Mặt Trăng Đỏ

Chương 528: Quan Sát Trưởng Đoàn

Chương 528: Quan Sát Trưởng Đoàn


Lục Tân càng nghe lại càng cảm thấy tò mò hơn.
Thông thường đây là loại người có ý chí và tâm thái mạnh mẽ nhất.
Thường thì những người như vậy sẽ không xuất hiện những thay đổi đột ngột trong phạm trù tinh thần dị biến.
Hoặc như Trần Tinh, từ đầu đã phát hiện ra thay đổi của bản thân, thậm chí còn từ từ phân tích và tóm tắt chúng, khi được giáo sư Bạch phát hiện, cô đã trở thành một dị biến giả thuần thục, hoặc nói không hoàn toàn dị biến.
Ở một mức độ nào đó, ngay cả khi bị ô nhiễm, sức đề kháng của họ cũng mạnh hơn so với những người khác.
Trưởng đoàn này sao lại có thể đột nhiên xuất hiện một sự thay đổi lớn như vậy?
Suy cho cùng, dù hôm qua không nhìn ra trạng thái khác thường trên người cô ta, nhưng Lục Tân cũng phải thừa nhận.
Trưởng đoàn mà hắn nhìn thấy đêm qua, và Cao Đình đầy lý trí và trầm ổn sáng nay, thực sự trông giống như hai người khác nhau.
“Sự thay đổi trong trạng thái tinh thần vô cùng rõ ràng…”
Sau một hồi suy nghĩ, Lục Tân lặng lẽ lấy ra một cuốn sổ nhỏ rồi ghi chép lại.
Họ tên: Cao Đình
Đặc điểm: Cao ráo chân dài, eo thon ngực phẳng, thích mặc đồ bó sát, thích XXOO vào ban đêm
Triệu chứng: Ghét bỏ cơ thể của mình, nghi ngờ đầu và thân thể cô ta ghét bỏ lẫn nhau.
Người quan sát: Lục Tân
Người quan sát thứ hai: Em gái

“Rồ rồ rồ…”
Những chiếc xe tải đầu to nối đuôi nhau lao trên đường.
Lục Tân ngồi trên ghế phụ, Tiểu Chu quay trở lại chiếc ghế dài phía sau và nằm vắt vẻo trên đó.
Những người lăn lộn trong vùng hoang dã như họ thông thường đều sắp xếp một chiếc xe hai tài xế để có thể dễ dàng luân phiên lái xe bất cứ lúc nào.
Nếu không vì cân nhắc đến những nguy hiểm có thể xảy ra ở vùng hoang dã, họ thậm chí có thể phân công cho một người nghỉ ngơi, một người lái xe, chạy không ngừng 24/24.
“Chúng ta chỉ còn cách thành phố trung tâm chưa đến một nghìn km.”
Lục Tân thầm tính toán trong lòng:
“Nếu là xe mô tô thì tốc độ sẽ nhanh hơn xe tải một chút, nhưng lại phải tìm mua xăng xe và nước uống, ăn một bữa cũng rất phiền phức. Một đội xe như thế này vốn có một chiếc xe riêng để tiếp nhiên liệu, còn có người đi trước để dò đường và tìm lối đi thích hợp nhất, trong vô hình đã tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Vì vậy, dù là mô tô hay là xe tải thì cũng không có nhiều sự khác biệt về mặt thời gian. Ủy thác riêng tư này không ảnh hưởng nhiều đến hành trình của mình…Mình vẫn có thể đến thăm người thân ở thành phố trung tâm đúng giờ…”
“Đối với vấn đề của Cao Đình, mình sẽ quan sát kỹ hơn trên đường. Nếu phát hiện điều gì đã xảy ra với cô ta thì quá tốt, ngược lại vẫn việc tiết kiệm được xăng xe, thức ăn và nước uống trên đường, vẫn được coi là một khoản hời đối với mình…”
Nghĩ đến đây, Lục Tân không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.
Buổi trưa, đội xe không dừng lại, Lão Chu và Tiểu Chu đổi vị trí cho nhau, lấy ra một cái bánh mì to tẩm bột ngô và cà rốt muối, ba người chia nhau ăn ngay trên xe. Đội xe của họ đã quen với việc di chuyển nhanh vào ban ngày, vì vậy họ không nghỉ ngơi vào buổi trưa. Đêm xuống, họ sẽ không tham lam, mà tìm một nơi để cắm trại trước.
Cũng chính vì thói quen này nên một số người sẽ nhân lúc nghỉ ngơi sau khi cắm trại xong để đến những ngôi làng gần đó để tầm hoang.
Đương nhiên, đây là trong trường hợp đội xe hết sức tuân thủ kỷ luật.
Không có gì lạ khi những đội xe tương tự đi khắp mọi nẻo đường, xuất hiện với tư cách khách mời trong các đoàn kỵ sĩ, cướp bóc đồ vật và con người ở khắp mọi nơi.
Bảy giờ sáng xuất phát và không dừng lại nghỉ giữa đường, chạy xe liên tục đến ba bốn giờ chiều, xe phía trước đã tìm được địa điểm cắm trại mới. Sau đó, xe gắn máy mới chạy vòng lại, nhắc nhở những người tài xế già lần lượt vào trại theo thứ tự.
Mọi người trong đoàn xe đều bận rộn với công việc của mình như truyền tin, kiểm tra mặt đất, bố trí tuần tra và canh gác bí mật, vân vân.
Hai chú cháu Lão Chu cũng bận bịu liên tục, vừa lái xe, nhìn bản đồ, vừa lên kế hoạch sẽ đến nơi nào để cướp bóc.
Thực ra, Lục Tân cũng rất muốn tham gia vào công việc tầm hoang, nhưng sau đó hắn đã kiềm chế lại.
Mỗi người đều có trách nhiệm của riêng mình, và trách nhiệm hiện tại của hắn chính là…Quan sát trưởng đoàn!

Khi trưởng đoàn chân dài chỉ huy các xe tải lớn lần lượt dừng lại ở khu vực quy định, Lục Tân ở trong bóng tối lặng lẽ quan sát cô ta.
Khi trưởng đoàn bắt đầu phân công người đi tuần tra và canh gác bí mật, Lục Tân cũng lặng lẽ quan sát cô ta.
Khi hai tài xế đang đánh nhau vì tranh giành mấy chiếc xe tải nhỏ công cộng kia, trưởng đoàn xông lên và đá lăn cả hai người họ, Lục Tân cũng lặng lẽ quan sát cô ta.
Khi trưởng đoàn bắt được một con thỏ hoang rồi nướng chín vàng chảy mỡ, vừa ăn thịt thỏ vừa uống rượu, Lục Tân vẫn yên lặng quan sát và nuốt nước bọt.
Khi Trưởng đoàn đi ra sau gốc cây để đi vệ sinh, Lục Tân…Lần này, Lục Tân không quan sát, thật sự không hề!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất