Mặt Trăng Đỏ

Chương 722: Đến Viện Nghiên Cứu

Chương 722: Đến Viện Nghiên Cứu


"Nói hưu nói vượn, tại sao chúng ta phải chạy trốn chứ?"
Sắc mặt Trần Tinh trông không hề đẹp chút nào, cô nghiêm túc nói:
“Xin chú ý! Dị biến giả ở Thanh Cảng chúng ta không hề làm gì trái với quy định của chủ thành cả. Cho dù cuối cùng chúng ta ra tay giúp đỡ thật nhưng cũng là vì tiểu đội trưởng Hạ Trùng chủ động lâm thời điều động chúng ta, huống hồ chi sự kiện này là do chúng ta giải quyết.... Bác sĩ Mạc, ta hy vọng ngươi và nhóm luật sư Hứa lập tức nghiêm túc điều đình với họ. Thứ nhất, việc họ bắt giam các ngươi vốn đã không đúng quy định; thứ hai, về vấn đề danh dự…”
Cô còn chưa nói xong, Hạ Trùng cũng đã cảm thấy cực kỳ không vui. Cô bỗng giật lấy điện thoại, lạnh lùng nói:
“Ta là tiểu đội trưởng Hạ Trùng của đội hành động đặc biệt thuộc Đặc Thanh Bộ đóng quân ở thành phố vệ tinh số Bảy. Hiện tại, bất kể là ai đang nghe máy, hãy lập tức thả người, xin lỗi và đưa họ về khách sạn.... nếu xảy ra vấn đề ta sẽ phụ trách!”
"..."
Nói xong, cô cúp máy, ngẩng đầu nhìn về phía Trần Tinh:
“Có cần phiền phức như vậy không?"
Trần Tinh hơi ngẩn ra, liếc mắt nhìn Lục Tân một cái.
Lúc này Lục Tân khẽ nhếch miệng, dường như đã bị khí phách của Hạ Trùng làm chấn động tinh thần.
Quả nhiên không hổ là cấp lãnh đạo.
...
"Chuyện ngươi muốn gặp người của viện nghiên cứu, ta đã nhờ Đặc Thanh Bộ chuyển lời thỉnh cầu cho bên kia rồi."
Hạ Trùng nghiêm túc nhìn vào mắt Lục Tân, vẫn là khuôn mặt vô cảm đó, chỉ là bên trên nhiều hơn một miếng băng cá nhân. Cô nói:
“Nhưng dựa theo sự nghiêm cẩn và thận trọng của viện nghiên cứu lúc trước, ta hy vọng ngươi có thể sửa soạn lại lý do tại sao bản thân muốn gặp người của viện nghiên cứu, những phương diện mà ngươi muốn hỏi, tốt nhất là những câu hỏi mà ngươi cần họ giải đáp, sau đó báo trước cho viện nghiên cứu để họ quyết định..."
Lục Tân nghe xong, cảm thấy hơi khó khăn, bởi vì hắn chỉ đơn giản muốn gặp họ mà thôi, còn chuyện muốn hỏi gì thì hắn còn chưa nghĩ tới.
Nhưng việc này Trần Tinh sẽ không nói giúp cho hắn, bởi vì trên thực tế, lòng hiếu kỳ của cô về vấn đề này không thua kém Hạ Trùng là bao.
"Vậy được rồi, để ta suy nghĩ một chút..."
Lục Tân không tiện từ chối đôi mắt to tròn đang nhìn mình kia của Hạ Trùng, chỉ đành chầm chậm gật đầu.
Lúc Hạ Trùng chuẩn bị gật đầu đáp lại, màn hình điện tử trên tay cô bỗng sáng lên, có văn kiện được gửi tới. Cô tiện tay mở văn kiện ra, sau đó giật mình sửng sốt.
Trần Tinh lo lắng ghé đầu sang:
“Viện nghiên cứu không đồng ý?"
Hạ Trùng im lặng nhìn Lục Tân vài giây, nói:
“Không, viện nghiên cứu đồng ý."
Sau đó, cô ngừng lại vài giây, do dự liếc nhìn Lục Tân, rồi mở miệng nói tiếp:
“Họ nói rằng vừa lúc họ cũng đang muốn gặp ngươi, bảo chúng ta lập tức tới đó."
"Vụt!"
Trần Tinh lắp bắp kinh hãi, xoay đầu qua nhìn hắn, trên mặt hiện lên vẻ khó tin. Trái lại, Lục Tân chẳng có gì gọi là hoảng sợ, hắn nghĩ thầm trong đầu, mình là có việc muốn hỏi họ, còn họ muốn gặp mình để làm gì?
...
Phành phạch
Trực thăng bắt đầu chuyển hướng giữa không trung, sau khi tách khỏi những chiếc khác, lập tức chở họ tiến về phía trung tâm chủ thành số 2.
Lúc này, trong lòng Trần Tinh và Hạ Trùng đều cảm thấy khá khó hiểu, nhưng không ai mở miệng hỏi.
Kỳ thật trên người họ toàn là vết thương, hơn nữa còn không hề nhẹ, hiện tại dù đã được xử lý nhưng cũng chỉ là sơ sơ mà thôi; theo lý thuyết, họ hẳn là đến bệnh viện trước, sau đó nghỉ ngơi một chút, nhưng cả hai người đều coi trọng chuyện này hơn. Với lại, một người là người đã giúp Lục Tân truyền đạt ý định gặp mặt này, một người khác là cấp trên trực tiếp của Lục Tân ở Thanh Cảng, cho nên không ai nhắc tới chuyện nghỉ ngơi mà trực tiếp cùng hắn tới đó gặp viện nghiên cứu.
...
Tốc độ của trực thăng tất nhiên là nhanh hơn xe tải rất nhiều. Sau một, hai giờ, đám Lục Tân cuối cùng cũng nhìn thấy một khu đô thị rộng lớn với từng dãy kiến trúc đồ sộ, đó là chủ thành của thành phố vệ tinh. Bên ngoài là khoảng mười thành phố vệ tinh quây xung quanh, bảo vệ cho hai thành phố ở sâu bên trong, một cái là chủ thành lớn – nơi đặt trụ sở của tổng bộ hành chính chủ thành, đồng thời cũng là thành phố hạt nhân của Liên Minh.
Một cái khác có quy mô nhỏ hơn một chút, nhưng phong cách thì chỉnh tề và sạch sẽ hơn nhiều. Mà điều hấp dẫn nhất chính là trong thành phố nhỏ hơn một chút này, có một tòa nhà cao chừng một trăm tầng lầu, sừng sững dưới ánh mặt trời.
Từng tấm thủy tinh trong vắt phản chiếu lại ánh nắng, tạo cho người ta cảm giác tòa nhà này được làm bằng kim loại.
Trực thăng không trực tiếp tiến thẳng vào chủ thành số 2, mà là đáp xuống thành phố vệ tinh số 9 cách chủ thành số 2 gần nhất. Ở đây đã có vài chiếc xe jeep màu đen chờ sẵn, Lục Tân và nhóm Thằn Lằn cùng ngồi vào chiếc xe thứ hai, sau khi nhìn thấy họ dời xe máy của mình xuống, đặt lên một chiếc xe Jeep khác chở đi theo thì mới yên tâm tiếp tục đi về phía trước.
Họ chạy bon bon trên một con đường nhựa rộng lớn thông với thành phố vệ tinh số 2, hai bên đường là từng bụi hoa tươi đẹp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất