Chương 514: Cẩu Cẩu, Tiến Lên
"Ồ, không ổn rồi…”
Lục Tân chợt nhận ra một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.
Hắn nên đậu xe xa hơn, lỡ đang đánh nhau thì làm hỏng xe thì sao?
Ngay lúc hắn đang lo lắng chuyện này, một tiếng cười vui vẻ “hì hì “đột nhiên vang lên.
Lục Tân quay đầu lại, thấy em gái mình đang đứng ở bãi cỏ bên cạnh, hai mắt tròn xoe sáng ngời nhìn về phía trước.
“Em bé ngoan…”
Lục Tân cảm thấy yên tâm, thúc giục:
"Mau lên…”
Cha mẹ Lục Tân vô cùng cẩn thận, họ sẽ không xuất hiện vì mấy chuyện nhỏ như vậy, hắn chỉ có thể hối thúc em gái.
Cô bé không hề nhúc nhích, khoanh tay tự hào rồi liếc nhìn Lục Tân.
Sau đó, cô bé liền duỗi ngón tay, chỉ về phía trước một cách oai nghiêm:
“Cẩu cẩu tiến lên.”
“Gâu gâu…”
Khóe miệng Lục Tân giật giật.
Phía sau em gái vang lên tiếng chó dữ, một con chó con không lông lao ra, chạy đến đâu thì lưu lại dấu chân đẫm máu ở đó. Nó lao thẳng vào gốc cây đại thụ đã bị đốt cháy phân nửa chừng, sau đó ngoạc mồm rồi hung hăng cắn.
“Gào! Gào! Gào!”
Lục Tân không bao giờ ngờ rằng cậu nhóc nhỏ nhắn dễ thương này lại có lúc hung dữ đến vậy.
Nó lao thẳng đến gốc cây đại thụ, răng cắm sâu vào thân cây. Phân nửa thân cây nguyên vẹn còn lại đột nhiên co giật mạnh.
Những cành lá đang vươn tới chỗ Lục Tân lập tức rút lại. Chúng như những con rắn quấn quanh cổ con chó rồi siết thật mạnh, siết cho đến khi máu thịt bật ra, nó kéo bốn chân con chó lên khỏi mặt đất, treo lơ lửng trên không, tất cả cành lá đồng loạt "cắn" rồi đâm thẳng vào thân con chó....
Cảnh tượng đó khiến người xem sởn cả da đầu.
Con chó con không lông bị treo trên không, cơ thể vươn hết cỡ, miệng cười toét, tròng mắt nhắm hờ hưởng thụ.
Nó đang vô cùng sung sướng!
Lục Tân có chút bối rối:
"Con chó này…. nghiêm túc đó hả?”
Em gái thấy hắn nghi ngờ, liền giận dữ hét lên:
“Cẩu cẩu, mau nghe lời!"
Con chó con không lông đột nhiên phản ứng lại, nó bỗng nhớ ra mình đang làm nhiệm vụ. Cơ thể của nó co giật một cái, tất cả cành lá kẹt trong thân thể càng lúc càng thấm đẫm máu của nó. Dòng máu dường như có sự sống của riêng nó, chạy dọc theo những cành cây từng chút một cho đến khi bao phủ toàn bộ phân nửa nguyên vẹn còn lại của cây đại thụ.
Nửa thân cây kia dường như nhận ra điều gì đó, nó rung chuyển dữ dội, cố gắng thu lại cành lá.
Nhưng con chó con không lông đã ngăn không cho cành lá của nó rời khỏi. Dòng máu rỉ càng lúc càng nhiều nhiều, chảy dọc từng nhánh cây, như thể con chó đang cố gắng nhuộm đỏ nửa thân cây này.
“Khè khè khè…”
Cây lớn dần mất hết sức sống.
Cành và lá run rẩy rồi trở nên cứng đờ, sau đó rụng rào rào.
…
Một nửa thân cây vẫn đang cháy, nửa còn lại dường như đã bị khô héo từ lâu.
“Gấu! Gấu! Gấu!”
Lục Tân chưa kịp phản ứng thì con chó con không lông đã chạy đến trước mặt hắn.
Nó nhìn hắn bằng đôi mắt to ngây thơ, lưỡi nó thè ra ngoài giống như đang lấy lòng, đuôi của nó ngoe nguẩy như một chiếc cối xay gió.
Lục Tân nghiêm túc liếc nhìn con chó con, và sau đó nhìn vào cây đại thụ.
Trong lòng hắn nảy ra một đáp án:
“Con chó này…cợt nhả một cách thật nghiêm túc!”
“Con chó này…cợt nhả một cách thật nghiêm túc!”
…
…
"Ngoan lắm...."
Lục Tân ngồi xổm xuống xoa xoa đầu con cún nhỏ, sau đó ném một hòn đá nhỏ bên cạnh rồi ngoắc tay:
"Đi."
Chú cún không da yên lặng nhìn Lục Tân hồi lâu rồi lặng lẽ chạy đi tìm hòn đá.
Lục Tân đá chống xe rồi lấy ra một cuốn sổ nhỏ, sau đó hắn thấy thân cây đã bị cháy xém một nửa và đống thi thể nằm rải rác dưới gốc cây cùng với những sợi dây thừng quấn quanh cổ một hồi rồi bắt đầu ghi chép phân tích:
Nguồn ô nhiễm: Cây đa lớn ở hoang dã.
Phương thức ô nhiễm: Khiến người ta bị lạc đường, giống như quỷ đả tường, sau đó đi đến trước mặt cây đa và tự tử.
Nguyên nhân xuất hiện:............
Hắn ngẩng đầu nhìn cây đa.
Thông quá phương thức "Tầm nhìn của mẹ", Lục Tân xác định đây chỉ là một cây đa bình thường.
Khi chuyển sang "Tầm nhìn của mẹ", Lục Tân sẽ mất khả năng nhìn thấy thực thể quái vật.
Ví dụ vừa rồi lúc cây đa xuất hiện biến đổi, tầm nhìn của hắn nhìn thấy mỗi phiến lá cây đều há miệng.
Nhưng khi dùng tầm nhìn của mẹ, cây đa vẫn là cây đa, chỉ là xung quanh nó xuất hiện một vài thứ xiêu vẹo giống như đang không ngừng tỏa ra năng lượng phóng xạ.
Thông qua tầm nhìn của mẹ, Lục Tân có thể nắm bắt được rằng liệu thể tinh thần này có ác ý với mình không.
Nhờ đó, Lục Tân có thể phân tích được rốt cuộc nguồn ô nhiễm này phát ra từ đâu.
Một thân cây bình thường khi không lại biến thành nguồn ô nhiễm.
Vậy có khi nào là người đầu tiên treo cổ ở đây đã ảnh hưởng đến cây đa này, khiến nó trở thành một thể ký sinh của nguồn ô nhiễm, cuối cùng biến thành bộ dạng quái đảng, bắt đầu ảnh hưởng đến con người xung quanh hay vì điều gì khác?
Có lẽ có rất nhiều nguyên nhân, nhưng cần phải có một vài phân tích và nghiên cứu chuyên sâu mới được.
Chuyện này Lục Tân cũng không phải là người chuyên nghiệp, hắn chỉ suy nghĩ một chút rồi ghi chép lại mà thôi.
Dù sao mấy bản ghi chép này mà gửi về cho Bộ Đặc Thanh thì cũng ra tiền...