Chương 668: Cô Bé Khủng Bố
Ngay sau đó, một lưỡi dao đột nhiên xuất hiện sau lưng Lục Tân, hung hăng đâm vào cổ hắn ta.
Mọi thứ diễn ra chỉ trong một cái chớp mắt.
Nhanh đến mức suy nghĩ của con người cũng không thể theo kịp.
Ngay cả Lục Tân cũng không biết, khi cô gái trước mặt hắn tan ra, một con dao đã cứa vào gáy mình.
Nhưng trong khoảnh khắc con dao sắp hạ xuống, cắm vào cổ Lục Tân, em gái đã bất ngờ thò đầu ra khỏi vai Lục Tân.
Con bé ra sức bắt lấy bằng bàn tay nhỏ bé của mình, cầm lấy con dao.
Cô nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đằng sau lưng Lục Tân bằng ánh mắt trống rỗng, lạnh lùng.
Một cặp mắt đen to tròn, đối diện với một cặp mắt có phần trắng nhiều hơn phần đen.
Các điểm trên khuôn mặt của họ dần biến dạng.
Ngay sau đó, cô gái bỗng biến mất đột ngột, tơ máu giữa không trung phát ra tiếng “Vù vù”, cơ thể liền lại, xuất hiện trên bức tường của tòa nhà bên cạnh, trong tư thế ngồi xổm, từ trên cao nhìn mọi người.
Lục Tân lúc này mới có phản ứng, quay lại nhìn cô gái.
Cô gái trên tường cũng vậy.
Cả hai người đồng thời nghiêng nghiêng đầu, từ cổ phát ra tiếng độp độp yếu ớt, mắt đối mắt giữa không trung.
Cảm giác kỳ lạ trong lòng Lục Tân càng thêm nặng nề, hắn chỉ cảm thấy…. thật gần gũi…
“Không ổn, ai cũng phải đề phòng…”
Cũng là lúc này, Hạ Trùng mới có phản ứng.
Cô vội vàng phát ra một tiếng nhắc nhở, đồng thời nhanh chóng lui về phía sau, đến bên đồng đội đang bị thương.
Những ánh mắt của đội ngũ bác sĩ trở nên sắc bén, đứng chung với nhau, từng người một đều cầm súng, hoặc cầm dao.
Trần Tinh và Thằn Lằn trong lòng hoảng sợ, cùng lúc vọt tới hai bên sườn của Lục Tân, vừa ra vẻ nhắc nhở, vừa lấy vũ khí ra.
Trong mắt họ, cảnh tượng xảy ra đột ngột vừa rồi lại giống như, khi khi Lục Tân nhìn thấy cô gái nhỏ quái dị, dường như hoàn toàn không ý thức được nguy hiểm nên hắn đã liều lĩnh đi về phía cô, sau đó cô gái nhỏ bất ngờ ra tay với Lục Tân.
Họ thậm chí còn nhìn thấy con dao sắc nhọn đang cứa vào cổ hắn, qua ánh đèn cách đó không xa.
Nhưng lại không rõ vì lý do gì mà con dao lại không đâm vào cổ Lục Tân.
Thêm nữa, cô gái nhỏ đang đứng dưới mặt đất, chỉ sau động tác này mà đã bất ngờ xuất hiện trên bức tường bên cạnh.
Loại hành động kỳ quặc có tốc độ nhanh không tưởng đó khiến mọi người đều khiếp sợ.
Họ đều đang phán đoán.
Nếu cô gái nhỏ tựa như con quái vật này lao về phía mình, cô ấy chắc chắn đã bị mình giết chết ngay lập tức.
“Pằng”
“Pằng”
“Pằng”
“Pằng”
Hàng loạt viên đạn bắn vào cô gái nhỏ trên tường. Cùng lúc đó, một đoàn vòng cung điện màu xanh lam nổ tung.
Đồng thời, trong đội ngũ bác sĩ, có một đội viên mặc quần áo của bệnh nhân tâm thần, ánh mắt mơ hồ phóng lên phía trước trong bộ dáng quắn quéo kì quặc, lấy đà từ một chiếc vỏ ô tô bỏ đi nhảy lên không trung, tóm lấy quả bóng bay màu đỏ đang lơ lửng một mình giữa không trung.
Vì đó là tín hiệu từ tiểu đội trưởng gửi đến trước khi chết, chắc chắn trong bong bóng đó phải có lời nhắn của tiểu đội trưởng để lại.
“Pằng…”
Viên đạn bay tới, cô gái trên tường lập tức chuyển hướng chú ý.
Cô ấy uốn éo thân thể linh hoạt sang hai bên, né được ba bốn viên đạn đặc biệt bắn vào tường, sau đó hơi co chân lại.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, cô đập mạnh xuống tường, như một bóng ma.
Cơ thể nhỏ bé ấy thực sự ẩn chứa sức mạnh rất to lớn.
Bức tường bê tông sau lưng bị cô đạp bể hình thành hai cái hố mạng nhện nhỏ, xi măng vỡ vụn, đổ rào rào xuống đất.
Bóng hình ẩn ẩn hiện hiện dưới ánh trăng đỏ, con dao sắc bén lóe lên tia sáng lạnh lẽo, rồi cắm thẳng xuống cổ của Hạ Trùng.
Trong lúc khoảnh khắc đáng kinh ngạc ấy, Hạ Trùng thậm chí còn không nhìn được cách mà cô lao tới.
Vẻ mặt không chút biểu cảm, lúc này, các cơ trên mặt đã căng cứng, trong khoảnh khắc sinh tử, cô vô thức nảy ra một suy nghĩ trong đầu, không để ý đến ánh dao quét nhanh đến mà bỗng nhiên vươn lòng bàn tay sang một bên, như thể đang kéo một thứ gì đó đến trước mặt mình.
“Xoẹt”
Con dao lướt qua cổ Hạ Trùng, tạo ra tiếng động nhẹ, nhưng về cơ bản Hạ Trùng không bị tổn hại gì.
Giống như có thứ gì đó vô hình đang chặn giữa mũi dao và cổ Hạ Trùng.
Hai tiếng cạch cạch vang lên, con dao bị cắt làm hai nửa, rơi xuống mặt đất.
Nhưng nhìn xuống đất, lại chỉ thấy trống không.
Cùng lúc đó, Hạ Trùng nắm chặt hai tay với nhau, bầu không khí xung quanh bị ảnh hưởng mờ mịt, có hai thứ gì đó mà người khác không thể thấy được bay nhanh về phía cô gái, ngay khoảnh khắc chúng lao đến, cô gái cũng đã biến mất tại chỗ.
Tơ máu dập dềnh trên không trung, nối liền với cơ thể nhỏ bé của cô gái.
Những sợi tơ máu đỏ ngầu này dường như có thể dùng cách liên kết lẫn nhau để giúp cô xuất hiện ở bất cứ đâu.
“Xoẹt”
“Xoẹt…”
Hai thanh âm trong trẻo vang lên, cô gái nhỏ ngã trên mặt đất cách đám người mười thước, thân hình nhỏ nhắn hơi chùng xuống, trông giống như một con thú.
Trên con dao có vết máu rỉ.
Hạ Trùng đột nhiên phát hiện ra điều gì, toàn thân như bị kích động.
Quay lại nhìn, liền thấy yết hầu của đồng đội xuất hiện một đường máu.