Mặt Trăng Đỏ

Chương 384: Tiến Vào Chủ Thành

Chương 384: Tiến Vào Chủ Thành


Theo hắn được biết, việc quản lý ở Chủ thành nghiêm ngặt hơn thành phố Vệ Tinh rất nhiều. Ngay khi mới xuất hiện, “U Linh” có thể tồn tại trong bộ não của những người khác nhau, rất khó phát hiện. Có lẽ lúc đang cố gắng xông vào chủ thành, hắn bị phát hiện ngay lập tức khiến năng lực bị thương tổn, đành phải chạy về thành phố Vệ Tinh số hai.
Bộ phận giám sát các dị biến giả ở chủ thành gắt gao hơn nhiều khi so với thành phố Vệ Tinh.
Làm thế nào mà một kẻ đáng sợ như vậy lại có thể ẩn náu tại đó?
...
Giữa tiếng ầm ầm của đoàn tàu và tiếng nói dông dài của Tiếu Viễn, họ dần dần tiến vào chủ thành.
Điều đầu tiên bọn hắn nhìn thấy chính là một cổng ra vào sân ga to lớn, trông giống như một con quái thú đang nuốt chửng từng đoàn tàu.
Sân ga ở chủ thành không giống sân ga ở các thành phố Vệ Tinh.
Năm thành phố vệ tinh bao quanh Chủ thành, mỗi thành phố đều có một mạng lưới tàu cao tốc đan xen với nhau. Tuy vậy, chỉ có hai cổng ra vào Chủ thành. Các chuyến tàu từ các thành phố Vệ Tinh sẽ đến sân ga phía Tây, xếp hàng lần lượt để tiến vào trong Chủ thành.
“Tiểu Lục Ca, ta có gọi xe đến đón. Ngươi có chắc là không cần ta giúp ngươi đặt phòng khách sạn chứ?”
Lúc này, Tiếu Viễn không hề giống một vị sếp chu đáo, mà như một cô thư ký nhỏ cần mẫn.
"Không cần đâu, có người đến đón ta rồi.”
Sau khi đeo lại ba lô, Lục Tân cười nói với hắn.
“Được…Được a!”
Tiếu Viễn nuốt nước bọt, không biết nên nói gì tiếp.
Khi Lục Tân nói sẽ đến Chủ thành, Tiếu Viễn có hơi lo vì hắn biết giấy thông hành đi vào Chủ thành khó kiếm thế nào.
Thế nhưng hắn không ngờ Lục Tân không chỉ có giấy thông hành để vào Chủ thành, ngay khi đến chốt kiểm tra an ninh ở Thành phố Vệ Tinh số 2, Lục Tân còn được đặc cách sử dụng lối đi đặc biệt chỉ dành cho quân nhân sau khi hắn xuất trình giấy tờ tùy thân, còn mình phải đợi rất lâu mới được đi.
Tên nhân viên này, rốt cuộc là thần thánh phương nào a…
Hắn cảm thấy thấp thỏm lo lắng, nhất là khi nhớ đến tiền lương của Lục Tân.
Người như vậy đã làm việc trong công ty của mình hơn ba năm, không đi muộn về sớm, nhận danh hiệu nhân viên chăm chỉ rất nhiều lần.
Nhưng lương của hắn chỉ có một ngàn?
Trong lòng hắn chợt tỉnh ngộ, có phải công ty của mình bóc lột quá rồi không?

Đi theo dòng người đổ về sân ga, Lục Tân và Tiếu Viễn đứng bên cạnh một lối đi trước nhà ga. Trước mặt họ là một cánh cổng sắt loang lổ lớp sơn trắng ở bên trên, có thể là do thứ này đã được sử dụng từ rất lâu nên lớp sơn bong tróc từng mảng, lộ ra bề mặt rỉ sét.
Trên cửa có một hàng chữ in ngang Lối đi vào.
Còn có hai hàng chữ được in dọc: Không gây ồn ào và Giữ gìn trật tự.
Còn có vệ binh tay cầm súng, đứng bất động canh gác ở hai bên, đôi mắt dưới lớp mặt nạ bảo hộ lạnh lùng nhìn vào đám đông.
Hiện giờ, người đứng trên sân ga càng lúc càng đông, trên tàu không ngừng có người đi xuống.
Thế nhưng chiếc hộp sắt kia vẫn đang đóng chặt, khi có đủ số lượng người tập trung lại mới có thể mở ra.
Khoảng năm phút sau, khi mấy trăm người đang đứng ở trên sân, một ánh sáng xanh loé lên trên hộp sắt.
“Xì!”
m thanh phun khí nặng nề vang lên. Sau đó chiếc hộp sắt lắc nhẹ một chút rồi từ từ đóng lại.
Đám đông đông đúc lập tức lao tới vào lối đi.
Lục Tân cũng nắm chặt chiếc ba lô trên lưng, theo dòng người tiến vào trong.
Thật ra, trong lòng hắn cảm thấy rất tò mò, có nhiều người đi vào lối đi như vậy, làm thế nào Chủ thành có thể phát hiện U Linh đang trà trộn trong những người này?
Thông thường, ở những nơi càng đông, các dị biến giả càng dễ dàng hoạt động. Mà sân ga chắc chắn là nơi có nhiều người nhất.
Tuy nhiên, sau khi đi vào lối đi, Lục Tân cảm thấy yên tâm một chút. Khi bước vào trong, Lục Tân cảm giác có một số ánh mắt kỳ lạ đang hướng về mình. Hắn tò mò nhìn xung quanh và thấy nhiều vết sơn trên tường ở hai bên lối đi.
Nó trông giống như bức vẽ graffiti đường phố như là chữ cái với vẽ bằng phông chữ kì lạ, hình vẽ nhân hoá đáng sợ, chú hề mặc đồ xanh đỏ đang cười tươi, còn có hình vũ nữ đang nâng váy, chân mang giày đỏ, rực rỡ một cách lạ thường, những con rắn với đôi mắt kì dị, bố cục toàn thể rất chặt chẽ. Tất cả được tô vẽ với phong cách nghệ thuật kì quái nhưng không hề khiến người xem cảm thấy khó chịu.
Bên dưới những bức hình màu sắc đó hình như đang ẩn giấu camera quan sát.
...
"Hoá ra đây là cách mà Đặc Thanh Bộ giám sát người ra vào Chủ thành, có lẽ đây là nơi tương tự như chốt kiểm tra an ninh?"
Lục Tân nghĩ thầm:
"Còn đây có lẽ là thiết bị cảm ứng đặc biệt?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất