Mặt Trăng Đỏ

Chương 513: Cách Giải Quyết Vấn Đề

Chương 513: Cách Giải Quyết Vấn Đề


“Đáng sợ thật…”
Lục Tân ngồi trên xe máy, im lặng nhìn hai chú cháu bắt đầu tháo thắt lưng buộc lên cành cây, hắn khẽ thở dài sau đó tiến hành phân tích logic trong đầu.
“Có lẽ cái cây này chính là một nguồn ô nhiễm…Hoặc là một thứ gì đó bên trong cây. Theo logic, vật ô nhiễm thường chờ mọi người đi vào một khu vực nhất định, sau đó khiến họ lạc đường, chạy lang thang cho đến khi bị kiệt quệ sức lực và tinh thần, nó sẽ dụ dỗ họ đến đây và tiến hành giai đoạn ô nhiễm thứ hai, cũng chính là giai đoạn quan trọng nhất?”
Khi quyết định đi tìm con quái vật này, hắn đã dự đoán được sự việc này. Hắn lái xe máy chạy mấy vòng nhưng vẫn không thể tìm ra “con quái vật”, cũng chính là nguồn gây ô nhiễm.
Vì vậy hắn đã thực hiện một số phân tích và phát hiện chính bản thân cũng đang chịu ảnh hưởng của nguồn ô nhiễm.
Tuy nhiên, hắn chỉ biết bản thân đang cách nguồn ô nhiễm không xa chứ không thể tìm được vị trí của nó.
Chỉ đến khi Lục Tân thực hiện phân tích logic, hắn mới có thể tìm ra nguồn ô nhiễm, giống như việc lần theo vết máu trên mặt đất để tìm ra tên biến thái trốn dưới gầm giường...
Ái chà, hình như so sánh như vậy hơi sai.
Tóm lại, ngay khi Lục Tân đang đau lòng nhìn kim xăng ở trên xe tụt dần thì bắt gặp được hai chú cháu này.
Hắn linh cảm được có điều kỳ lạ đang xảy ra.
Vì sao hắn chạy mấy vòng ở đây lại có thể gặp lại người bên ngoài?
Nguyên nhân rất dễ hiểu:
Nhìn thì tưởng bản thân đang chạy vòng vòng nhưng hướng đi của hắn đã bị thay đổi. Hắn có thể gặp hai chú cháu này là khi hai vòng tròn đường đi của họ gặp nhau.
Vì vậy, khi chạm mặt hai người này lần hai, Lục Tân đã nghĩ ra cách hoá giải.
Nguồn ô nhiễm nào cũng đều có một chủ đích nhất định, dù là đồng hóa hay nuốt chửng con mồi.
Miễn là có logic thì sẽ có một điểm cuối, điểm cuối chính là chủ đích của nó.
Hắn không thể tìm ra nguồn gây ô nhiễm, rất có thể là vì chưa đáp ứng được quy luật ô nhiễm của nó.
Ví dụ như hai chú cháu kia, họ chỉ có thể tiếp cận bản thể của nguồn ô nhiễm khi thể lực cạn kiệt và tinh thần hoảng loạn. Còn hắn thì vẫn đang rất khoẻ mạnh và tràn đầy năng lượng, nên dù Lục Tân có tiếp tục đi vòng quanh cũng không thể đạt tiêu chuẩn.
Về mặt lý thuyết, chỉ cần đi vòng quanh nơi này là có thể tìm được nó.
Nhưng Lục Tân cũng không muốn lãng phí xăng thêm nữa, hắn quyết định đi theo hai chú cháu này, vì nhìn họ có vẻ như đã lạc đường từ rất lâu rồi.
Đến quần lót cũng đội lên đầu luôn rồi…
Hai người này đã sắp đạt tiêu chuẩn, chỉ cần đi theo họ sẽ dò ra nguồn ô nhiễm. Nhưng Lục Tân không ngờ sẽ tìm thấy nó nhanh như vậy. Có lẽ hai người họ sau khi gặp mình nên căng thẳng hơn, đáp ứng quy luật ô nhiễm nhanh hơn chăng?
.........
“Quả nhiên, sử dụng phương pháp phân tích khoa học để giải quyết vấn đề rất hiệu quả…”
Khi hắn đang sắp xếp logic trong đầu, hai chú cháu đã chúi đầu vào thắt lưng trên cây.
Ông chú dáng người thấp bé, người cháu tốt bụng đỡ eo, giúp hắn nhảy lên.
Lục Tân ngừng suy nghĩ. Hắn liếc nhìn một chấm đỏ nhấp nháy trên xe rồi nghiêm túc ngẩng đầu nhìn về phía cây đại thụ. Thấu kính bên mắt trái của hắn bắt đầu nhấp nháy, một đống dữ liệu liên tục hiện lên, cuối cùng dừng lại ở "120", bên cạnh là hàng chữ: nguồn ô nhiễm thứ cấp.
Tuy nhiên, mắt kính chỉ có thể phát hiện bức xạ của nguồn ô nhiễm, dự đoán đoán mức độ nguy hiểm của chúng thông qua bức xạ.
Thông thường, trị số bức xạ càng thấp thì mức độ ô nhiễm càng cao. Tuy nhiên, khi Đặc Thanh Bộ ở Thanh Cảng, hay còn là viện nghiên cứu Nguyệt Thực thành lập hệ thống tiêu chuẩn đánh giá cho các nguồn ô nhiễm, họ đã xem xét đến những trường hợp chưa được phát hiện, vậy nên họ đã đánh giá mức độ nguy hiểm theo một cách khác, khi cường độ tinh thần của chúng vượt quá một mốc nhất định thì mức độ nguy hiểm sẽ được tăng lên một cấp.
Trong trường hợp này, cần phải có không gian rộng hơn để đánh giá toàn diện mức độ nguy hiểm của nguồn ô nhiễm. Tuy nhiên, ở khoảng cách rất gần như vậy mà trị số bức xạ chỉ ở mức 120, vậy cường độ tinh thần thực sự của nó xấp xỉ một ngàn.
Nếu không cố tình kiểm soát sức mạnh bức xạ tinh thần, trị số thường chỉ bằng một phần mười so với cường độ tinh thần thực sự.
“Chỉ cần tìm được bản thể của nguồn ô nhiễm thì vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng…”
Sau khi nắm được quy luật ô nhiễm và cường độ tinh thần của nó, Lục Tân thở phào nhẹ nhõm.
Còn giải pháp...
Ngẫm nghĩ một chút, Lục Tân rút ra một khẩu súng ngắn ổ xoay, nắm chặt một viên đạn thường trong tay, sau đó nó liền biến thành một viên đạn màu đen tuyền, trông rất tinh tể tỉ mỉ, thoạt nhìn thì giống như vỏ đạn mực.
Đây là mười viên đạn đặc thù hắn được cấp khi nộp đơn xin khi ra khỏi thành phố.
Lục Tân cho đạn lên nòng, đưa tay nhắm vào cây đại thụ rồi bóp cò.
“Đoàng!”
Viên đạn đặc thù bay ra rồi găm chắc vào thân cây. Ánh điện quang chói lọi lập tức lan dọc theo thân cây.
Cây đại thụ run rẩy vì đau đớn, những cái xác treo trên đó lần lượt rơi xuống.
“Xẹt khè khè…”
Một nửa thân cây lập tức bị đốt thành than, nhưng cành lá ở một nửa còn lại đột ngột bật ra. Một cái cây lớn vốn yên tĩnh bỗng chốc hoá thành vật thể sống. Dưới ánh trăng đỏ, nó không ngừng đung đưa cành cây, trên từng phiến lá xuất hiện vô số xúc tu lần lượt đánh về phía Lục Tân.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất