Mộng Uyên Ương

Chương 6:

Chương 6:
Hơn một tháng sau, Phương Loan, bạn thân và cũng là bạn học cũ của tôi, cùng Chúc Thiếu Bạch đến Tô phủ thăm tôi.
Tô Hòa cũng tham gia cùng chúng tôi, mỗi người đều uống không ít.
"Sảng khoái! Ta đã sớm muốn dạy dỗ nàng ta rồi. Nhưng ta không ngờ người dạy dỗ nàng ta lại là A Nhan muội đấy~"
Phương Loan vừa nấc cụt vừa ôm vai tôi, dùng đũa tre gõ vào chén rượu.
Nàng ấy cũng đã lấy chồng rồi.
Nàng ấy thích Hoắc Xuyên, Hoắc Xuyên thích Mộ Thiếu Khanh, còn Mộ Thiếu Khanh lại thích Ôn Trường Lưu.
Trước khi đính hôn, nàng ấy từng muốn gặp Hoắc Xuyên một lần, nhưng bức thư viết cho Hoắc Xuyên lại bị Mộ Thiếu Khanh đọc công khai trước mặt mọi người.
Sau đó, nàng ấy không bao giờ đến Thiên Văn Đường nữa.
Chúc Thiếu Bạch uống rất nhiều nhưng vẫn chưa say, tựa vào lan can đình, vừa cho lũ cá chép đỏ mập mạp ăn vừa quay đầu cười, "A Nhan, đừng để trong lòng. Học theo lũ cá này đi, đầu óc trống rỗng mới vui vẻ được."
Tôi muốn vui vẻ, muốn quên đi những đau khổ đó.
Nhưng tôi càng sợ quên đi những ngày tháng có chàng.
Tôi muốn nhớ chàng.
Tôi nốc một ngụm lớn, sặc ra một chút nước mắt.
Chúc Thiếu Bạch tuy là nữ nhi nhưng tính tình phóng khoáng, cùng tuổi với tôi đã theo cha du lịch nhiều nơi.
Chắc nàng ấy nhìn thấu đáo hơn chúng tôi.
Nàng ấy chắc chắn lúc đó đã nhận ra tôi và Ôn Trường Lưu không còn khả năng nữa.
Còn tôi thì sao, lại cứ mãi không nỡ cắt đứt sợi tơ tình đó.
Tô Hòa tựa nghiêng vào cột hành lang, ôm vò rượu uống từng ngụm một.
Tôi không nhìn thấy mặt huynh ấy, cũng không biết huynh ấy đang nghĩ gì.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất