủ mọi loại phản ứng khác biệt. Sau khi xâm nhập trường năng lượng tinh thần tầm 50 mét sẽ không thể quay về nữa, cũng có người đột ngột biến mất trước sự chứng kiến của mọi người.
Nếu đưa dụng cụ điện tử lại gần trường năng lượng tinh thần sẽ xuất hiện hiện tượng tín hiệu bị nhiễu, hệ thống mạch điện bị chập.
Nguồn gốc: không biết
cấp bậc ô nhiễm: không biết
hồ sơ điều tra có ích: không có
…
"Lại còn loại tư liệu như vầy, nhìn qua thì rất thiếu chuyên nghiệp nha…”
Lục Tân không khỏi lắc đầu, sau đó lướt đến trang thứ hai, phát hiện đó là một tấm hình. Tấm hình được chụp từ một con đường bỏ hoang, là một khu vực thoạt nhìn rất trống trải.
Thời tiết khá âm u như đang có sương mù, nên mọi thứ trông có vẻ không được rõ ràng cho lắm. Dường như để chứng minh điều này không phải do máy ảnh bị hư nên ở góc trái phía dưới của bức ảnh còn cố ý đặt một hồ cá nho nhỏ. Phía trên hồ cá có mặt đồng hồ điện tử chỉ thời gian, thời điểm chụp là hai năm trước. Hồ cá được chụp rất rõ ràng, mấy cọng rong rêu và những con cá vàng màu đỏ bên trong hồ đều có thể tháy rõ ràng, nhưng ở xa xa, sâu bên trong con đường lại chỉ nhìn tới từng đường gợn sóng như thể không khí đang bị uốn cong.
Hơn nữa cũng không có bất cứ ghi chú miêu tả gì.