Chương 571: Đi Xem Bằng Chứng
Lúc này, hàng chục chiếc xe tải lớn nối đuôi nhau, dòng người hỗn loạn, không ai để ý đến hắn. Hắn chậm rãi đi xuyên qua dãy xe, đi theo sau Cao Đình cách mấy chục mét, tiến vào tòa nhà văn phòng tuy có chút cũ nát nhưng bầu không khí vẫn vô cùng nghiêm túc.
Sau đó, hắn chậm rãi đi dạo trong tòa nhà, hai tay vòng sau lưng, giống như một nhà lãnh đạo già đã về hưu.
Nhìn qua một chút có thể thấy một vài khẩu hiệu được dán ở hành lang, nội dung đều liên quan đến nguyên tắc làm việc hay những kỷ luật cần tuân thủ các loại.
Trên bức tường bên trái của tầng một, Lục Tân trông thấy một loạt bức ảnh.
Phía trên là ảnh chụp ban quản lý trong kho này, ở trên là chủ nhiệm kho, ở dưới là chủ quản kiểm tra chất lượng, chủ quản bảo an, điều phối viên, v.v... Người vừa gọi Cao Đình ban nãy là chủ quản Triệu, cũng có mặt trên đó, hắn là chủ quản kiểm tra chất lượng, tên là Triệu Hội.
"Có vẻ không ổn lắm, khi còn ở Thanh Cảng, ta cũng được thăng chức làm chủ quản..."
Lục Tân trong lòng nghĩ ngợi.
"Ca ca, họ đang cãi nhau..."
Một lúc sau, em gái vui vẻ trèo qua vách tường hành lang, nói với Lục Tân với vẻ bí ẩn.
Lục Tân hạ giọng hỏi:
"Có chuyện gì mà lao nhao thế?"
Em gái thích thú mách lẻo:
"Cái gã đàn ông đó bước đến sờ vào người phụ nữ đó, người phụ nữ liền hất tay hắn ra. Người đàn ông vô cùng tức giận, quát người phụ nữ ấy rằng đừng tưởng ta không biết những chuyện ngươi làm, nghĩ dùng cách này ghê tởm ta thì ngươi muốn chết rồi đấy. Sau đó, hắn nắm tóc người phụ nữ, hỏi liệu cô ấy có móc nối với người khác hay không, rồi nói dù ngươi có làm gì đi nữa, cũng đừng hòng thoát khỏi tay ta..."
Vừa nói, em gái vừa nắm lại hay cái nắm tay nhỏ, ra sức vung vẫy tăng cường sức mạnh.
Lục Tân nhìn em gái đang kích động, liền sửa lại:
"Đó không phải cãi nhau, đó là chửi mắng."
“Vậy chúng ta biến hắn thành đồ chơi đi?”
Đôi mắt của em gái sáng lên, không để ý đến điều Lục Tân quan tâm.
Lục Tân lắc đầu:
“Không, đó là trái pháp luật.”
Em gái nói một cách giận dữ:
“Hắn là người xấu.”
“Em gái lại biết nói ‘kẻ xấu’…”
Lục Tân thầm nghĩ, để lộ nụ cười trên khuôn mặt:
“Ta có một chiêu này hay hơn, muốn nghe không?”
Trên gương mặt em gái có chút kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên Lục Tân ngỏ ý muốn chơi đùa với con bé.
…
Sau khi đuổi em gái đi, Lục Tân vắt hai tay đằng sau lưng, bước lên cầu thang từng tầng từng tầng một, xem các nhãn hiệu khác nhau ở mỗi văn phòng. Cuối cùng, hắn lên tầng ba, thấy một căn phòng có nhãn hiệu “Văn phòng Tổng giám đốc”, nhẹ gõ.
“Mời vào.”
Một lúc sau, giọng nói của một người đàn ông vang lên.
Lục Tân mở tay nắm cửa rồi đi vào, đồng thời nở một nụ cười trên môi.
Hắn trông thấy một người đàn ông gầy gò đang ngồi sau bàn làm việc, mặc âu phục, tóc chải ngược, đối chiếu bộ dáng của ông ta với những bức ảnh trên tường, Lục Tân liền mỉm cười với ông, từ xa đã vươn tay ra, nói:
“Vương tổng đúng không? Xin chào…”
Cái tên mập mạp ấy hơi sửng sốt, nhìn Lục Tân với vẻ bối rối:
“Ngươi là ai? Đến đây có việc gì?”
“Ta đến để báo cáo.”
Vẻ tươi cười trên khuôn mặt Lục Tân càng lúc càng đậm hơn, nói:
“Thuộc hạ của ngươi đang đòi hối lộ đấy…”
…
“Đòi hối lộ sao?”
Vị tổng giám đốc gầy gò già dặn mang chiếc kính lão bất chợt sửng sốt, đặt chiếc bút xuống mặt bàn:
“Đòi hối lộ gì cơ?”
Lục Tân nghiêm mặt nói:
“Thưa lãnh đạo, ta chính thức báo cáo với ngươi rằng, chủ quản kiểm tra chất lượng Triệu Hội của công ty ngươi, hắn đang đòi một số tiền hối lộ X từ trưởng đoàn xe đã ký hợp đồng cùng công ty của ngươi. Thực ra, đây không phải là lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy, ảnh hưởng nghiêm trọng đến lợi ích cũng như thanh danh của công ty các người. Hiện tại, hắn không những không màng đến việc hối cải, mà còn bắt nạt nhóm trưởng Cao một cách quang minh chính đại, phạm phải sai lầm nghiêm trọng!”
“… Hắn hiện ở văn phòng tầng dưới.”
Dáng vẻ nghiêm túc này khiến vị tổng giám đốc này không khỏi ngạc nhiên.
Sau đó, ông ta nhanh chóng điều chỉnh lại nét mặt, cẩn thận quan sát Lục Tân từ trên xuống dưới rồi nói:
“Khoan đã…Nhưng rốt cuộc ngươi là ai?”
“Ta chỉ là một kẻ không thể ngồi yên khi chứng kiến sự việc như thế thôi.”
Lục Tân cau mày nói:
“Vấn đề quan trọng là, ngươi có quan tâm chuyện này không?”
Lãnh đạo thấy được sự nghiêm túc hiện rõ trên khuôn mặt hắn, sắc mặt cũng thay đổi một chút, dường như đang suy nghĩ về lai lịch của người này, vì chuyện xảy ra đột ngột, ông ta cũng không dám biểu lộ sự khinh khi, nâng chén trà lên hớp một ngụm, hướng mắt về phía Lục Tân cười nói:
“Người bạn nhỏ này, ta hy vọng ngươi hiểu rõ được vị trí của bản thân, chủ quản Triệu là thể diện của cả công ty, ngươi nói những lời này chắc chắn phải có bằng chứng…”
Vừa nói, ông ta vừa nhìn sang điện thoại bên cạnh đặt trên bàn, như thể đang cân nhắc có nên gọi người hay không.
“Bằng chứng sao…”
Lục Tân nghe những lời vừa rồi, trầm ngâm gật đầu:
“Ngươi nói có lý…”
Dứt lời, hắn đưa tay về phía ngài lãnh đạo.
Tổng giám đốc hiển nhiên không hiểu, nhìn cánh tay đang vươn ra của Lục Tân:
“Ý của ngươi là…”
Lục Tân nói:
“Ta sẽ dẫn ngươi đi xem bằng chứng.”
Vừa nói, hắn vừa dùng cánh tay đang duỗi ra ấn xuống, chủ động nắm lấy tay của vị tổng giám đốc.
Sau đó, quay lưng bước ra ngoài.