Chương 252: Lý Trí
“Nếu không xé nát nó …”
Lục Tân nhíu mày, đột ngột ngẩng đầu lên nhìn.
Lúc này, Tần Nhiên đang tăng trưởng rất nhanh.
Phạm vi bao phủ bởi dao động tinh thần của hắn đã vượt quá ba mươi mét, trên quái thụ máu thịt cao bảy tám mét kia, những “quả” dây leo và hình người đã lên tới tám cái, giống như một cái cây ăn thịt người với những cái tay bắt hình người đang giãy giụa, vung vẩy điên cuồng.
Xung quanh đã có đến mười sáu cư dân của thị trấn nhỏ đang lao về phía Lục Tân với nhiều loại vũ khí khác nhau trên tay.
Diễn biến của sự việc dường như rất giống với sự kiện đặc biệt số 041.
Nhưng lần này, tốc độ tăng trưởng của ô nhiễm “Tần Nhiên” nhanh hơn nhiều so với lúc đó.
Hơn nữa, gần như không có khoảng cách thời gian ở giữa.
Hai sự cố ô nhiễm có tính chất giống nhau, nhưng tiêu chuẩn của hai sự cố lại hoàn toàn không cùng một cường độ
“Làm thế nào mới có thể ngăn hắn gây ô nhiễm những cư dân của thị trấn nhỏ đang ở xung quanh?”
“Tại sao ô nhiễm lần này lại nhanh hơn lần trước nhiều như vậy?”
“Nếu trực tiếp hủy đi thi thể của Tần Nhiên, cũng tức là nguồn ô nhiễm, thì chuyện gì sẽ xảy ra?”
“Làm thế nào mới có thể giải quyết hắn?”
Lục Tân thoáng nghĩ, nhưng nhất thời không nghĩ ra được đáp án.
Hắn nhìn về phía mẹ, chỉ thấy bà ấy khẽ nhíu mày, tựa hồ cũng đang suy nghĩ về vấn đề này, nhưng nhất thời cũng không có đáp án.
Lẽ nào lại để cha hắn đến giải quyết?
Lục Tân vừa nghĩ đến điều đó, nhưng ngay sau đó hắn lại lắc đầu, bây giờ chưa phải lúc.
Hắn rất hiểu tính của cha mình, ông ấy sẽ không chịu nổi sự sốt ruột khi những “người báo thù” này đuổi giết, sẽ ra tay giải quyết chúng.
Từ tính cách có thể thấy, cha Lục Tân thật sự sẽ trở thành bạn tốt của Tần Nhiên.
Ông ấy sẽ giúp Tần Nhiên tiêu diệt tất cả “người báo thù”, giúp Tần Nhiên điên cuồng tăng cường năng lực ô nhiễm…
Nếu để cha xuất hiện thì chỉ trong thời gian ngắn, ông ấy có thể phối hợp với Tần Nhiên, làm ô nhiễm mọi người trong trấn nhỏ.
Có lẽ em gái sẽ được ăn thêm một bữa, dù sao lần trước con bé đã ăn một bộ phận của nguồn ô nhiễm đặc thù số 041 rồi.
Nhưng Tần Nhiên bây giờ khác hẳn với sự kiện ô nhiễm đặc biệt số 041 kia, em gái mà ăn thì sẽ không tốt cho tiêu hoá.
Hơn nữa, lần trước em gái chỉ hù doạ nguồn ô nhiễm đặc biệt kia thôi, chứ không phải tiêu diệt.
Còn lúc này đây, kết quả mà Lục Tân mong muốn chính là tiêu diệt!
Chắc chắn được rằng hắn ta không thể nào chạy trốn được nữa, hiệu suất công việc phải đạt 100%!
...
Vậy chỉ có bản thân hắn mới xử lý được...
Đối mặt với một nguồn ô nhiễm đang không ngừng biến hoá, tâm trạng của Lục Tân cũng không hề căng thẳng...
Hoặc có lẽ cũng có, chỉ là cảm giác ấy không mãnh liệt lắm!
Trong đầu của hắn lướt qua những kiến thức liên quan tới nguồn ô nhiễm học được từ bộ phận dọn dẹp nguồn ô nhiễm đặc biệt. Sau khi quen biết Trần Tinh, Trần Tinh từng nói:
“Đối diện với những chuyện điên khùng này, lý trí chính là ưu thế duy nhất của con người!”
Lục Tân cảm thấy lời này rất có lý.
Cho nên, khi Lục Tân đang cố gắng né tránh những cư dân của trấn nhỏ, họ xuất hiện ngày càng nhiều hơn, ai cũng muốn tìm hắn báo thù, trong đầu hắn lập tức hiện lên tất cả mối liên quan logic, cố gắng tìm ra điểm mấu chốt của sự thay đổi này từ những chuyện mà mình đã gặp phải.
“Sự kiện ô nhiễm đặc biệt số 041 ban đầu là Thôi Vượng giết chết Tần Nhiên rồi biến thành Tần Nhiên.”
“Phải nói, hắn bị Tần Nhiên ô nhiễm, sau đó biến thành Tần Nhiên mới đúng.”
“Một người đang làm việc ở công ty vận chuyển Tứ Phương. Căn cứ vào phản ứng cuối cùng trước khi chết của hắn, khi đó hắn không biết những chuyện khác, thậm chí hắn còn cho rằng bản thân mình chỉ là một người bình thường, kiếm tiền thông qua việc vận chuyển tới những vùng hoang dã... Có thể lý giải rằng, khi đó hắn đã coi mình là Tần Nhiên, một Tần Nhiên sinh ra ở nơi hoang dã, sau đó vào bên trong thành phố vệ tinh...”
“Đây là ký ức giả hay là một phần ký ức thật của Tần Nhiên?”
“Vào lúc đó, một Tần Nhiên khác, hoặc có thể là Tần Nhiên thật đang ở dưới đáy một hồ nước ở thành phố vệ tinh số 2. Đồng thời, dựa vào một quy luật nhất định, hắn làm ô nhiễm những người ở gần hồ nước. Những người bị ô nhiễm này lại ôm mối hận thù sâu sắc với Tần Nhiên...”
“Đối tượng của mối hận thù của họ chính là Tần Nhiên làm việc ở công ty vận chuyển Tứ Phương đó...”
“Cho nên...”
Lục Tân ngẫm nghĩ cẩn thận, cảm giác được vô số mẩu tin tức vụn vặt đang khuấy đảo đầu óc mình, sắp nổ tung mất thôi.
Đột nhiên hắn rất nhớ Hàn Băng.
Nếu có cô ấy ở đây, có lẽ hắn không cần phải vừa chiến đấu vừa suy nghĩ một chuyện phức tạp như thế.
“Giả sử năng lực của Tần Nhiên là khi bị giết thì sẽ biến thành nguồn ô nhiễm. Sau đó gây ô nhiễm cho người xung quanh, đồng thời làm cho họ biến thành một bộ phận của mình... Vậy vì sao lại xuất hiện những người bị ô nhiễm tìm Tần Nhiên để báo thù?”
“Vì sao lần này tốc độ ô nhiễm của Tần Nhiên lại nhanh hơn?”
“Vì sao giữa hai lần dường như không có khoảng cách?”