Mặt Trăng Đỏ

Chương 253: Cái Giá Phải Trả

Chương 253: Cái Giá Phải Trả


Ngày càng nhiều thông tin và nghi vấn tràn ngập trong đầu Lục Tân, khiến Lục Tân cảm giác não mình biến thành keo đặc, gần như sắp chạm tới cực hạn rồi. Trong quá trình này, dường như hắn không hề lo lắng, chính em gái đã giúp hắn tránh thoát những cư dân trấn nhỏ tới tìm hắn báo thù. Hơn nữa, con bé cũng biết nặng nhẹ cho nên không ra đòn hiểm với những cư dân này.
Sau đó, khi Lục Tân cảm nhận rằng đầu óc mình sắp không chịu được nữa rồi, mẹ chợt mỉm cười:
“Vì sao ngươi cho rằng đây là năng lực của hắn?”
Ánh mắt bà sáng rực, dịu dàng nhìn Lục Tân: “Vì sao ngươi không nghĩ rằng đó là cái giá mà hắn phải trả?”
Câu này khiến Lục Tân như bừng sáng.
Vào lúc này, tất cả những nỗi băn khoăn như thể tìm được điểm khởi đầu dần trở nên rõ ràng hơn.
“Đúng vậy, mỗi một nguồn ô nhiễm đều có quy luật logic và yếu tố then chốt... Sự kiện nguồn ô nhiễm đặc biệt số 041, điểm phức tạp nằm ở mối liên kết logic... Nhưng nếu như nguồn ô nhiễm đặc biệt số 041 không phải một sự kiện, mà là hai sự kiện riêng rẽ thì sao?”
Ngay sau đó, đáp án lại xuất hiện trong đầu Lục Tân: “Tần Nhiên biến thành nguồn ô nhiễm, gây ô nhiễm cho những người xung quanh, quy luật rất rõ ràng và đơn giản. Hắn có thể cắn nuốt tinh thần của những người xung quanh, biến tinh thần của những người này thành một bộ phận của mình. Thế nhưng, những người bị ô nhiễm này lại ôm mối hận thù sâu nặng với Tần Nhiên... Họ muốn giết chết Tần Nhiên, đây chính là cái giá mà Tần Nhiên phải trả cho việc làm người khác ô nhiễm!”
Ánh mắt Lục Tân chợt nhìn về phía Tần Nhiên, tầm nhìn lập tức trở nên rõ ràng, dây leo uốn cong như đang nhảy múa kia như thể một loại cây ăn thịt người, ở đầu dây là một quả có hình người:
“Cho nên đối với việc Tần Nhiên đi gây ô nhiễm cho người khác, điểm mấu chốt chính là làm sao để tiêu trừ hết nỗi thù hận của những người bị ô nhiễm với hắn ta, đồng thời nuốt trọn họ. Vì thế, hắn mới đem nỗi thù hận của những người này chuyển dịch lên những mục tiêu khác? Muốn mượn tay của những mục tiêu đó để gia tăng tốc độ phát triển của mình?”
Mẹ đứng ở một bên, bà cười:
“Đây là một nguyền rủa...”
Tâm trạng Lục Tân dần trở nên dễ chịu hơn, hắn gật đầu một cái:
“Đây đúng là lời nguyền.”
Trong sự kiện 041, mục tiêu bị Tần Nhiên chuyển dịch nỗi hận thù chính là Thôi Vượng, người bị ô nhiễm mới tìm “Thôi Vượng” để báo thù. Sau khi bị giết thì biến thành một bộ phận của Tần Nhiên, tiếp tục gây ô nhiễm cho nhiều người hơn. Còn lần này, người bị Tần Nhiên chuyển dời nỗi hận là mình, những người này mới coi mình là Tần Nhiên, đồng thời còn muốn báo thù mình nữa... Cho nên thực ra yếu tố then chốt không phải nằm trên người Tần Nhiên mà ở chỗ mình?
Sau khi tìm được yếu tố then chốt, Lục Tân lập tức thả lỏng cơ thể.
Nhưng vẫn còn một số vấn đề chưa rõ ràng, ví dụ như lần này, vì sao tốc độ ô nhiễm của Tần Nhiên lại tăng nhanh?
Vì sao ngay lúc đó, Thôi Vượng biến thành Tần Nhiên, nhưng mình thì lại không?
Nhưng một khi đã tìm được mấu chốt thì mọi chuyện không còn khó khăn nữa.
Tốc độ ô nhiễm của hắn nhanh hơn có lẽ cũng liên quan tới mình.
Thực ra, tất cả những hiện tượng kỳ lạ đều có liên quan tới mình.
Muốn giải quyết vấn đề này, bước đầu tiên cần làm chính là, Tần Nhiên làm thế nào để chuyển dời nỗi thù hận lên người mình?
Nghĩ tới vấn đề này, Lục Tân chợt nhớ tới ánh mắt của Tần Nhiên trước khi chết.
Đôi mắt ảm đạm nhưng lại như đang mỉm cười.
“Xoạt!”
Trong khi di chuyển nhanh chóng, hắn đạp chân lên bức tường vừa mới được quét vôi xong, chạy mấy bước trên không, hất mấy người đang vọt về phía mình ra, xông tới chỗ mẹ, nhìn mẹ mà cười.
Mẹ cũng nhìn hắn cười, tay bà cho vào trong túi, lấy một cây kéo ra.
Lục Tân duỗi thẳng hai tay để tiện cho mẹ tìm đồ trên người mình.
Trước mặt là vô số người mang biểu cảm điên cuồng, quơ “vũ khí” trong tay, vọt về phía hắn.
Nhưng ngay lúc những người đó xông tới gần hắn rồi, đằng sau vang lên giọng nói dịu dàng của mẹ:
“Tìm được rồi!”
Sau đó, tiếng “sột soạt” vang lên.
Phần lưng truyền tới cảm giác đau đớn vô cùng.
Nhưng ngay sau đó, có một bàn tay nhỏ bé, lạnh như băng đè vào vị trí vết thương, khiến vết thương sau lưng Lục Tân lạnh đi, nỗi đau giảm bớt phân nửa.
Hắn cúi đầu nhìn, bên cạnh chân mình có một vật rơi xuống.
Đó là phần da ở bả vai mình, bên ngoài rất bình thường, nhưng đống máu thịt bên trong có hai lỗ thủng, một cái nhô ra, còn có một vết rách. Lúc này, lỗ thủng và vết rách kia đang ngọ nguậy không ngừng, thể hiện đủ loại biểu cảm... đó là gương mặt chưa thành hình!
Nếu như coi lỗ thủng kia là con mắt, cái mũi nhô ra, vết rách đó là miệng thì sẽ phát hiện ra gương mặt đó rất giống với Tần Nhiên.
Khuôn mặt của Tần Nhiên!
Gương mặt này vô thức sinh trưởng dưới lớp da của Lục Tân.
Cũng chính vì sự tồn tại của gương mặt này, khiến dân trong trấn nhỏ coi mình là Tần Nhiên, hận thù mình.
Hơn nữa, Lục Tân mơ hồ đoán được, nếu bây giờ hắn không có năng lực này, có lẽ hắn đã biến thành bộ dạng của Tần Nhiên rồi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất