Mặt Trăng Đỏ

Chương 658: Thật Giả Lẫn Lộn

Chương 658: Thật Giả Lẫn Lộn


Tay, chân, đầu và cả thân mình nho nhỏ đồng loạt tách nhau ra.
Giữa các khối thịt là những tơ máu cực kỳ nhỏ bé, cả người cô như đã biến thành một tấm lưới lớn.
Sức mạnh của xung kích tinh thần chỉ khiến một bộ phận tơ máu của cô bị biến dạng một cách lạ thường thôi, sau đó bất lực xuyên qua người cô, đánh về phía trăng máu trên trời. Cơ thể cô lúc này cũng đã hạ xuống tới nơi, vây bắt tiểu đội ba người vào trong.
"Xoẹt!"
Dao ăn sắc bén ánh lên vệt sáng đỏ mỹ lệ, lướt qua cổ Tên Hề trong chớp mắt.
Dưới tốc độ quỷ dị đến đáng sợ, Tên Hề thậm chí còn chưa kịp phản ứng.
"Lăn về đây cho ta!"
Nhưng trong khoảnh khắc một cái chớp mắt này, con dao ăn kia bỗng ngừng lại ngay trước cổ Tên Hề một xăng-ti-mét, sau đó nhanh chóng lui về phía sau.
Người lên tiếng là vị đội trưởng khôi ngô kia. Hắn bỗng nâng tay lên, siết lấy đám tơ máu không ngừng ngọ nguậy này, đồng thời, bên người đột ngột xuất hiện một hố đen giống như lốc xoáy.
Từ hố đen tinh thần này tỏa ra một thứ sức hút cường đại, cộng thêm động tác nắm tơ máu kéo về phía hố đen của hắn, thành công khiến cho cô gái đang định nhào tới kết liễu đồng đồi mình bị cưỡng chế kéo trở về, sau đó nghênh đón cô là một nắm đấm to lớn.
"Rắc…”
Đầu cô gái đột ngột lộn vòng trên không, trong mắt lóe lên tia sáng trống rỗng.

"Cuối cùng đây là ô nhiễm gì và năng lực thuộc loại nào?"
Ở trong khoảng sân hỗn loạn này, lần đầu tiên Lục Tân cảm thấy áp lực.
Không có tổ phân tích thông tin cũng không được cung cấp tư liệu để tìm hiểu trước, hơn nữa mọi thứ xảy ra quá nhanh.
Đối mặt tình huống như vậy, hắn không thể tấn công cũng không thể đánh trả lại càng không thể rời khỏi.
Thậm chí trong tình cảnh thế sự khôn lường, bất kỳ ai cũng có thể mất mạng như này thì hắn còn chẳng đủ thời gian để phân tích khớp logic và tìm ra nguồn ô nhiễm.
Điều này khiến hắn khá sốt ruột.
Dưới ánh trăng mờ và cái bóng đen của tòa nhà, cái bóng không nên xuất hiện đã bắt đầu động đậy.
"Lần này không thể nhờ ngươi giúp rồi."
Lục Tân kiềm chế xúc động, và ngăn cái bóng của mình đang không ngừng to ra.
Hắn biết rõ điểm lợi hại của ô nhiễm này là khắc chế khả năng phản công mạnh mẽ của người ô nhiễm.
Chẳng những hắn không thể để cái bóng ra tay, mà ngay cả em gái cũng không được đùa giỡn thỏa thích như trước nữa.
Trần Tinh và Thằn Lằn, một người là lãnh đạo tận tình chăm sóc hắn, một người là bạn đầu tiên nói chuyện với hắn.
Hắn không muốn nhìn thấy họ phải chết trong tay mình.
Cho nên........ làm thế nào mới có thể giải quyết cục diện trước mắt đồng thời cứu được hai người họ đây?
...........
Lục Tân buộc bản thân phải bình tĩnh trở lại, hắn vừa tránh né những đòn tấn công, vừa gấp rút suy nghĩ.
Loại ô nhiễm này thật sự rất đáng sợ, nó biến tất cả mọi người thành đồng đội của Lục Tân.
Thậm chí nó còn gây hỗn loạn, khiến Lục Tân không thể đoán được ai là đồng đội ai là kẻ địch.
Nhưng may sao Lục Tân vẫn còn có em gái.
Có vẻ như con bé hiểu được nỗi lo của hắn, nên đã nắm chặt tay hắn, chờ hắn quyết định.
Khuôn mặt nhỏ nhắn nở nụ cười gian, cảm giác như đang pha trò vậy.
Mặc dù hơi giận, nhưng trong lòng Lục Tân vẫn cảm thấy an toàn hơn được một chút rồi.
Ít ra điều này chứng mình, năng lực ô nhiễm này chỉ có thể ô nhiễm đồng đội của hắn chứ không thể ô nhiễm người nhà của hắn.
................
"Cho dù nó có biến thành dáng vẻ của đồng đội, nhưng chắc chắn có một vài thứ nó không thể thay đổi được...."
"Bằng không lúc này mọi người phải xông về phía mình rồi chứ không phải đứng chém giết lẫn nhau như bây giờ..."
"Đây có vẻ như là cố tình sắp đặt, trong những người ở đây chắc là có một vài người cố tình giết đồng đội để đánh lừa phán đoán của hắn, hoặc lúc này hắn đã thật sự gây ảnh hưởng đến Thằn Lằn và Trần Tinh, khiến họ rơi vào hỗn loạn...."
"Dù sao, Thằn Lằn chỉ mới cấp B. Còn lãnh đạo thì.... Cho nên, ảnh hưởng họ chắc là không khó nhỉ? Không đúng, điều cần chú ý bây giờ là làm sao để tách hai người họ ra đã...."
Khi nghĩ đến đây, Lục Tân liền linh hoạt, mạnh mẽ xuyên vào giữa chiến trường hỗn loạn.
Hắn lần lượt tránh những viên đạn cũng như lưỡi dao bay về phía mình.
Khuôn mặt của Thằn Lằn lần lượt xuất hiện phía trước, vừa u ám vừa kỳ dị.
Thân thủ của Thằn Lằn tốt đến mức vô lý, hắn liên tục tấn công, mỗi giây mỗi phút đều khiến Lục Tân cảm thấy vô cùng áp lực....
"Đây là năng lực của Thằn Lằn khi hắn cố gắng hết sức đây sao?"
Lục Tân cúi đầu để tránh đạn, sau đó hắn giơ tay nắm lấy cái chân đang muốn đá vào huyệt Thái Dương của mình, đồng thời thầm nghĩ:
"Đúng là hắn và em gái có hơi khác biệt, hắn đã khai phá năng lực hệ Người Nhện đến cực hạn rồi...."
"Hửm?"
Bỗng nhiên Lục Tân nhận ra lúc này mình không nên mất tập trung.
Trong tay hắn còn đang cầm cái chân lạnh ngắt như xác chết của tên Thằn Lằn vừa đá mình.
Trong đầu hắn liền lóe lên một tia sáng, hắn chợt nghĩ ra cách để phân biệt Trần Tinh và Thằn Lằn thật từ trong đám người kia.
Vì lần này có khả năng họ sẽ gặp phải quái vật máu thịt nên từ đầu Trần Tinh đã chuẩn bị cho họ một bộ trang phục chiến đấu kiểu mới.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất