Mặt Trăng Đỏ

Chương 424: Dị Biến Giả Cấp S

Chương 424: Dị Biến Giả Cấp S


Không ai ngắt lời hắn, trong lòng họ đều có chút xúc động.
Lão hạm trưởng không còn giữ phong thái chín chắn của một vị lãnh đạo, mà như một ông lão không chịu chấp nhận mình đã già.
Hiện nay, có rất nhiều lãnh đạo xuất thân là những người bình thường.
"Ta chỉ đang nhắc về những tên dị biến giả thông thường thôi đấy..."
Vừa nói, lão hạm trưởng thở một hơi dài:
“Huống chi, ta nghe nói có loại cấp S còn lợi hại hơn nữa…chúng có thể huỷ diệt một thành phố!”
Nói đến đây, cảm xúc trên mặt hắn trở nên hoảng sợ.
Mọi người nhìn nhau, không biết phải làm gì.
Giáo sư Bạch cười rồi nói:
"Theo ta nghĩ, lão Diệp không cần phải bi quan như vậy. Dị biến giả thực sự rất mạnh, nhưng họ cũng là thành viên trong chúng ta, không cần coi tất cả dị biến giả là kẻ thù. Đây chỉ là ảnh hưởng do mặt trăng đỏ mang lại, chúng ta chỉ cần phải thích ứng với những thói quen mới mà thôi. Với những dị biến giả cấp S mà ông đã đề cập đến, họ có thể chính là người có khả năng trở thành thần đã xuất hiện trong bức di thư của nhà nghiên cứu thiên tài đó, nhưng cũng có thể chuyện đó sẽ không xảy ra."
Ngừng một chút, sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc:
“Ta cho rằng, chúng ta không nên sợ hãi hay bi quan. Điều chúng ta cần làm chính là tìm hiểu họ, chấp nhận và dẫn dắt họ.”
Mọi người trong phòng họp không bất ngờ với lời nói của giáo sư Bạch.
Đây chính là thái độ từ xưa đến nay của Thanh Cảng đối với dị biến giả.
Nhưng khi nghe giáo sư Bạch nói xong, lão hạm trưởng đột nhiên nhìn chằm chằm vào hắn.
“Đó chính là vấn đề của các ngươi!”
Tiếng của ông ấy trở nên gay gắt, mang thái độ sắc bén, nghiêm túc nói:
“Các ngươi quá tự cao, ảo tưởng bản thân có thể khống chế những người này. Thậm chí còn có thể điều khiển họ. Nhưng các ngươi không biết, nếu họ trở nên mất kiểm soát thì sẽ rất nguy hiểm... Ta cũng biết, thành phố Cao Tường hiện đang chiêu mộ dị biến giả, thậm chí còn cố gắng giải mã sức mạnh của họ thông qua một số thí nghiệm."
Ông ngẩng đầu lên, khuôn mặt đỏ sậm vì gió biển lộ ra vẻ lo lắng:
"Nhưng các ngươi có biết quan điểm của ta đối với chuyện này là gì không?"
Ngừng một chút, ông cười khổ:
“Trăng máu xuất hiện trên bầu trời đã phá hủy trật tự xã hội và nền văn minh trước đây. Trong khi những người trong chúng ta đang cố gắng thích nghi để tồn tại trong thế giới này, dị biến giả giống như một đám trẻ trâu đang tuổi ăn tuổi học, nhưng bỗng có người lại đem súng đạn đặt trước mặt chúng. Chúng chưa hiểu sinh mệnh quý giá như thế nào, súng đạn nguy hiểm ra làm sao, nhưng lại có thể nắm trong tay quyền sinh sát. Nếu là ngươi, ngươi sẽ bảo vệ bản thân như thế nào đi đối mặt với chúng?”
Khi hỏi câu này, sắc mặt hắn vô cùng nghiêm túc, nhìn về phía Tô tiên sinh và giáo sư Bạch.
Không khí trong phòng hơi trầm xuống, mọi người đều dâng lên một dự cảm không tốt.
Màn đêm bên ngoài cửa sổ dường như trở nên tịch mịch hơn.
“Xoẹt xoẹt..”
Bóng đèn trên đầu lóe lên vài lần rồi ổn định, ánh sáng nhàn nhạt tản ra.
Giáo sư Bạch chỉ hơi nhíu mày chứ không nói gì.
Tô tiên sinh nhìn theo ánh mắt của lão hạm trưởng rồi nói:
“Trong bản fax lão Diệp gửi đến tháng trước có nhắc... Lần này các ngươi đến đây là để trao đổi kinh nghiệm với chúng ta về dị biến giả cấp S? Vậy không biết ngươi có…”
"Ta đã đưa hắn tới."
Đáp lại ánh mắt của Tô tiên sinh, lão hạm trưởng bình tĩnh mỉm cười.
Sau đó, ánh mắt ông ấy di chuyển đến người thanh niên mặc áo choàng đỏ phía sau.
"Chà..."
Khi ông vừa nhìn tới, phòng họp bỗng trở nên xôn xao.

Mọi người trong phòng họp nhìn người thanh niên ngồi ở trong góc, dù được nhắc đến tên nhưng hắn vẫn không mảy may nhúc nhích, khiến họ cảm thấy rất áp lực.
Tô tiên sinh vẫn giữ nguyên biểu cảm, chỉ khẽ thẳng lưng.
Lúc này, những cánh cửa trong phòng họp bị mở ra cùng một lúc, từng đội binh sĩ lực lượng vũ trang mạnh mẽ xông vào.
Tất cả đều mang mũ bảo hộ đi kèm với vũ khí hiện đại nhất, không phải là loại súng thông thường, mà là súng trường màu bạc kỳ quái.
Dù từ lúc tiến vào đến giờ bọn hắn không có động thái nào khác, nhưng như vậy cũng đủ làm cho bầu không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng.
Đúng lúc đó, một người đàn ông cao lớn mặc áo khoác da đi vào từ cánh cửa đằng sau Tô tiên sinh.
Vị thư ký trang điểm tinh tế đang ngồi ghi chép biên bản cuộc họp ở sau lưng Tô tiên sinh cũng ngẩng đầu lên nhìn.
Chính giữa phòng họp, một cơn gió vô hình thổi đến, nhẹ nhàng va chạm rồi tạo thành cơn lốc xoáy quái dị.
Các cửa sổ đều đang đóng nhưng giấy tờ tài liệu trên bàn lại bị lật tung lên.
“Đừng hoảng sợ, hoảng sợ sẽ không tốt.”
Tô tiên sinh nói với vị thư ký đang run rẩy nắm góc áo của hắn, sau đó lịch sự nhìn lão hạm trưởng, cười nói:
“Lão Diệp nên biết, việc tùy tiện đưa dị biến giả cấp S đến địa bàn của người khác là điều rất bất lịch sự. Trong bức fax mà ông gửi cho chúng ta vào một tháng trước không hề nhắc đến chuyện trong đoàn chuyên gia của Quốc Đảo có một vị cấp S.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất