Chương 944: Vật Hi Sinh
Sau đó, dần dần, hắn cảm thấy ánh sáng trên đầu mình bị ai đó chặn lại.
Hắn ngẩng đầu, một còn quái vật cả người toàn là máu đang nâng người lên từng chút một ngay trước mặt hắn.
Đó là một cô gái nửa người trên mặc một chiếc áo sơ mi, nửa người dưới là cái bụng to đùng, khắp nơi trên cơ thể chồng chất vết thương, thậm chí có nơi còn lộ ra xương cốt và cơ quan nội tạng trong người. Biểu cảm trên mặt cô gái là hờ hững, nhưng trong mắt lại đong đầy nỗi oán hận.
"Ngươi..."
Tổng giám mục Tai Ách hoảng sợ há mồm, liều mạng kêu lớn.
Nhưng vừa mới há miệng, tiếng hét của hắn ngay lập tức bị chặn lại.
Nữ vương vươn cái lưỡi đỏ như máu ra ngoài, đó là một xúc tu tạo thành từ tinh thần. Xúc tu tinh thần tức khắc chui vào cái miệng đang há lớn của hắn, đâm sâu vào bụng hắn, xuyên thủng lục phủ ngũ tạng.
...
Khi Lục Tân và Búp Bê tiến tới trước cái bình, cảnh tượng đập vào mắt chính là một màn đó.
Mọi người đều biết cách con kiến ăn cơm vô cùng tàn nhẫn.
Vì vậy Lục Tân bưng kín mắt Búp Bê theo bản năng, còn mình thì trợn tròn mắt lên nhìn.
Đây là cách nữ vương đối phó với con mồi sao?
Dần dà, trên mặt hắn lộ ra biểu cảm hoảng sợ, cảm khái nói:
“Thật là dọa người..."
...
"Nhiệm vụ đã hoàn thành, đi thôi!"
Lúc này, trong chiếc xe dã ngoại cách trấn nhỏ Khai Tâm ba mươi, bốn mươi cây số, ông lão mỉm cười hài lòng, gật đầu nói.
"Đi?"
Nhiệm vụ quả thật đã thất bại, dao động tinh thần của tổng giám mục Tai Ách đã mỏng manh đến nỗi khó mà tính được.
Nhưng một kế hoạch được bố trí vô cùng hoàn mỹ, xác suất thành công gần như là trăm phần trăm, lại thất bại như vậy ư?
"Giáo sư Vương."
Tần Nhiên trầm mặc hồi lâu, rốt cục cũng gom hết can đảm, nói với ông lão kia:
“Ta biết ngươi đã giúp đỡ rất nhiều cho giáo hội Khoa học và Công nghệ, mặc dù ngươi không phải là người của chúng ta, nhưng toàn giáo hội Khoa học và Công nghệ, thậm chí là cả đức giáo hoàng đều vô cùng tôn trọng ngươi..."
"Nhưng lần này ngươi đã hứa với tổng giám mục Tai Ách sẽ giúp hắn lên một kế hoạch thăng cấp hoàn hảo, hơn nữa còn chiếm được sự ủng hộ của giáo hoàng. Nhưng kết quả hiện tại, ba vị kỵ sĩ, một vị giáo hoàng lại trực tiếp thua ở chỗ này. Trước đó, chúng ta đã tốn suốt một năm để bày binh bố trận ở trấn nhỏ Khai Tâm, cuối cùng lại toàn quân bị diệt chỉ trong vòng một tuần lễ, còn biến bà ta trở thành kẻ địch vĩnh viễn.”
"Với tình huống như vậy, có phải ít nhiều gì ngươi cũng nên… giải thích cho chúng ta một chút?"
"..."
"Vừa nãy không phải đã giải thích rõ ràng rồi sao?"
Ông lão vừa cười, vừa nhìn Tần Nhiên, nói:
“Ban đầu, khi Trăng Máu buông xuống, có bảy người đã biến thành kẻ điên. Nhưng họ không phải thuộc cùng một dạng kẻ điên. Ngươi có thể hiểu là, lúc trước có rất nhiều loại sức mạnh tinh thần, tức là có rất nhiều loại nguồn ô nhiễm khác nhau đồng thời gây ảnh hưởng lên thế giới này; dạng ô nhiễm do mỗi một loại nguồn ô nhiễm tạo thành cũng không giống nhau."
"Trong vô số những người bị ô nhiễm, có một dạng đặc biệt khiến con người bị ô nhiễm nặng nề nhất. Mười ba loại sức mạnh đặt nền móng cho viện nghiên cứu trong buổi sơ khai chính là được thu thập từ trong những thể ô nhiễm đặc biệt đó."
"Những ô nhiễm thể đó, có người vì không chịu nổi ô nhiễm mà chết."
"Cũng có vài kẻ giờ đã biến thành quái vật, sinh sống trong những vùng đất cấm mà ngay cả các ngươi cũng không dám đặt chân đến."
"Nhưng cũng có những con đã được chúng ta chữa trị."
"..."
Hình như tâm trạng của hắn rất tốt, giải thích cũng vô cùng rõ ràng.
"Tuy đã được chữa trị, nhưng ta luôn cảm thấy họ vẫn còn chỗ nào đó quái lạ, vì vậy thật ra ta vẫn luôn kiên nhẫn chờ đợi, chờ bọn chúng thật sự ổn định lại, sau đó ta sẽ tận mắt nhìn xem biểu hiện của chúng ở một số điểm có phải giống như những gì ta đoán hay không."
"Đương nhiên, điều này rất là phiền phức."
Hắn tiếc nuối thở nhẹ một hơi, nói tiếp:
“Muốn thấy được thần tính của hắn, có đôi khi còn khó hơn cả tiêu diệt hắn nữa. Công tác chuẩn bị cần phải cực kỳ kỹ lưỡng, tỷ như dùng một phương pháp không khiến hắn nổi giận để phong bế một vài năng lực phụ của hắn. Sau đó đứng ở một góc độ khách quan để quan sát tính người của hắn, rồi sáng tạo một hoàn cảnh thích hợp để đặc tính thần tính được che giấu vô cùng sâu này xuất hiện, hơn nữa còn phải để phòng chuyện hắn mất khống chế..."
"Ta không thể không thừa nhận, có một số việc thậm chí còn nằm ngoài phạm vi dự đoán của ta."
"Nhưng kết quả sau cùng cũng không tệ lắm."
Sau khi nói xong, hắn nhịn không được hít nhẹ một hơi,:
“Hay nói đúng hơn là, rất tốt."
"..."
Tần Nhiên càng nghe càng cảm thấy hoảng sợ, cả người không rét mà run, hầu kết lên xuống không ngừng, sau đó nhỏ giọng nói:
"Chẳng lẽ, tổng giám mục Tai Ách của chúng ta vốn chỉ là một vật hy sinh trong kế hoạch của ngươi?"
"..."